CHƯƠNG 3561
TA ĐÙA ĐẤY
một lát sau, Tháp nhỏ trong tay nam tử áo trắng bay đến trước mặt Diệp Quan:
- Kể từ hiện tại, tháp này có thể ẩn giáu tất cả khí tức cùng với thần vật của ngươi, người ngoài đã không còn cách nào liếc mắt xem thấu ngươi
Diệp Quan trừng mắt nói:
- Thật chứ?
Nam tử áo trắng mỉm cười nói:
- Ít nhất, vũ trụ có thể quan trắc trước mắt không ai có thể làm được
Diệp Quan vội hỏi:
- Nhưng bên ngoài quan trắc thì sao?
Nam tử áo trắng cười cười:
- Chuyện đó đối với ngươi trước mắt mà nói, còn quá xa
Diệp Quan yên lặng, tự hỏi câu nói này
nam tử áo trắng quay đầu nhìn thoáng qua Thương Hồng Y cùng với Toại Cổ Kim, ý vị thâm trường nói:
- Có một số việc, xác thực chỉ có thể do ngươi tự mình giải quyết
nói xong y vỗ vỗ bả vai Diệp Quan còn đang trầm tư, lại nói:
- Trước đó ngươi nói, ý muốn hại người không thể có, nhưng nên có tâm phòng bị người, lời nói này rất hay, chẳng qua, rất nhiều thời điểm cũng không cần nghĩ nhiều như vậy, cái gì cục hay không cục, đều không trọng yếu, trọng yếu là làm việc không thẹn lương tâm, cho dù cuối cùng thất bại, cũng không có quan hệ, cha già vững tâm cho ngươi…
Dứt lời, y cùng với nữ tử váy trắng đã biến mất không thấy gì nữa
Diệp Quan lấy lại tinh thần, hắn liền vội vàng ngẩng đầu nhìn về phía chỗ sâu thâm không, hắn mong muốn bắt khí tức của cha già cùng với cô cô, nhưng lại phát hiện ra, căn bản bắt không được
Diệp Quan cười khổ
vốn cho rằng cha già là đầu đường xó chợ, không nghĩ tới cha già là thâm tàng bất lộ!
Hắn không có suy nghĩ nhiều, thu hồi ánh mắt, hắn quay đầu nhìn về phía Thương Hồng Y quỳ cách đó không xa, hắn chậm rãi đi đến trước mặt Thương Hồng Y, Thương Hồng Y vào giờ phút này cũng đang nhìn hắn, ánh mắt băng lãnh đến cực điểm
Diệp Quan nhìn xuống Thương Hồng Y:
- Nếu như ta để ngươi sống sót, ngươi có tiếp tục nhằm vào ta không?
Nàng cả đời quật cường, sao lại chịu thua? Không có chút do dự gì, liền nói ngay:
- Có!
Diệp Quan đột nhiên đâm một kiếm vào giữa trán nàng
oanh!
Thanh Huyền kiếm điên cuồng thôn phệ linh hồn của nàng
Thương Hồng Y trợn hai con ngươi lên, mong muốn phản kháng, nhưng lại căn bản là không có cách phản kháng, bởi vì lực lượng của nữ tử váy trắng cũng không thu lại, bởi vậy, nàng chỉ có thể cảm thụ Thanh Huyền kiếm trong tay của Diệp Quan điên cuồng thôn phệ linh hồn của nàng
mà cách đó không xa, Toại Cổ Kim vội vàng nói:
- Ngươi vừa mới nói với cha ngươi, không giết nàng, giữ lại nàng
Diệp Quan quay đầu nhìn thoáng qua Toại Cổ Kim:
- Ta đùa cha ta đấy!
Tháp nhỏ: "…"
Toại Cổ Kim lập tức khẽ giật mình, rõ ràng không nghĩ tới Diệp Quan sẽ đáp nàng một câu như vậy, nàng vội vàng nhìn về phía Thương Hồng Y:
- Nhanh chịu thua
hiện tại chịu thua, còn có một chút hi vọng sống
Thương Hồng Y gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Quan, không có bất kỳ ý tứ chịu thua nào
nhìn thấy một màn này, Toại Cổ Kim lập tức nhíu lại lông mày, mà khi nàng muốn nói chuyện một lần nữa, dường như nghĩ đến cái gì, nàng lập tức kinh ngạc:
- Ngươi… thủ đoạn cao cường
mà vào giờ khắc này, Diệp Quan cũng phát giác được không thích hợp, hắn nhìn chằm chằm Thương Hồng Y, mở lòng bàn tay ra, Thanh Huyền kiếm kịch liệt run lên, trong khoảnh khắc, thần hồn của Thương Hồng Y chính là bị hấp thu sạch sành sanh, nhưng mà, hắn lại là nhíu lông mày lại
không đúng!
Linh hồn này không phải thể hoàn chỉnh!
Sắc mặt của Diệp Quan trầm xuống:
- Cha già… ngươi hố ta!
Mẹ nó!
Kẻ trước mắt này căn bản không phải bản thể, mà cha già hiển nhiên là biết được, nhưng cha già cũng không nói cho hắn biết, nếu như nói cho hắn biết, hắn khẳng định không dám làm như vậy, cũng sẽ không đánh cược, phải sống mười năm, mà nữ nhân này khủng bố như vậy, nếu như có thể giết chết bản thể nàng, vậy dĩ nhiên là một chuyện tốt, nhưng nếu như không thể giết chết bản thể nàng, như vậy con mẹ nó không phải phiền phức lớn rồi sao?
Diệp Quan hận không thể quất chính mình một bàn tay!
Mẹ kiếp!
Chính mình lại mẹ nó phạm ngu xuẩn
hơn nữa, nữ nhân kia còn biết đánh cược giữa mình và cha già
Mẹ nó!!
Diệp Quan cảm thấy nhức cả trứng
Tháp nhỏ đột nhiên nói:
- Đã nói cho ngươi, đừng chơi tâm nhãn với cha ngươi, nhưng ngươi vẫn không vâng lời, cha ngươi trộn lẫn nhiều năm như vậy, cũng chỉ từng thua thiệt ở chỗ ông nội ngươi, dĩ nhiên, chủ yếu là đánh không lại…
Diệp Quan: "…"
Tháp nhỏ nói:
- Nữ nhân kia thế mà còn giữ một tay
Diệp Quan lắc đầu:
- Nàng không phải lưu lại thủ đoạn, nàng là lưu lại rất nhiều thủ đoạn
Tháp nhỏ nghi ngờ nói:
- Có ý tứ gì??
Trong mắt Diệp Quan lóe lên một vệt phức tạp:
- Nàng vừa rồi đột nhiên ra tay đối với cô cô, không phải nàng ngu xuẩn, mà là nàng đang thử thăm dò, nàng muốn thăm dò thực lực của cô cô… không hề nghi ngờ, nữ nhân này vẫn là muốn kiếm chuyện, con mẹ nó, ta thật sự là ngu xuẩn!