CHƯƠNG 3573
CHO NỢ
Diệp Quan hít một hơi thật sâu, Phong Ma huyết mạch trong cơ thể đột nhiên tuôn ra, qua trong giây lát, hắn trực tiếp hóa thành một đạo kiếm quang màu máu phóng lên tận trời, hung hăng đánh tới nam tử trung niên kia
Ầm ầm!
Bên trong tinh không, một tiếng nổ vang đinh tai nhức óc bỗng nhiên vang vọng, ngay sau đó, ở bên trên Thần Võ Đàn kia, từng cỗ khí tức lực lượng đáng sợ không ngừng khuếch tán ra bốn phía, cũng may bên trên Thần Võ Đàn có kết giới phong ấn thần bí, phong tỏa tất cả lực lượng sóng xung kích ở bên trên Thần Võ Đàn, bằng không, mảnh tinh vực này cũng phải bị hủy diệt
qua rất lâu, bên trên Thần Võ Đàn mới khôi phục như thường
Diệp Quan cùng với nam tử trung niên đối lập xa xa, trên khóe miệng Diệp Quan, một vệt máu tươi chậm rãi tràn ra
mà ở nơi xa, trên thân nam tử trung niên kia lại có hơn mười đạo vết kiếm sâu hoắm
nam tử trung niên nhìn hắn một cái, không nói gì thêm, quay người tan biến ở tại chỗ
lúc này, Toại Cổ Kim xuất hiện ở trước mặt Diệp Quan, Diệp Quan lau máu tươi trên khóe miệng:
- Y vừa rồi là lực lượng gì?
Toại Cổ Kim nói:
- Lực lượng vạn đạo vạn pháp, chẳng qua, y chẳng qua là mượn, mà không phải mệnh lệnh, bởi vậy, uy lực kém xa Thương Hồng Y
Diệp Quan ngưng trọng nói:
- Rất mạnh
Toại Cổ Kim nói:
- Ngươi nếu như vận dụng Tín Ngưỡng lực cùng với lực lượng huyết mạch, tăng thêm thanh kiếm này của ngươi, ngươi ít nhất có thể chia năm năm với y
Diệp Quan nhìn về phía Toại Cổ Kim:
- Ngươi muốn trợ giúp ta tăng cao thực lực?
Toại Cổ Kim gật đầu:
- Ừm
Diệp Quan hỏi:
- Vì sao?
Toại Cổ Kim hỏi lại:
- Ngươi vì sao không sử dụng Tín Ngưỡng lực?
Kỳ thật điều nàng chân chính tò mò chính là Tín Ngưỡng lực của Diệp Quan, từ lúc ban đầu đến bây giờ, Diệp Quan đều không có lại sử dụng Tín Ngưỡng lực, mà nàng rất rõ ràng, từ lần trước Diệp Quan sử dụng Tín Ngưỡng lực đối kháng Đạo Chiếu đến nay, Tín Ngưỡng lực của Diệp Quan khẳng định đã phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất
dù sao, những người tín ngưỡng hắn kia đều là tu luyện ở bên trong Tháp nhỏ
Diệp Quan mỉm cười nói:
- Ta cũng không gạt ngươi, vì hai nguyên nhân, thứ nhất, ta không muốn chính mình quá ỷ lại Tín Ngưỡng lực này, thứ hai, cũng phải lưu lại thủ đoạn đúng không?
Đối với sự thẳng thắn của Diệp Quan, Toại Cổ Kim rõ ràng có một chút ngoài ý muốn, nàng nhìn thoáng qua Diệp Quan, sau đó nói:
- Thực lực của ngươi bây giờ, đã rất mạnh, ở độ tuổi của ngươi, đặt trong toàn vũ trụ, vậy cũng là tồn tại phượng mao lân giác, thế nhưng, như thế vẫn chưa đủ, bởi vì sự tình ngươi muốn làm vô cùng khó khăn, kẻ địch ngươi phải đối mặt, rất mạnh rất mạnh… mà ngươi lại không tu cảnh giới, bởi vậy, muốn tăng thực lực của ngươi lên, chỉ có chiến đấu, mạnh mẽ chiến đấu, thông qua chiến đấu tôi luyện kiếm ý cùng với ý thức chiến đấu của ngươi đến cực hạn, bởi vì vừa rồi ta nhìn ngươi chiến đấu, cảm thấy ngươi cũng chưa có đạt đến cực hạn của ngươi
Diệp Quan nói:
- Ta hiện tại nên làm như thế nào?
Toại Cổ Kim nhìn thoáng qua Thần Võ Đàn dưới chân:
- Tu luyện ở trong này
Diệp Quan nói thẳng:
- Ta không có tiền
Toại Cổ Kim nhìn về phía hắn:
- Cho nợ
Diệp Quan vội nói:
- Về sau cha ta trả, được hay không?
Toại Cổ Kim nhìn hắn, không nói lời nào
Diệp Quan ngượng ngập cười cười:
- Ta xác thực rất nghèo
Toại Cổ Kim đột nhiên mở lòng bàn tay ra, một đạo quyển trục xuất hiện ở trong tay nàng, nàng đưa quyển trục cho Diệp Quan:
- Đây là giấy vay nợ, ta đã viết xong, ngươi ký tên, dùng máu của ngươi điểm chỉ là được
Diệp Quan trầm giọng nói:
- Toại cô nương, ta là Kiếm Tu, ta lời hứa ngàn vàng…
Toại Cổ Kim trực tiếp cắt ngang hắn:
- Đừng có nói những cái kia, mau ký tên
Diệp Quan: "…"
Cuối cùng, Diệp Quan vẫn là ký tên, đồng thời điểm chỉ
Toại Cổ Kim thu hồi tờ giấy vay nợ kia:
- Đợi chút nữa ta sẽ mở ra Thần Võ Đàn này, ta mở cho ngươi hình thức chính là độ khó tu luyện cấp bậc cao nhất, sau khi tiến vào bên trong, ngươi sẽ điên cuồng chiến đấu, những người chiến đấu với ngươi, đều là tiên hiền các đời Toại Minh văn minh chúng ta, võ đạo của mỗi người bọn họ cũng khác nhau, cuối cùng ngươi có thể hấp thu bao nhiêu, xem ngộ tính của chính ngươi
Diệp Quan gật đầu:
- Được
Toại Cổ Kim đột nhiên mở lòng bàn tay ra, trong lòng bàn tay xuất hiện một cái hột vàng, nàng đưa cho Diệp Quan:
- Nuốt vào
Diệp Quan nhìn thoáng qua Toại Cổ Kim:
- Đây là?
Toại Cổ Kim nói:
- Sinh Mệnh Quả Hạch, yên tâm, không phải khiến ngươi biến thành trái cây, mà là một loại thân phận tượng trưng, tiên hiền các đời nhìn thấy hột này, mới có thể xem ngươi như là người một nhà, bằng không, bọn hắn sẽ đánh chết ngươi
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Ta tin tưởng Toại cô nương
nói xong, hắn cầm hột nuốt xuống