CHƯƠNG 3590
XEM SÁCH
Diệp Quan gật đầu:
- Tự nhiên biết, chẳng qua…
Nói xong, hắn liếc mắt nhìn hai người, cười nói:
- Ta nói chuyện này với các ngươi để làm gì? Hai vị yên tâm, ta không có ý đối địch với các ngươi, qua không được bao lâu, ta liền sẽ rời đi nơi này, đợi sau khi ta khôi phục thực lực…
Nói đến đây, hắn không có tiếp tục nói hết, mà là trực tiếp quay người rời đi
sau khi Diệp Quan rời đi, Khâu Nguyên cùng với Lý Thần liếc mắt nhìn nhau, lập tức trầm mặc
Toại Cổ Kim nói:
- Ta cảm thấy hắn đang lừa phỉnh chúng ta
Khâu Nguyên do dự một chút, sau đó nói:
- Toại các chủ, ngươi đừng có như vậy, ngươi người này cái gì cũng tốt, chỉ là quá cẩn thận, nghĩ quá nhiều, ngờ vực quá lớn, chuyện này không tốt… ta cảm thấy vị Diệp tiểu hữu này không giống như là loại người đó, mà là một người trẻ tuổi rất tốt…
Ở sâu trong rừng trúc
Diệp Quan ngồi ở bên bờ sông, trước mặt hắn, nước sông trong veo, chậm rãi chảy qua, gió nhẹ thổi đến, nước sông nổi lên từng tia từng tia gợn sóng
trong tay hắn, cầm một quyển cổ thư thật dày
đây là một bản cổ tịch hắn lấy ra từ trong rừng trúc phía sau, là một bản tuỳ bút văn xuôi do tác giả không biết tên viết, phía trên ghi chép một số việc lớn Cựu Thổ văn minh từ trước tới nay, mặt trên còn có rất nhiều phê bình chú giải của Toại Cổ Kim, hắn đối với những phê bình chú giải kia hết sức có hứng thú
lúc này, phía sau hắn vang lên một tiếng bước chân
Diệp Quan khép lại cổ thư, quay đầu nhìn lại, Toại Cổ Kim chậm rãi đi tới, hôm nay nàng mặc một bộ váy trắng như bằng lụa không tì vết, bên hông thắt một cây đai lưng ngọc màu tím, khiến dáng người nàng càng thêm uyển chuyển thon dài
nàng trong thời gian dài đều duy trì một loại bình tĩnh cùng với thong dong, có rất ít sự tình có thể làm cho cảm xúc của nàng sinh ra gợn sóng
Toại Cổ Kim nhìn thoáng qua sách cổ ở trong tay Diệp Quan, nhìn thấy ánh mắt của nàng, Diệp Quan cười nói:
- Không ngại chứ?
Toại Cổ Kim nói:
- Ngươi cũng thích xem sách?
Diệp Quan gật đầu:
- Đúng thế
Toại Cổ Kim nói:
- Ngươi muốn hiểu rõ Cựu Thổ?
Diệp Quan nói:
- Đúng thế
Toại Cổ Kim mở lòng bàn tay ra, một bản cổ thư thật dày chậm rãi trôi về hướng Diệp Quan
Diệp Quan có chút hiếu kỳ:
- Đây là?
Toại Cổ Kim nói:
- Cựu Thổ Cổ Sử, cuốn sách này ghi chép hết thảy lịch sử Cựu Thổ, từ khi lịch sử Cựu Thổ được ghi chép đến nay, đã có trên 300 tỷ năm lịch sử, ở trong quá trình này, có cường giả trải qua gian khổ, khai tông lập thống, mang lại lợi ích cho thế hệ tương lai, khiến cho người ta khâm phục: Cũng có cường giả dùng sức một mình, nghịch thiên cải mệnh, đánh vỡ giam cầm vũ trụ, lao ra lồng giam, đi thăm dò huyền bí chung cực vũ trụ; càng có người mở ra một con đường tu luyện hoàn toàn mới, sáng lập văn minh mới, kéo dài mấy trăm vạn năm… dĩ nhiên, cũng có một số kinh thế yêu nghiệt, ban đầu tung hoành vô địch, nhưng lại ngoài ý muốn ngã xuống, phù dung sớm nở tối tàn…
Nói đến đây, nàng dừng lại một chút, sau đó nói:
- Vũ trụ tựa như một sự luân hồi, sinh đến tử, lại từ tử đến sinh, tuần hoàn vô hạn
Diệp Quan sau khi nghe xong, cảm khái nói:
- Có đôi khi thật sự muốn nhảy ra khỏi toàn bộ vũ trụ, sau đó dùng một góc độ khác nhìn xuống cái vũ trụ này, nhìn một chút vũ trụ đến cùng là cái gì
Toại Cổ Kim nói:
- Cô cô ngươi và cha ngươi hẳn là có thể làm được
Diệp Quan gật đầu, khẳng định nói:
- Bọn họ có thể làm được
Toại Cổ Kim nhìn hắn:
- Ngươi có suy nghĩ một vấn đề hay không, bọn họ hiện tại cảm thấy hứng thú đối với cái gì?
Diệp Quan nhíu mày
hắn còn chưa từng nghĩ đến vấn đề này, cha già cùng với cô cô đều đã vô địch, vậy bọn hắn hiện tại cảm thấy hứng thú đối với cái gì?
Toại Cổ Kim nói:
- Có khả năng hay không sự tình bọn hắn cảm thấy hứng thú hiện tại, có quan hệ nhất định với ngươi?
Diệp Quan nhìn về phía Toại Cổ Kim, Toại Cổ Kim bình tĩnh nói:
- Ta là cảm thấy như vậy
Diệp Quan nói:
- Vì sao?
Toại Cổ Kim nói:
- Trực giác
Diệp Quan: "…"
Toại Cổ Kim nói:
- Tiếp theo ngươi có tính toán gì?
Diệp Quan cười nói:
- Ta muốn nghe xem đề nghị của ngươi
Toại Cổ Kim sau khi trầm tư một lát, nói:
- Nếu bọn hắn mời chúng ta vào cuộc, vậy chúng ta liền tương kế tựu kế, hóa bị động thành chủ động
Diệp Quan nói:
- Khi nào chúng ta hành động?
Toại Cổ Kim nói:
- Trước tiên thu xếp tốt người của ngươi… ta sẽ giúp ngươi xử lý, trong khoảng thời gian này ngươi hãy đề thăng thực lực của chính mình thật tốt, đến lúc đó, thực lực của ngươi rất là trọng yếu…
Diệp Quan cầu còn không được, liền vội vàng nói:
- Được
Toại Cổ Kim xoay người rời đi. Diệp Quan đột nhiên cười nói:
- Toại cô nương