Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3598 - Chương 3598: Tắm

Chương 3598: Tắm Chương 3598: Tắm

CHƯƠNG 3598

TẮM

Diệp Quan cau mày:

- Tháp Gia, đã xảy ra chuyện gì?

Tháp nhỏ trầm giọng nói:

- Cô nương này quá yếu, mặc dù ta đã chặn lại phần lớn lực lượng cho nàng, nhưng lực lượng còn lại nàng vẫn là không chịu nổi, thần hồn của nàng đã bị thương nặng

sắc mặt của Diệp Quan trầm xuống, hắn mở lòng bàn tay ra, Thanh Huyền kiếm xuất hiện ở trong tay của hắn, hắn khẽ động tâm niệm, Thanh Huyền kiếm trực tiếp bay vào trong cơ thể nàng

theo Thanh Huyền kiếm trợ giúp, linh hồn của Toại Cổ Kim dần dần khôi phục như thường, mà không bao lâu, nàng chậm rãi mở hai mắt ra

Diệp Quan cười nói:

- Tỉnh rồi?

Toại Cổ Kim khẽ gật đầu, nàng liền muốn đứng dậy, nhưng lại phát hiện ra, một chút tu vi cũng đều không có, nàng lập tức nhíu mày

Diệp Quan nói:

- Làm sao vậy??

Toại Cổ Kim cau mày:

- Tu vi của ta không còn nữa

Diệp Quan hơi ngẩn ra, lập tức cảm thụ một chút bốn phía, một lát sau, sắc mặt của hắn trầm xuống:

- Bốn phía có một loại lực lượng đại đạo pháp tắc thần bí…

Toại Cổ Kim nhìn về phía Diệp Quan:

- Ngươi vẫn còn tu vi?

Diệp Quan gật đầu:

- Ừm

trong mắt đẹp của Toại Cổ Kim tràn đầy nghi hoặc

Diệp Quan nói:

- Có thể là duyên cớ ta không tu cảnh giới

Toại Cổ Kim khẽ gật đầu:

- Có lẽ vậy

Diệp Quan nhìn thoáng qua mảnh vực sâu bốn phía:

- Chúng ta rời khỏi nơi này trước

nói xong, hắn trực tiếp ôm lấy Toại Cổ Kim, Toại Cổ Kim rõ ràng có chút không thích ứng, nhưng cũng không nói gì thêm

Diệp Quan ôm Toại Cổ Kim rời đi đáy vực sâu, đi ra phía ngoài, hắn ngẩng đầu nhìn về phía toà đại điện nơi xa kia, nhưng lại cái gì cũng không nhìn thấy, bởi vì ở trong đây, thần thức của hắn đã bị phong tỏa

Diệp Quan thu hồi ánh mắt:

- Ngươi đi trước đổi quần áo một chút

Toại Cổ Kim nhìn hắn:

- Đi nơi nào đổi?

Diệp Quan nói:

- Bên trong Tháp nhỏ

Toại Cổ Kim lắc đầu

Diệp Quan cười khổ:

- Ngươi yên tâm, Tháp Gia sẽ không nhìn lén

Toại Cổ Kim vẫn như cũ lắc đầu

Tháp nhỏ lập tức nói:

- Đại tỷ, ta cũng không phải người, ta chẳng qua là một cái tháp, nữ nhân đối với ta mà nói, so với khỉ không có gì khác nhau… không đúng, mẹ nó, nàng không phải sợ ta nhìn lén, mà là sợ tên điêu mao nhà ngươi nhìn lén

Diệp Quan: "…"

Toại Cổ Kim quay đầu nhìn về phía nơi xa, cách đó không xa có một hồ nước:

- Ta đi qua bên kia

Diệp Quan khẽ gật đầu:

- Được

nói xong, hắn ôm Toại Cổ Kim đi về phía hồ nước nơi xa, hồ nước cũng không lớn, tựa như một khối bích ngọc

Diệp Quan đặt nàng xuống

Toại Cổ Kim xuất ra nhẫn trữ vật trên tay mình đưa cho hắn, Diệp Quan hiểu rõ ý tứ của nàng, tiếp nhận nhẫn trữ vật, khẽ động tâm niệm, một bộ váy xanh biếc mới tinh xuất hiện ở trong tay của hắn, hắn đưa váy cho Toại Cổ Kim, sau đó quay người rời đi

Toại Cổ Kim đột nhiên nói:

- Chờ một chút

Diệp Quan dừng bước lại, quay người nhìn về phía nàng, Toại Cổ Kim nói:

- Phong ấn Tháp nhỏ của ngươi

Tháp nhỏ lập tức kêu to:

- Cái quỷ gì thế, ngươi vũ nhục một cái tháp như thế là có ý gì? Ta là một cái tháp, ta là một cái tháp, ta không phải người, ta không phải người! Ngươi phòng bị ta làm cái gì? Ngươi cần phòng bị chính là tên điêu mao này…

Diệp Quan trực tiếp phong ấn Tháp Gia, sau đó nói:

- Ngươi tắm đi

nói xong, hắn quay người rời đi

nhìn thấy Diệp Quan đi đến dưới sườn dốc nơi xa, nàng mới chậm rãi trút bỏ một thân quần áo bị máu tươi thấm ướt của chính mình, chậm rãi đi vào trong hồ nước lạnh buốt kia, bởi vì không có tu vi, bởi vậy, thân thể nàng cũng không kháng lạnh, lúc vừa tiếp xúc đến nước hồ, thân thể hơi hơi run lên một cái

nàng chậm rãi nhắm hai mắt lại, cứ như vậy nằm ở trong hồ nước, máu tươi trên người theo ngâm trong hồ nước tan biến từng chút một

ở một bên khác, Diệp Quan ngồi ở dưới sườn dốc, hắn nhìn phương hướng toà đại điện kia, cau mày

dùng thực lực của hắn bây giờ, cường giả Bất Hủ Đế Chủ cảnh bình thường khẳng định không phải đối thủ của hắn, mà một thương vừa rồi kia, suýt nữa trực tiếp đánh tan thân thể hắn, cũng còn may có Tháp Gia bảo hộ, bằng không, hắn thật sự chính là không chết cũng bị thương

trong mắt Diệp Quan tràn đầy nghi hoặc, người xuất thủ kia đến cùng là ai??

Đúng lúc này, nam tử ngồi ở trước đại điện đồng cổ đột nhiên đứng dậy, đạp xuống thềm đá, nhưng mà, tại một khắc nam tử đạp xuống thềm đá…

Ầm ầm!

Thiên địa nhất thời rung chuyển, toàn bộ bí cảnh tiên phủ càng là đại địa sụp đổ, dãy núi nổ tung, một cỗ khí tức đáng sợ tràn ngập ra từ giữa thiên địa

trong lòng Diệp Quan hoảng hốt, không có chút do dự nào, hắn mãnh liệt xoay người vọt tới trước mặt Toại Cổ Kim, lúc này Toại Cổ Kim cũng bởi vì duyên cớ đột biến đứng lên từ bên trong hồ nước

Bình Luận (0)
Comment