CHƯƠNG 3614
NÓI THẾ NÀO?
Ông chủ quẳng khăn dài trong tay lên vai, quay người chạy về phía nồi mì lớn đang nấu:
- Mẹ nó ơi, rửa rau đi, rửa sạch một chút, nhanh…
Trong phòng vang lên một giọng nữ:
- Được được…
Diệp Quan nhìn Toại Cổ Kim, cười, cũng không nói chuyện
Toại Cổ Kim nhìn hắn một cái, vẫn như cũ lạnh lùng
nhìn thấy Diệp Quan nhìn mình chằm chằm không chuyển ánh mắt, Toại Cổ Kim nhìn thẳng hắn:
- Nhìn cái gì mà nhìn?
Diệp Quan cười cười, cũng không nói chuyện
Toại Cổ Kim hừ một tiếng, cũng không nói gì
Diệp Quan cầm ấm trà trên bàn rót cho nàng một chén, lại rót cho mình một chén khác, hắn bưng chén lên uống một ngụm, sau đó nói:
- Toại cô nương, ta muốn hỏi ngươi một vấn đề
Toại Cổ Kim không nói lời nào, chẳng qua là bưng chén lên uống một ngụm nước trà bình thường đến không thể bình thường hơn
Diệp Quan nói:
- Ta muốn dung hợp ba loại huyết mạch của ta, hiện tại ba loại huyết mạch đã giải quyết, thế nhưng ta phát hiện ra, thân thể lại không thể thừa nhận, ta bây giờ đang tiến hành cải tạo nhục thân của mình, nhưng tăng lên hơi chậm… ta biết dục tốc bất đạt, nhưng ở trong tình huống bây giờ, ta lại không thể không vội…
Toại Cổ Kim không nói lời nào
Diệp Quan nhìn nàng, chờ đợi nàng trả lời
Toại Cổ Kim bị hắn nhìn có chút ngại ngùng, lập tức trừng mắt liếc hắn một cái:
- Không nên nhìn ta
- Ồ!
Diệp Quan thu hồi ánh mắt
Toại Cổ Kim nhìn hắn một cái, cũng không nói chuyện, qua một hồi lâu sau, nàng nói:
- Ngươi có đề thăng thế nào cũng vô dụng
Diệp Quan có chút không hiểu:
- Nói thế nào?
Toại Cổ Kim nhìn hắn:
- Ngươi tự suy nghĩ một chút liền hiểu
Diệp Quan cười khổ:
- Cũng không biết tại sao, đi theo ngươi, ta cảm thấy mình trở nên ngu ngốc
Toại Cổ Kim nheo mắt, không nói lời nào, hai tay nâng chén trà lên tiếp tục uống một ngụm
Diệp Quan nói:
- Ý của ngươi là, địch nhân của ta quá mạnh, mặc kệ ta tăng lên như thế nào, thực lực của bọn hắn đều là vượt xa ta, đúng không?
Toại Cổ Kim nhẹ gật đầu:
- Vấn đề lớn nhất của ngươi không phải là thực lực của ngươi, mà là vấn đề đối thủ, nếu như đối thủ của ngươi chẳng qua là ở Cựu Thổ, ngươi liền sẽ rất rõ ràng ngươi cần làm thế nào mới có thể đánh bại bọn hắn, bởi vì trần nhà Cựu Thổ chính là ở đó, có một cái mục tiêu rõ ràng… nhưng bây giờ, đối thủ của ngươi là ai? Thực lực chân chính của đối phương đạt đến trình độ nào?? Ngươi hoàn toàn không biết gì cả, ở dưới loại tình huống này, ngươi tăng lên như thế nào cũng đều uổng công
Diệp Quan yên lặng
Toại Cổ Kim tiếp tục nói:
- Mặc kệ là Phạm Chiêu Đế, hay là chủ nhân Đại Đạo bút, ngươi căn bản không rõ ràng thực lực chân chính của bọn hắn, cho nên, ngươi dựa vào cái gì cho rằng ngươi sau khi dung hợp huyết mạch, liền có thể chống lại bọn hắn? Còn có, địch nhân của ngươi chỉ có hai người bọn họ sao? Trong vũ trụ này, nhiều cường giả đỉnh cấp như vậy đều đang ngấp nghé Chung Chủ Thần Tọa kia. Ngươi đối với những cường giả âm thầm kia lại biết được bao nhiêu?? Ví dụ như, nếu như Bi Tâm Từ cũng muốn tranh đoạt Chung Chủ Thần Tọa, vậy ngươi biết thực lực chân chính của nàng sao?
Diệp Quan thấp giọng thở dài
Toại Cổ Kim nhìn hắn một cái, không nói lời nào
lúc này, ông chủ bưng hai bát mì nóng hổi mặt đi tới, cẩn thận từng li từng tí đặt hai bát mì lên bàn, cười nói:
- Hai vị, mời dùng
Diệp Quan đột nhiên dời vị trí, từ đối diện nàng đi tới băng ghế bên cạnh nàng, hắn bưng một tô mì cẩn thận từng li từng tí đặt ở trước mặt Toại Cổ Kim:
- Toại cô nương, vậy ngươi nói xem, có biện pháp giải quyết hay không?
Toại Cổ Kim lạnh lùng nói:
- Không biết
Diệp Quan lại dời vị trí một thoáng, trực tiếp từ băng ghế bên cạnh nàng chuyển sang bằng ghế của nàng, hai người ngồi cùng nhau
Toại Cổ Kim nhìn chằm chằm hắn:
- Đi sang bên kia ngồi
Diệp Quan ngượng ngập cười cười:
- Ta không có ý tứ gì khác, chỉ là có chút xúc động…
Nhưng cái mông lại không chuyển
Toại Cổ Kim trực tiếp đứng dậy ngồi xuống băng ghế bên cạnh, nàng không để ý tới Diệp Quan, bưng bát mì của mình nhẹ nhàng nếm thử một miếng, mùi vị còn không tệ, thế là lại nếm thử một miếng
Diệp Quan nhìn nàng một cái, cũng bưng bát mì của mình, bắt đầu ăn như hổ đói
sau khi ăn, Diệp Quan lại ngẩng đầu nhìn về phía nàng, Toại Cổ Kim bị hắn nhìn có chút không được tự nhiên, vốn định nổi giận, nhưng nghĩ lại, da mặt của nam nhân này có chút dày, nổi giận chỉ sợ là cũng không có tác dụng gì, thế là, nàng quyết định giải quyết bằng lý và tình:
- Ngươi đừng có một mực nhìn ta như vậy, nhiều người ở đây, ngươi phải tôn trọng ta
Diệp Quan vội nói:
- Trên sách nói, khi nói chuyện với người khác, phải nhìn đối phương, đây mới là tôn trọng người ta
tiểu Hồn: "…"