CHƯƠNG 3620
VỪA THẸN VỪA GIẬN
“Nếu như ngươi ngay cả thế lực nội bộ của mình cũng đều không thể bện thành một sợi dây thừng, ngươi lại làm sao đối kháng với thế lực phía ngoài?”
Nói xong, nàng nhìn những tấu chương trước mặt kia, khẽ lắc đầu:
- Ngươi nhìn một chút những tấu chương này, bên trong đều nói lợi ích của bọn hắn, tông môn thế gia san sát, đều đang tính toán nhỏ nhặt, không cần ngoại địch đột kích, nhiều nhất trăm năm, vấn đề mục nát trong nội bộ liền đủ khiến cho ngươi đau đầu. Mà Tín Ngưỡng lực của những người này, đối với ngươi bây giờ căn bản không có tác dụng quá lớn, bởi vì tín ngưỡng của bọn hắn không tinh khiết, loại Tín Ngưỡng lực không tinh khiết này, gặp được người bình thường còn tốt, gặp được cường giả đỉnh cấp, loại Tín Ngưỡng lực này sẽ rất dễ dàng sụp đổ!
Nói đến đây, cảm xúc của nàng rõ ràng đi lên, lại nói:
- Còn có, ngươi thật không nên oán bất luận người nào, địch nhân của ngươi là mạnh mẽ, thế nhưng mà, ngươi có nghĩ tới hay không, bàn tay vàng mà người nhà ngươi cho ngươi là kinh khủng cỡ nào? Cũng tỷ như Tháp nhỏ này… không nói trước kia, bắt đầu từ Thập Hoang, nếu như ta là ngươi, ta hoàn toàn có khả năng chế tạo ra một nền văn minh kinh khủng… bọn hắn là rất yếu, nhưng nếu như ngươi thật sự bồi dưỡng tốt bọn hắn, để Tín Ngưỡng Lực của bọn hắn đầy đủ thuần túy, thực lực của ngươi bây giờ chí ít có thể tăng lên gấp mười lần… thế nhưng ngươi nhìn ngươi xem, ngươi bây giờ trộn lẫn thành dạng gì?
Nói xong, nàng tức giận đến đặt mông ngồi xuống:
- Vừa rồi lúc ăn mì, ngươi hỏi ta vấn đề kia, ta biết, ngươi muốn ta giúp ngươi, thế nhưng ngươi có nghĩ tới hay không, chúng ta quen biết mới bao lâu?? Chúng ta chẳng qua là quan hệ hợp tác, có mấy lời, ta muốn nói, nhưng quan hệ giữa chúng ta lại chẳng qua là quan hệ hợp tác, ngươi để cho ta nói thế nào?? Lời thẳng thắng khó nghe, nói quá nhiều, sẽ có khả năng khiến tất cả mọi người không thoải mái…
Tiểu Hồn đột nhiên nói:
- Toại cô nương, ngươi nói những vấn đề này, không sai, nhưng tiểu chủ chúng ta cũng là có ưu điểm, ví dụ như, hắn kỳ thật hết sức thích ngươi, ngươi không cảm giác thấy sao? Ta cũng đều cảm thấy!
Diệp Quan:
Toại Cổ Kim đứng bật dậy, vừa thẹn vừa giận:
- Ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi, ngươi nói cái gì đó? Còn có, thanh kiếm này cũng có vấn đề, ngươi là ai chế tạo? Ngươi thế nhưng là cô cô hắn chế tạo, được trời ưu ái như thế, thiên sinh phá hết thảy đạo và pháp, tồn tại nghịch thiên cỡ nào? Thế nhưng ra sao?? Ta đã điều tra qua, ngươi đã bị người đánh nứt nhiều lần đúng không?
Tiểu Hồn: "…"
Toại Cổ Kim bị câu nói kia của Tiểu Hồn làm cho tức giận giống như có chút bắt đầu rơi vào mơ hồ:
- Tháp đâu?? Ngươi lấy tháp của ngươi ra, nó cũng có vấn đề…
Tháp nhỏ: "…"
Toại Cổ Kim còn muốn nói điều gì, đột nhiên, trên mặt nàng tuôn ra một vệt ửng hồng, huyết dịch toàn thân trực tiếp tuôn ra, ngay sau đó, quần áo toàn thân nàng vậy mà từng chút một hóa thành tro tàn
trong lòng Diệp Quan kinh hãi, hắn vội vàng nói:
- Ngươi… là huyết mạch thần bí kia của ngươi, ngươi, ngươi không nên nổi giận!
Trước đó Phong Ma huyết mạch cùng với Phàm Nhân huyết mạch chẳng qua là tạm thời chế trụ huyết mạch thần bí, kiasau đó để cho nàng chậm rãi hấp thu, nhưng bây giờ, nàng nổi giận, huyết dịch sôi trào, huyết mạch thần bí kia trực tiếp thức tỉnh
Diệp Quan phất tay áo vung lên, phong toả giữa sân, hắn vội vàng ôm Toại Cổ Kim, khẩn trương nói:
- Ngươi, ngươi có thể ngăn chặn nó không?
Toại Cổ Kim cau chặt mày, thân thể giống như co rút, làn da cũng bắt đầu thối rữa từng chút một
bởi vì khoảng cách quá gần, vào giờ phút này quần áo trên người hắn cũng bị lực lượng huyết mạch thần bí kia đốt cháy
Diệp Quan nhanh chóng áp trán vào trán nàng:
- Nhanh, chúng ta dung hợp
nói xong, hắn buông thần thức của mình ra
Toại Cổ Kim quật cường nghiêng đầu sang chỗ khác:
- Không
bốp!
Diệp Quan đập tay vào mông nàng, cả giận nói:
- Đến lúc nào rồi, không nên tức giận, nhanh
Toại Cổ Kim căm tức nhìn hắn, trong mắt tràn đầy lửa giận
Diệp Quan biết nàng ăn mềm không ăn cứng, lập tức ôn nhu nói:
- Thật xin lỗi, ngươi đừng nóng giận, lần sau ta sẽ không làm ngươi tức giận nữa
Toại Cổ Kim vầng trán căng thẳng của hắn lấm tấm mồ hôi, trái tim đập thình thịch khó hiểu, nàng quật cường quay đầu, vẫn là không dung hợp
Diệp Quan nhẹ nhàng ôm nàng, run giọng nói:
- Ta biết, nếu như không phải là bởi vì cô cô ta và cha ta, ngươi căn bản sẽ không tới hợp tác với ta… cũng không muốn phát sinh gút mắc gì với ta… ngươi trước tiên dung hợp với ta, chờ sau khi ngươi khôi phục, ta cho ngươi tự do…
Toại Cổ Kim sau khi lặng yên chốc lát, thần thức của nàng tiến vào trong thức hải của Diệp Quan, rất nhanh, huyết mạch thần bí trong cơ thể nàng một lần nữa bị Diệp Quan dẫn tới trong cơ thể hắn