Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3627 - Chương 3627: Hoàn Toàn Tĩnh Mịch

Chương 3627: Hoàn Toàn Tĩnh Mịch Chương 3627: Hoàn Toàn Tĩnh Mịch

CHƯƠNG 3627

HOÀN TOÀN TĨNH MỊCH

“Khanh khách!”

Thương Hồng Y kia nở nụ cười, nàng nhìn lão giả kia, tuy là đang cười, nhưng lại khiến cho người ta có chút không rét mà run:

- Lão bất tử, nàng yêu cầu các ngươi lui, thế nhưng là đang cứu các ngươi, ngươi cũng không nhìn một chút đây là cục gì? Bầy kiến hôi các ngươi cũng dám tới chơi, nghĩ như thế nào?

Lão giả kia đột nhiên giận dữ:

- Nghĩ như thế nào? Các ngươi đều là văn minh cao đẳng, chúng ta đều là văn minh cấp thấp, đường bay lên đều bị các ngươi chắn đến sít sao, hiện tại thật vất vả xuất hiện một cái cơ hội ngàn năm một thuở, các ngươi lại muốn phong kín chúng ta, để cho các ngươi độc hưởng… các ngươi có thể đừng vô sỉ như vậy hay không?

Thương Hồng Y híp hai mắt lại, sát tâm đã động

lão giả lại là tuyệt không sợ, lập tức ngẩng đầu nói:

- Muốn giết ta? Vậy ngươi hỏi một chút các huynh đệ đằng sau ta có đáp ứng hay không

thanh âm rơi xuống, phía sau lão đột nhiên xuất hiện vô số cường giả, có chừng hơn mấy chục vạn, cường giả cấp bậc gì cũng đều có, ngay cả loại cường giả cấp bậc như Thánh Giả cảnh cũng đều có

rõ ràng, những văn minh cấp thấp này biết mình không đối kháng được Cựu Thổ cùng với mấy đại tiên vực, bởi vậy, bọn hắn lựa chọn đoàn kết lại

nếu chất lượng không bằng, vậy liền so số lượng

lúc này, Thương Hồng Y đột nhiên phất tay áo vung lên

xùy!!

Lão giả dẫn đầu kia còn chưa phản ứng lại thì đầu của lão đã bay xa hàng nghìn trượng

hoàn toàn tĩnh mịch

mấy chục vạn cường giả nhìn thi thể còn đang chảy máu của lão giả, từng người như là tượng gỗ

Thương Hồng Y nhìn về phía mấy chục vạn cường giả kia, một nam tử trung niên trong đó run giọng nói:

- Cô nương chớ nên hiểu lầm, chúng ta không phải huynh đệ của lão…

Dứt lời, mấy chục vạn người lập tức giải tán

Thương Hồng Y phủi tay, sau đó nhìn về phía Diệp Quan cách đó không xa, trong ánh mắt tràn đầy ý khiêu khích

Diệp Quan không để ý tới nàng, mà là nhìn về phía một bên, ở bên phải ngoài mấy trăm trượng, nơi đó có một vị nam tử đeo mặt nạ đứng, sau lưng nam tử, còn có mười hai người áo đen đứng

nhìn thấy Diệp Quan nhìn mình, nam tử đeo mặt nạ kia khẽ gật đầu đối với hắn, trong mắt có ý cười

Diệp Quan thu hồi ánh mắt, lại nhìn về phía bên trái, nơi đó có một vị lão giả lưng còng đứng, lão giả cầm một cây quải trượng, thoạt nhìn vô cùng già nua

hiện tại còn dám ở lại, đương nhiên sẽ không phải là người bình thường

Thương Hồng Y đột nhiên cười nói:

- Chư vị, muốn tiến vào Tổ Tinh Vực này, liền phải giải quyết vị kia trước

nói xong, nàng nhìn về phía Khuyết Chiến cách đó không xa

Thủ Ấn Giả!

Ánh mắt của mấy người cùng nhau nhìn về phía Khuyết Chiến, mà lúc này, Khuyết Chiến đột nhiên hướng về phía trước bước ra một bước, một bước này hạ xuống, một cỗ lực lượng thần bí lập tức bao phủ bốn phía

cảnh giới của tất cả mọi người trực tiếp bị trấn áp!

Mà ngay trong nháy mắt này, chỉ thấy vẻ mặt của Thương Hồng Y trong nháy mắt đột nhiên khẽ biến, bởi vì một thanh kiếm đã vô thanh vô tức giết tới trước mặt nàng

xùy!

Nàng còn chưa phản ứng lại, đầu chính là trực tiếp bay ra ngoài

máu tươi như suối!!

Một màn đột nhiên xuất hiện làm cho tất cả mọi người giữa sân đều là kinh ngạc, tiếp theo, bọn hắn dồn dập nhìn về phía Diệp Quan

người xuất kiếm chính là Diệp Quan

cảnh giới của hắn không có bị trấn áp?

Mọi người là vừa sợ hãi vừa nghi ngờ

Diệp Quan mở lòng bàn tay ra, Thanh Huyền kiếm xuất hiện ở trong lòng bàn tay hắn, đây là lần đầu tiên hắn sử dụng ẩn nấp nhất kiếm, một kiếm này hắn dung hợp công năng ẩn nấp của Tháp Gia, có thể làm được vô thanh vô tức, ai cũng không phát hiện ra được. Hắn lần đầu tiên sử dụng liền thành công, hiệu quả thật sự là cực kỳ tốt, vượt qua dự đoán của hắn, nhưng trên mặt hắn không có một chút vui sướng nào

bởi vì nữ nhân kia tới cũng không phải là bản thể!

Chỉ là một cỗ phân thân!

Diệp Quan chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía Đại Đạo bút chủ nhân xa xa, chủ nhân Đại Đạo bút cười nói:

- Ngươi sẽ không muốn giết ta đó chứ?

Diệp Quan mỉm cười nói:

- Ngươi có thể sống ba đời, há lại là ta có thể giết chết?

Chủ nhân Đại Đạo bút cười ha ha một tiếng:

- Ngươi yên tâm, lần này ta tuyệt đối sẽ không ra tay, loại sự tình ỷ lớn hiếp nhỏ kia, ta không làm được

Diệp Quan nói:

- Ngươi người này, giả nhân giả nghĩa vô cùng, nếu như không phải có cô cô ta cùng với ta cha, ngươi nói lời này, có khả năng khiến cho ta cảm động

chủ nhân Đại Đạo bút cũng không tức giận, cười nói:

- Làm tam nhị đại kỳ thật rất tốt, phí nhiều tâm cơ như vậy làm cái gì?

Diệp Quan đột nhiên nói:

- Ta hỏi ngươi một việc, ngươi có thể thành thật trả lời ta hay không?

Chủ nhân Đại Đạo bút nói:

- Ngươi hỏi đi

Bình Luận (0)
Comment