CHƯƠNG 3629
DA MẶT DÀY
“Muốn vào Tổ Tinh Vực, trước tiên liền phải hợp lại giải quyết người này”
ánh mắt của mọi người giữa sân đều là rơi vào trên thân Khuyết Chiến
dứt lời, nàng mở lòng bàn tay ra, trong chốc lát, ngàn tỉ đại đạo ngưng tụ ở trong lòng bàn tay, chỉ là trong nháy mắt, nàng vậy mà liền xông phá lực lượng thần bí trấn áp của Khuyết Chiến, cảnh giới khôi phục
ở một bên khác, tay phải giấu ở trong tay áo của nam tử đeo mặt nạ kia nhẹ nhàng khẽ đảo, một khối ấn xuất hiện ở trong lòng bàn tay nam tử, ấn kia khẽ run lên, trong khoảnh khắc, tu vi của nam tử cũng khôi phục
lão giả cầm quải trượng trong tay kia nhẹ nhàng giẫm một cái, tu vi của hắn cũng khôi phục lại
chỉ có Toại Cổ Kim không có động tác gì
Thương Hồng Y nhìn về phía Toại Cổ Kim, Toại Cổ Kim bình tĩnh nói:
- Tu vi của ta, khôi phục hay không khôi phục cũng vậy
Diệp Quan đi đến bên cạnh nàng, mỉm cười nói:
- Ta bảo hộ ngươi
Toại Cổ Kim liếc hắn một cái, không nói gì
Thương Hồng Y nói:
- Vậy thì bắt đầu đi
nói xong, nàng đột nhiên khẽ đảo tay phải đối với Khuyết Chiến, cú khẽ đảo này, ngàn tỉ đại đạo ngưng tụ thành chữ Đạo vọt thẳng đến Khuyết Chiến
chiêu này, quả thực là vô cùng khủng bố, toàn bộ tinh hà tựa như là một cái chăn bị vén lên
mà cơ hồ là đồng thời, nam tử đeo mặt nạ ở nơi xa kia cũng tan biến ở tại chỗ, tốc độ của nam tử cực nhanh, trực tiếp kéo ra dư ảnh chồng chéo, những nơi đi qua, thời không như một tờ giấy, bị mạnh mẽ xé nát
lão giả cầm quải trượng trong tay kia nhẹ nhàng điểm một cái đối với Khuyết Chiến, dưới một điểm này, chỗ khu vực của Khuyết Chiến đột nhiên bốc cháy lên, chỉ là trong nháy mắt, Khuyết Chiến liền bị một biển lửa bao phủ
đúng lúc này, một đạo đồng quang đột nhiên bộc phát ra từ nơi xa, một cỗ lực lượng vô cùng bá đạo chợt lóe lên từ giữa sân, chữ Đạo ở trên đỉnh đầu Khuyết Chiến vỡ nát ầm ầm trước tiên, tiếp đó những hỏa diễm bùng cháy chung quanh Khuyết Chiến kia trực tiếp yên diệt, tan biến vô tung vô ảnh, một đạo tàn ảnh liên tục lùi lại, lui trọn vẹn mười mấy vạn trượng mới dừng lại, chính là nam tử đeo mặt nạ kia
cỗ lực lượng kia cũng không ngừng lại, trong chớp mắt chính là khuếch tán đến trước mặt Diệp Quan cùng với Toại Cổ Kim, Diệp Quan đi đến trước mặt Toại Cổ Kim, phất tay áo vung lên, một mảnh kiếm ý như nước thủy triều dũng mãnh trào ra, chống đỡ cản lại cỗ dư uy kia
mọi người dồn dập nhìn về phía nơi xa, Khuyết Chiến cầm trường thương màu đồng cổ trong tay, như là chiến thần
Thương Hồng Y híp hai mắt lại lên, tay phải chậm rãi nắm chặt, liền muốn xuất thủ một lần nữa, Diệp Quan đột nhiên nói:
- Ta tới trò chuyện với y
Thương Hồng Y nhìn Diệp Quan, châm chọc nói:
- Trò chuyện cái gì? Lãng phí thời gian mà thôi
Diệp Quan nhìn về phía Thương Hồng Y:
- Ngươi lại còn nói nhăng nói cuội, ta gọi ông nội ta đánh chết ngươi
Thương Hồng Y giận quá thành cười:
- Ta sợ ông nội ngươi? Chuyện cười lớn!
Dứt lời, liền muốn xuất thủ, chủ nhân Đại Đạo bút ở một bên đột nhiên nói:
- Trò chuyện, trò chuyện, ngươi để cho hắn trò chuyện
Thương Hồng Y tức đến ngực đều muốn nổ
Diệp Quan đưa Thanh Huyền kiếm cho Toại Cổ Kim, Toại Cổ Kim biết hắn có ý tứ gì, sau khi hơi hơi trầm ngâm liền nhận lấy Thanh Huyền kiếm
nàng hiện tại không có tu vi, có Thanh Huyền kiếm, mới có sức tự vệ. Diệp Quan đi đến trước mặt Khuyết Chiến, Khuyết Chiến cũng không có ra tay với hắn, chẳng qua là nhìn hắn
Diệp Quan mỉm cười nói:
- Chúng ta lại gặp mặt
Khuyết Chiến nói:
- Ngươi cũng muốn đi vào?
Diệp Quan gật đầu:
- Ừm
Khuyết Chiến nhìn hắn, không nói gì
Diệp Quan nói:
- Ngươi cũng biết, ngươi không ngăn được bọn hắn
Khuyết Chiến nói:
- Chức trách của ta là thủ hộ Chung Chủ Thần Ấn
Diệp Quan nói:
- Đúng vậy, chức trách của ngươi là thủ hộ Chung Chủ Thần Ấn, mà không phải Tổ Tinh Vực
Khuyết Chiến yên lặng
Diệp Quan tiếp tục nói:
- Tổ văn minh, đã biến mất, ngươi chẳng lẽ không muốn biết vì sao mà tan biến sao?
Khuyết Chiến nhìn Diệp Quan:
- Nhiều khi, chân tướng là hết sức tàn khốc, không biết càng tốt hơn
Diệp Quan cười nói:
- Ngươi đã khôi phục một chút ký ức, đúng không?
Khuyết Chiến gật đầu:
- Khôi phục rất nhiều, cũng nhớ tới rất nhiều sự tình
Diệp Quan nói:
- Ngươi không để cho chúng ta đi vào, là vì muốn tốt cho chúng ta?
Khuyết Chiến gật đầu một lần nữa
Diệp Quan chỉ chủ nhân Đại Đạo bút ở nơi xa:
- Ngươi đánh thắng được y không?
Khuyết Chiến nhìn thoáng qua chủ nhân Đại Đạo bút, lắc đầu:
- Giữa sân, có hai người ta đánh không lại, y là một trong số đó
Diệp Quan cười nói:
- Người còn lại không phải là ta đó chứ?
Khuyết Chiến nói:
- Da mặt của ngươi thật dày
Diệp Quan cười ha ha một tiếng
bọn hắn nói chuyện, giữa sân chỉ có chủ nhân Đại Đạo bút có thể nghe được