Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3634 - Chương 3634: Ngươi Cảm Thấy Thế Nào?

Chương 3634: Ngươi Cảm Thấy Thế Nào? Chương 3634: Ngươi Cảm Thấy Thế Nào?

CHƯƠNG 3634

NGƯƠI CẢM THẤY THẾ NÀO?

khóe miệng Diệp Quan cũng có máu tươi, vẻ mặt cũng rất trắng bệch, hắn bị thương cũng rất nặng

ở dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, hắn chậm rãi đi đến trước mặt nam tử đeo mặt nạ kia, hắn nhẹ nhàng đỡ nam tử đeo mặt nạ lên, nam tử đeo mặt nạ nhếch miệng cười một tiếng:

- Vẫn là đánh không lại ngươi…

Nói xong, y nhìn về phía Diệp Quan:

- Ngươi lúc nào thì nhận ra ta?

Diệp Quan nói khẽ:

- Lần đầu tiên nhìn thấy ngươi

nam tử đeo mặt nạ nói:

- Ta thế nhưng là dùng bí pháp ẩn nấp sư phó dạy ta, ngươi làm sao còn có thể nhận ra ta?

Diệp Quan nói khẽ:

- Bởi vì chúng ta là huynh đệ!

Nam tử đeo mặt nạ nở nụ cười

mặt nạ chậm rãi tan biến, một khuôn mặt mà Diệp Quan quen thuộc lộ ra

Diệp Kình!

Huynh đệ!

Diệp Kình nhìn Diệp Quan, nhếch miệng cười một tiếng:

- Diệp Quan ca, ta vẫn là đánh không lại ngươi

lúc trước sau khi đi theo chủ nhân Đại Đạo bút, y đi theo chủ nhân Đại Đạo bút khổ tu khắp nơi, mục tiêu của y chính là có một ngày quang minh chính đại đánh một trận cùng với Diệp Quan

cũng không phải nói nhất định phải phân thắng thua, y chỉ là đánh một trận thật tốt

đương nhiên, ở sâu trong nội tâm, y vẫn là muốn chứng minh với thế nhân, Diệp gia không chỉ có Diệp Quan, còn có Diệp Kình, Diệp Kình y cũng không kém

những năm gần đây, y đi theo chủ nhân Đại Đạo bút tu luyện, y chưa từng dám lười biếng một chút, y đi qua địa phương hung hiểm nhất, trải qua tuyệt cảnh đếm không hết, một lần lại một lần bồi hồi ở bên rìa tử vong…

Nhưng vẫn là đánh không lại!

Diệp Quan lắc đầu:

- Ta chẳng qua là tốt số hơn so với ngươi, nếu như không có cha mẹ ta dìu dắt, ta không sánh bằng ngươi

Diệp Kình lắc đầu:

- Lúc trước cùng ở Diệp gia, lúc ta không có đạt được kỳ ngộ, lúc ngươi chưa có khôi phục thân phận, ta cũng không sánh bằng ngươi

Diệp Quan cười nói:

- Kỳ thật, lúc trước áp lực của ta cũng rất lớn, cũng là bởi vì có ngươi, cho nên, ta tại phương diện tu luyện là một khắc cũng không dám lười biếng, ngươi có khả năng không biết, ta thường xuyên vụng trộm tu luyện nửa đêm… chính là sợ bị ngươi vượt qua… ta lúc ấy nghĩ rất đơn giản, ta vẫn luôn là thế tử, nếu vào một ngày nào đó bị ngươi vượt qua, không còn là thế tử, ta đây sẽ rất là mất mặt!

Diệp Kình cười khổ:

- Hoá ra ngươi ngày ngày tu luyện hơn nửa đêm…

Diệp Quan gật đầu, nghĩ đến tháng ngày ở Diệp gia, hắn đột nhiên nở nụ cười, đoạn thời gian kia, ở Diệp gia thật là vui vẻ

đặc biệt là khi còn nhỏ cùng với Diệp Kình đánh nhau ẩu đả cùng với đám người thế hệ tuổi trẻ Lý gia…

Hắn tuy chỉ là con nuôi Diệp gia, nhưng Diệp gia lúc kia kỳ thật không có ai coi hắn là con nuôi

lúc kia mộng tưởng của Diệp Quan hắn là cái gì?

Trước mười tuổi, là sau khi lớn lên làm chết Lý gia, làm chết Triệu gia, làm chết Vương gia…

Sau khi lớn hơn một chút, hắn liền muốn gia nhập Quan Huyền học viện, nỗ lực mạnh lên!

Hắn đã từng huyễn tưởng!

Hắn muốn trở thành đệ nhất nhân thế hệ tuổi trẻ Nam Châu…

Vì sao lại có ý nghĩ này?

Ý nghĩ của hắn ngay lúc đó liền rất đơn giản, hắn tưởng tượng có một ngày gặp được cha mẹ mình, nếu để cho cha mẹ mình nhìn thấy hắn ưu tú như vậy, vậy bọn họ có thể hay không hết sức hối hận khi nhét chính mình vào Diệp gia?

Hắn thậm chí đã nghĩ kỹ làm sao trang bức đánh mặt, làm sao ra ác khí

muốn nhận ta?

Hãy cứ mơ xuân thu đại mộng của các ngươi!

Vừa nghĩ tới biểu lộ hối hận của cha mẹ mình, hắn liền sẽ cảm thấy hết sức thoải mái…

Chỉ là không có nghĩ đến, sự tình phát triển sau này hoàn toàn khác với những gì hắn nghĩ

hiện tại hồi tưởng lại lúc trước, đoạn tháng ngày kia là thật sự vui sướng

lúc này, Diệp Kình chậm rãi đứng lên, y quay người nhìn về phía chủ nhân Đại Đạo bút, làm một lễ thật sâu:

- Sư phó, ân tình ngài bồi dưỡng, Diệp Kình ta vĩnh thế không quên, nhưng ta sẽ không để cho ngài đụng đến Diệp Quan ca của ta

chủ nhân Đại Đạo bút cũng không có tức giận, y cười nói:

- Đây là chuyện giữa ta cùng với hắn, không có quan hệ gì với ngươi, ta bồi dưỡng ngươi, cũng không có nghĩ đến lợi dụng ngươi đối phó hắn, loại tình tiết máu chó này, sư phó ngươi còn khinh thường làm

Diệp Kình còn muốn nói điều gì, chủ nhân Đại Đạo bút lại nói:

- Việc này không có quan hệ gì với ngươi, theo đuổi nhân sinh của chính ngươi đi

nói xong, y nhìn về phía Diệp Quan:

- Ngươi cảm thấy thế nào?

Diệp Quan khẽ gật đầu, hắn nhìn về phía Diệp Kình:

- Đi thôi, đây là sự tình ở giữa ta cùng với y

Diệp Kình lại là lắc đầu

Diệp Quan nhìn về phía chủ nhân Đại Đạo bút, chủ nhân Đại Đạo bút nhẹ nhàng vung tay phải lên, Diệp Kình liền đã bị truyền tống đi

y nhìn về phía Diệp Quan:

- Ngươi yên tâm, ta sẽ không hại y

Bình Luận (0)
Comment