CHƯƠNG 3640
CHO MẶT MŨI
bao quát hai vị Văn Minh Thủy Tổ kia!
Hai người này mới thật sự là hoài nghi nhân sinh
phải biết, bọn hắn thế nhưng là trần nhà vũ trụ đã quan trắc trước mắt, mà bây giờ, nam tử áo xanh trước mắt này xuất hiện, khiến cho bọn hắn đột nhiên phát hiện ra, bọn hắn hoá ra là sâu kiến
vậy làm sao có thể tiếp nhận?
Nam tử áo xanh nhìn chằm chằm chủ nhân Đại Đạo bút, sát ý vô hình đã bao phủ chủ nhân Đại Đạo bút
chủ nhân Đại Đạo bút lập tức hoảng hốt:
- Dương Diệp, ngươi đừng có lật bàn! Cháu trai của ngươi thế nhưng còn chưa có vô địch, ngươi…
Kỳ thật, so sánh với váy trắng, y càng sợ Dương người điên này, váy trắng kỳ thật thật vẫn có chút giảng đạo lý, mà Dương người điên này phát điên lên, đó là sẽ thật sự lật bàn
tất cả mọi người không còn chơi được nữa!
Nam tử áo xanh nhìn chủ nhân Đại Đạo bút, cũng không nói lời nào
mà chủ nhân Đại Đạo bút thì là thật sự hoảng rồi
tên gia hỏa này là thật sự muốn lật bàn!
Nhưng vào lúc này, nam tử áo xanh đột nhiên quay đầu nhìn về phía Diệp Quan cách đó không xa, cũng không biết Diệp Quan nói cái gì với nam tử áo xanh, nam tử áo xanh nở nụ cười:
- Tốt lắm, ông nội không có nhìn lầm ngươi, không hổ là cháu của ta, ha ha!
Dứt lời, nam tử áo xanh đột nhiên nhìn về phía chủ nhân Đại Đạo bút:
- Ta đây giết ngươi, thật sự là có chút lấy lớn hiếp nhỏ, chuyện này không quá phù hợp thân phận ta…
Chủ nhân Đại Đạo bút giật giật khóe miệng, thân phận của ngươi cọng lông, người nào không biết ngươi trước kia là đệ tử tạp dịch?
Trong lòng mặc dù là nghĩ như vậy, nhưng ngoài miệng nói lại là mặt khác:
- Đúng đúng, Thanh Sam Kiếm Chủ, cử thế vô địch
lời còn chưa dứt, y đột nhiên bị một cỗ lực lượng thần bí trực tiếp đập nằm trên đất, tiếp xúc thân mật cùng với mặt đất
chủ nhân Đại Đạo bút kêu rên một tiếng, hận không thể vả miệng mình, mẹ nó, làm sao quên nữ nhân kia còn ở nơi này?
Nữ tử váy trắng nhìn chằm chằm chủ nhân Đại Đạo bút:
- Ngươi lặp lại một lần nữa?
Nam tử áo xanh lãnh đạm nói:
- Nói đi, chủ nhân Đại Đạo bút, ngươi không nói, ta xem thường ngươi
chủ nhân Đại Đạo bút: "…"
Nữ tử váy trắng quay đầu nhìn về phía nam tử áo xanh, nam tử áo xanh tự nhiên là cũng không sợ, cười nói:
- Thiên Mệnh, người khác sợ ngươi, ta cũng không sợ ngươi
nữ tử váy trắng lãnh đạm nói:
- Nhận một vị đại ca, lực lượng xác thực đủ
nụ cười trên mặt nam tử áo xanh lập tức tan biến, sát ý tràn ngập từ giữa thiên địa
nhìn thấy hai người đối chọi gay gắt, Diệp Quan vội vàng nói:
- Cô cô, ông nội, được rồi, được rồi, cho ta mặt mũi một lần…
Hai người nhìn về phía Diệp Quan, cũng không nói chuyện
Diệp Quan do dự một chút, sau đó nói:
- Cho ta và cha ta mặt mũi một lần
nam tử áo xanh cười cười:
- Được, cho hai người các ngươi mặt mũi
nói xong, nam tử áo xanh đột nhiên quay người nhìn về phía Thương Hồng Y, vào giờ phút này, Thương Hồng Y mặt không biểu tình
nam tử áo xanh đưa tay chính là một bàn tay
ba!
Theo một tiếng bạt tai vang lên, cả khuôn mặt Thương Hồng Y trực tiếp bị tát nát nhừ
nam tử áo xanh nhìn xuống nàng:
- Nữ nhân nhà ngươi, miệng tiện vô cùng, thật sự là nên đánh, quỳ ngay ở chỗ này, quỳ đến khi hao hết tuổi thọ
nói xong, nam tử áo xanh nhìn về phía hai vị Văn Minh Thuỷ Tổ đứng phía sau chủ nhân Đại Đạo bút cách đó không xa kia, hai người nhìn thấy nam tử áo xanh nhìn mình, vẻ mặt lập tức biến đổi, mà sau một khắc, đầu hai người trực tiếp bay ra ngoài
miểu sát trong nháy mắt!
Nam tử áo xanh lại nhìn về phía chủ nhân Đại Đạo bút:
- Hôm nay liền tha mạng chó của ngươi, cháu của ta lần sau nếu như đầu hàng, ngươi lại đuổi tận giết tuyệt, ta sẽ giết ngươi cùng với toàn bộ người liên quan
nói xong, nam tử áo xanh quay người nhìn thoáng qua Toại Cổ Kim bên trên Chung Chủ Thần Tọa nơi xa kia, Toại Cổ Kim thần sắc bình tĩnh, mà giữa sân, ngoại trừ Diệp Quan cùng với Nhất Niệm, cũng chỉ có nàng không có quỳ
nam tử áo xanh đột nhiên cười to nói:
- Cháu trai, ông nội đi đây
dứt lời, nam tử áo xanh trực tiếp hóa thành một đạo kiếm quang tan biến ở cuối chân trời
cách đó không xa, nữ tử váy trắng cũng quay đầu nhìn thoáng qua Toại Cổ Kim, không nói gì, nàng mang theo Diệp Quan cùng với Nhất Niệm đi về phía nơi xa, không bao lâu, ba người chính là hoàn toàn biến mất ở trong ánh mắt của mọi người
mà lúc này, những người quỳ xuống giữa sân kia mới chậm rãi đứng lên, nhưng trên mặt bọn hắn vẫn như cũ tràn đầy kinh khủng
chủ nhân Đại Đạo bút nhìn thoáng qua sâu trong tinh không, một lát sau, y thu hồi ánh mắt, sau đó quay đầu nhìn về phía Thương Hồng Y, nhìn Thương Hồng Y trước mắt, sắc mặt của y vô cùng khó coi: