Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3661 - Chương 3661: Sao Có Thể

Chương 3661: Sao Có Thể Chương 3661: Sao Có Thể

CHƯƠNG 3661

SAO CÓ THỂ

Diệp Quan không có trả lời, hắn còn đang chờ

đúng lúc này, một thanh âm đột nhiên vang lên từ trong thức hải của hắn:

- Viện trưởng, chúng ta đã điều tra rõ lai lịch của đối phương

Diệp Quan lắc đầu:

- Đã quá muộn. Kể từ giờ phút này, toàn bộ Ẩn Vệ các ngươi giải tán tại chỗ chờ lệnh

bên ngoài, vẻ mặt của một người áo đen lập tức tái nhợt, nhưng cái gì cũng không dám nói, chậm rãi quỳ xuống

sau lưng y, còn có hơn một trăm người cũng là cùng nhau quỳ xuống

Ẩn Vệ!

Đó cũng không phải Toại Cổ Kim sáng lập, mà là Mục Khoản sáng lập, một số cơ cấu học viện, Toại Cổ Kim cũng không có nhúng tay, bởi vì không cần thiết, lúc nàng còn ở đây, ngành tình báo Cựu Thổ có khả năng nhìn rõ hết thảy, mà nàng vừa đi, học viện chỉ có thể một lần nữa thành lập một cơ cấu tình báo khác

nhưng bây giờ đối với Diệp Quan mà nói, cơ cấu tình báo này không thể nghi ngờ là vô cùng không hợp cách

theo sự tình phát sinh đến bây giờ, đã qua một canh giờ, một canh giờ mới tra ra lai lịch chân thực của Trâu Tần này

đây không chỉ là vấn đề năng lực, mà là những người bên trong cũng có vấn đề

nhưng vào lúc này, Trâu Tần đột nhiên nở nụ cười, y nhìn Diệp Quan:

- Người của chúng ta hiện tại đã bao vây bên ngoài, tử kỳ của ngươi đến rồi

nói xong, sắc mặt của y đột nhiên trở nên có chút dữ tợn:

- Chặt hắn cho ta

bốn phía, lại xuất hiện ba vị Đại Đế, ngoại trừ ba vị Đại Đế, còn có thật nhiều cường giả Thánh Giả cảnh, bọn hắn gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Quan, từng cỗ khí tức mạnh mẽ giống như thủy triều bao phủ về phía Diệp Quan

mà lúc này, dung mạo của Diệp Quan bắt đầu khôi phục như thường từng chút một…

Trong đại điện, đôi mắt của những thương nhân kia đều đỏ ngầu, đối với bọn hắn mà nói, bọn hắn hiện tại đã không có đường lui, giết chết thiếu niên trước mắt này, là đường sống duy nhất của bọn hắn

phẫn nộ, có thể khiến người mất lý trí!

Mà ngay vào lúc tất cả mọi người phóng tới Diệp Quan, Trâu Tần ở trên đài kia lại lặng lẽ rút đi, bởi vì y phát hiện ra, việc này căn bản cũng không có đơn giản như vậy, thiếu niên trước mắt này trấn định thong dong như thế, nhất định có vấn đề, vì lý do an toàn, y quyết định lui trước

hơn nữa, trực giác nói cho y biết, nếu còn không đi, chỉ sợ là sẽ xảy ra đại sự, bởi vì loại cảm giác bất an trong lòng kia là càng ngày càng mãnh liệt

đương nhiên, trọng yếu nhất chính là phía trên có người bảo y mau chóng rời đi, mặc dù không có nói rõ nguyên nhân, nhưng có thể khẳng định là, chuyện lần này tuyệt đối không đơn giản

chạy trước tốt hơn!

Giữ được núi xanh, không sợ không có củi đốt!

Nhưng vào đúng lúc này, dung mạo của Diệp Quan đã khôi phục như thường

vẻ mặt của những cường giả phóng tới Diệp Quan kia dồn dập kịch biến, bọn hắn ngừng ngay tại chỗ, từng người giống như tượng đất trong miếu

vào giờ khắc này, toàn bộ đại điện yên tĩnh giống như chết, tiếng kim rơi cũng có thể nghe được

viện trưởng?

Những thương nhân kia mở to hai mắt, từng người đều hoá đá tại nơi đó

vào giờ khắc này, không khí cũng đều đọng lại

mà Trâu Tần vốn muốn chuồn đi kia vào giờ phút này cũng là cứng ngay tại chỗ, sắc mặt của y tái nhợt mà nhìn Diệp Quan, run rẩy nói:

- Chuyện này… chuyện này sao có thể…

Nói xong, sự kinh khủng đột nhiên dâng lên trong nội tâm trong nháy mắt lan khắp toàn thân y, ở phía dưới cực độ kinh khủng y đột nhiên thông suốt, phẫn nộ chỉ Diệp Quan, gầm thét:

- Giết hắn, hắn là giả mạo, hắn dám giả mạo viện trưởng, tội nên tru cửu tộc

giả mạo viện trưởng?

Những cường giả vốn đã dừng lại kia quay mặt nhìn nhau

mà đúng lúc này, ở cửa điện nơi xa có gần trăm người xông tới, cầm đầu chính là Mục Khoản, mà ở sau lưng nàng, toàn bộ đều là người nội các tạm thời

nhìn thấy những người này, máu trên mặt mọi người trong đại điện phảng phất như trong nháy mắt bị rút khô, từng người trắng bệch như tờ giấy

vào giờ khắc này, một tia may mắn cuối cùng trong lòng bọn họ cũng đã biến mất, một số người ý chí lực yếu kém đã ngã xụi lơ xuống đất, ngất đi

Mục Khoản mang theo mọi người đi đến trước mặt Diệp Quan, cùng nhau quỳ xuống

Diệp Quan lại là trầm mặc

hắn trầm mặc như vậy, nội tâm của mọi người lập tức như bị một ngọn núi lớn đè ép, hít thở không thông

sau một hồi, Diệp Quan đột nhiên nhìn về phía Mục Khoản cầm đầu:

- Đứng lên đi

Mục Khoản chậm rãi đứng dậy, nàng lạnh mặt, lửa giận trong cơ thể đã như núi lửa sắp phun trào, nhưng bởi vì duyên cớ Diệp Quan, nàng mạnh mẽ đè lại

sau khi biết chuyện nơi đây, cả người nàng đều suýt chút nữa thì giận điên lên

mưu phản?

Nàng biết bên trong Quan Huyền vũ trụ có thật nhiều thế lực vì ích lợi của mình, đối kháng với học viện trong bóng tối

Bình Luận (0)
Comment