CHƯƠNG 3665
SINH MỆNH HẢI VỰC
Tháp nhỏ trầm giọng nói:
- Không có Toại Cổ Kim, y liền sẽ tiếp tục dồn ngươi vào chỗ chết giống như trước kia!
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Giữa hai nước lớn, địch nhân uy hiếp tuân theo, ta tận dụng lợi thế… nói một cách đơn giản, tiểu quốc nếu như kẹp ở giữa hai đại quốc, điều tiểu quốc nên làm, là tuyệt đối không thể lập tức đầu nhập vào một phương khác, bởi vì đầu nhập vào một phương khác, sẽ xuất hiện hai loại tình huống, loại thứ nhất, tiểu quốc cùng với đại quốc nó đầu nhập vào diệt một đại quốc khác, thế nhưng, nó khẳng định sẽ là đối tượng bị lợi dụng, hơn nữa, một khi một đại quốc khác bị diệt, nó cũng sẽ không còn giá trị lợi dụng; thứ hai, nó sẽ bị một đại quốc khác tiêu diệt… mà đại quốc nó đầu nhập vào kia, tuyệt đối sẽ không vì nó mà liều mạng, đại quốc nó đầu nhập vào khẳng định sẽ đổ thêm dầu vào lửa, ta cung cấp tài nguyên cho ngươi, nhưng muốn giữ mệnh phải do chính ngươi liều mạng
Tháp nhỏ: "…"
Diệp Quan nói khẽ:
- Việc ta cần làm hiện tại, không phải là hợp tác với ai, mà bọn hắn khẳng định đều muốn có được sự ủng hộ của ta, bởi vậy, bọn hắn cho dù sẽ nhằm vào ta, nhưng cũng chỉ là tượng trưng, chỉ là biểu tượng, mục đích cuối cùng nhất, vẫn là vì lôi kéo ta, cũng chính là, bọn hắn khẳng định sẽ tát ta một phát, sau đó cho ta một viên kẹo ăn, để cho ta ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ, sẽ không thật sự dồn ta vào chỗ chết. Nhưng nếu như ta đầu nhập vào một phương, như vậy một phương khác khẳng định sẽ dồn ta vào chỗ chết…
Tháp nhỏ nói:
- Thì ra là thế… tính toán tiếp theo của ngươi là gì?
Diệp Quan nói:
- Đi Chủ Vũ Trụ
Tháp nhỏ cả kinh nói:
- Ngươi muốn chủ động đi Chủ Vũ Trụ?
Diệp Quan gật đầu
Tháp nhỏ nói:
- Không thể ở trong đây phát dục thật tốt sao?
Diệp Quan mỉm cười nói:
- Thứ nhất, ta tự nhiên phải phát dục thật tốt mới có thể tiến vào Chủ Vũ Trụ, thứ hai, bọn hắn sẽ không cho ta quá nhiều thời gian, ta ở lại nơi này, đối với Chủ Vũ Trụ hoàn toàn không biết gì cả, sẽ rất bị động, ngươi có tin hay không, chẳng bao lâu nữa, một 'kẻ thù từ bên ngoài' sẽ đến nhằm vào ta…
Tháp nhỏ: "…"
Diệp Quan nói:
- Ta đi Chủ Vũ Trụ, chính là muốn nghĩ biện pháp từ bị động biến thành chủ động, cũng là muốn nói cho bọn hắn biết, ta nguyện ý tiếp tục chơi với bọn hắn, để bọn hắn đừng có nhằm vào ta nữa….. hơn nữa, bây giờ cái vũ trụ này, ta đã không còn địch nhân
nói xong, hắn nở nụ cười:
- Ta giống như những người được trả lương kia vậy, tiền lương tới tay, sung sướng ba ngày, sau ba ngày, ta lại phải sống cuộc sống chật vật…
Trải qua lần trấn áp tanh máu này, vấn đề nội bộ Quan Huyền vũ trụ bị quét sạch sành sanh, toàn bộ Quan Huyền vũ trụ tại thời khắc này chân chính bị bện thành một sợi dây thừng, đoàn kết trước nay chưa từng có
một ngày sau, Diệp Quan đột nhiên hạ một quyết định, đó chính là thu toàn bộ Quan Huyền vũ trụ vào bên trong Tháp nhỏ, mà bây giờ, mọi sự vụ bên trong Quan Huyền vũ trụ, hắn đều đích thân xử lý…
Tại Chủ Vũ Trụ
bên trong một ngôi đại điện, trong đại điện trống rỗng chỉ có một mình Toại Cổ Kim, nàng ngồi ở trong đại điện, trước mặt nàng là một chiếc bàn dài to lớn, trên bàn dài là một tấm bản đồ rộng gần trăm trượng
Ánh mắt của nàng dừng lại ở trên một vùng biển, vùng biển kia chỉ lớn bằng ngón tay cái
Sinh Mệnh Hải Vực!
Lúc này, một đạo hư ảnh lặng yên xuất hiện ở trước mặt nàng, hư ảnh cung kính thi lễ:
- Toại Chủ
Toại Cổ Kim thu hồi ánh mắt từ trên bản đồ:
- Sao rồi?
Hư ảnh nói:
- Chủ nhân Đại Đạo bút đã không biết tung tích, về phần vị Diệp Quan kia… hắn vẫn còn ở Sinh Mệnh Hải Vực
Toại Cổ Kim không nói gì, nàng chậm rãi đứng dậy, sau đó đi đến cửa đại điện, nàng ngẩng đầu nhìn lại, cuối ánh mắt, là tinh hà mênh mông vô bờ, một lát sau, khóe miệng nàng nổi lên một vệt mỉa mai:
- Vũ trụ mênh mông vô cùng, đại đạo vĩnh cửu… ai lại biết rằng tất cả những thứ này đều là hư ảo??
Nói xong, nàng mở lòng bàn tay ra, quyển《 Phá Bích Kinh 》không trọn vẹn kia xuất hiện ở trong tay nàng, nhìn《 Phá Bích Kinh 》trong tay, nàng lại nói:
- Vốn dĩ đối với vật này ta chỉ có ba phần tin tưởng, nhưng bây giờ…
Vào giờ khắc này, trong mắt nàng có một loại hào quang trước đó chưa từng có
Phá Hư Chi Nhân!
Nghe đồn, vũ trụ vô tận này đều là hư ảo, không chân thực…
Kỳ thật, đó cũng không phải lời đồn, mà là do một vị kỳ nhân nói, cũng chính là vị kỳ nhân sáng tạo ra 《 Phá Bích Kinh 》kia, câu đầu tiên chương mở đầu của Phá Bích Kinh chính là: Hết thảy đều là hư, chúng ta đều là huyễn
vốn dĩ nàng đối với chuyện này là cầm thái độ hoài nghi, dù sao, vũ trụ tinh hà vô tận này, ngàn tỉ sinh linh này. Làm sao có thể là hư ảo chứ?