Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3688 - Chương 3688: Không Đơn Giản

Chương 3688: Không Đơn Giản Chương 3688: Không Đơn Giản

CHƯƠNG 3688

KHÔNG ĐƠN GIẢN

Huyền Nho cười nói:

- Chuyện này dễ xử lý

nói xong, hắn mở lòng bàn tay ra, một tấm lệnh bài chậm rãi bay tới trước mặt Diệp Quan:

- Diệp huynh cầm vật này trong tay, có thể tự do ra vào Đồ Thư Vực Phạm Thiên Quốc chúng ta

Diệp Quan tiếp nhận lệnh bài:

- Vậy xin đa tạ rồi

Huyền Nho lại lấy ra một tấm phù lục đưa cho Diệp Quan:

- Đây là truyền âm phù, Diệp huynh nếu như có nhu cầu, có thể liên hệ ta bất cứ lúc nào!

Diệp Quan tiếp nhận phù lục:

- Ta đây cũng sẽ không khách khí

Huyền Nho khẽ gật đầu:

- Diệp huynh, ta còn có thật nhiều sự tình phải xử lý, liền không bồi ngươi

nói xong, y quay người rời đi

sau khi Huyền Nho đi, Tháp nhỏ nói:

- Ttên tiểu tử ngươi thật lợi hại, chỉ cần vài ba câu liền lừa dối đối phương

Diệp Quan nhìn thoáng qua phương hướng Huyền Nho rời đi, mỉm cười nói:

- Nào có đơn giản như vậy!

Tháp nhỏ nghi ngờ nói:

- Làm sao?

Diệp Quan nói khẽ:

- Bất cứ lúc nào, cũng không nên coi thường người khác

Tháp nhỏ: "…"

Diệp Quan cúi đầu nhìn về phía tấm lệnh bài trong tay, hắn cười cười, đứng dậy rời đi

tại Quốc Sư Điện

nam tử trung niên nhìn Huyền Nho trước mặt, cười nói:

- Trong tháp mười năm, bên ngoài một ngày?

Huyền Nho gật đầu:

- Hơn nữa, thời gian bên trong cũng không phải là sửa đổi, mà là một loại thời gian hoàn toàn mới

nam tử trung niên nhìn chằm chằm Huyền Nho:

- Lời hắn nói với ngươi, thật ra là hết sức đúng, muốn có được sự thừa nhận của sư phó, chỉ có trò giỏi hơn thầy

Huyền Nho cung kính nói:

- Đệ tử có bao nhiêu cân lượng, đệ tử hiểu rõ

nói xong, y dừng một chút, lại nói:

- Hơn nữa, tâm trí của vị Diệp công tử này thật sự là rất đáng sợ, đệ tử tự biết không phải đối thủ của hắn, nếu thật sự liên thủ với hắn, nếu như hắn không có địch ý đối với ta còn tốt, nhưng nếu như hắn có địch ý đối với ta, ta… ta chơi không lại hắn!

Nam tử trung niên nở nụ cười, trong mắt nhiều thêm một tia nhu ý

làm người, sợ nhất chính là thấy không rõ chính mình, không biết mình bao nhiêu cân lượng

làm người, phải định vị bản thân một cách chính xác và nhận biết bản thân một cách rõ ràng

Huyền Nho tiếp tục nói:

- Sư phó, vị Diệp công tử này đến tột cùng có ý đồ gì?

Nam tử trung niên cười nói:

- Ngươi có khả năng liên thủ với hắn

Huyền Nho hơi nghi hoặc một chút

nam tử trung niên nói:

- Tiểu tử ngốc, ngươi cho rằng hắn sẽ thật sự tin tưởng lời của ngươi?

Huyền Nho nhíu mày, rất nhanh, y kinh ngạc nói:

- Sư phó có ý tứ là, hắn đã ngờ được ta sẽ đến nói cho sư phó?

Nam tử trung niên gật đầu:

- Hắn muốn không phải câu trả lời của ngươi, mà là câu trả lời của ta, không đúng, phải nói hắn chính là đang thử thăm dò ta, muốn nhìn thái độ của ta

Huyền Nho chấn kinh ở tại chỗ

nam tử trung niên cười nói:

- Thiếu niên này thật sự không đơn giản!

Huyền Nho trầm giọng nói:

- Như vậy ý tứ của sư phó là?

Nam tử trung niên nhìn Huyền Nho:

- Hắn có một câu nói rất đúng, muốn có được sự tán thành của sư phó, chỉ có đánh bại sư phó

Huyền Nho nói:

- Sư phó có ý tứ là, để cho ta đi theo hắn??

Nam tử trung niên nhìn thẳng Huyền Nho, nói:

- Ngươi có dám hay không?

Huyền Nho rất là không hiểu:

- Sư phó, chúng ta vì sao không chỉ đứng ở một bên?

Nam tử trung niên cười nói:

- Ngươi biết ý tứ cuối cùng của thiếu niên kia không?

Huyền Nho lắc đầu

nam tử trung niên nói:

- Ý tứ cuối cùng của hắn chính là đang nói cho sư phó ta, hắn cũng rất không đơn giản, không cần thiết đặt cược tất cả ở trên thân chủ nhân Đại Đạo bút, hoàn toàn có khả năng đặt cược hai phía, nếu như hắn thua, có sư phó, chí ít có thể bảo đảm ngươi không chết, mà nếu như sư phó thua, có phần hương hỏa tình của ngươi, chúng ta cũng không đến mức thất bại thảm hại, không có cơ hội vươn mình. Rõ chưa?

Huyền Nho nói:

- Sư phó cảm thấy hắn có cơ hội thắng??

Nam tử trung niên dựa vào ghế, nói khẽ:

- Đứa nhỏ ngốc, chuyện thế gian không có tuyệt đối, nếu như chúng ta đặt cược toàn bộ lên người chủ nhân Đại Đạo bút, đến lúc đó thật sự thua, toàn bộ Phạm Thiên Quốc liền sẽ biến thành tro bụi!

Huyền Nho không thể tin nhìn sư phụ của mình:

- Để cho Phạm Thiên Quốc chúng ta biến thành tro bụi? Sư phó, chuyện này…

Y biết Diệp Quan khẳng định không đơn giản, dù sao Tháp nhỏ kia thật sự là hết sức nghịch thiên, còn có lực lượng huyết mạch kia, y không nghĩ tới, thực lực của một người tới từ phía dưới vậy mà có khả năng khủng bố như thế. Thế nhưng, y chưa bao giờ từng nghĩ tới Diệp Quan có thể đối kháng với Phạm Thiên Quốc, chớ nói chi là hủy diệt Phạm Thiên Quốc!

Trong đôi mắt nam tử trung niên hiện ra một tia phức tạp:

- Đối với vị thiếu niên này, ta hoàn toàn không biết gì cả

Bình Luận (0)
Comment