Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3707 - Chương 3707: Đã Sớm Biết

Chương 3707: Đã Sớm Biết Chương 3707: Đã Sớm Biết

CHƯƠNG 3707

ĐÃ SỚM BIẾT

Bởi vì nếu như đặt bọn hắn vào Đế Quốc học viện, đại đa số người trong bọn hắn ngay cả tư cách xếp hạng chót cũng đều không có

vào giờ khắc này bọn hắn mới thật sự hiểu, cái gì gọi là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên!

Diệp Quan nhìn mọi người cảm xúc sa sút, hắn mỉm cười, hắn muốn chính là loại cảm giác này

nếu như đệ tử Quan Huyền học viện tự mãn, vậy bọn hắn sẽ rất khó lại có tăng lên, hiện tại nhận thức được mình cùng với người khác còn có chênh lệch lớn như vậy, có thể khiến cho bọn hắn triệt để thu hồi loại tự mãn lúc trước. Dĩ nhiên, như thế vẫn chưa đủ

hắn hiện tại có một cái ý nghĩ, đó chính là qua một thời gian ngắn nữa để cho những đệ tử này tổ chức một trận luận võ, không phải so đấu nội bộ, mà là so đấu với người bên ngoài, ví dụ như Đế Quốc học viện, dĩ nhiên, đối thủ phải chọn lựa tốt, không thể quá yếu, cũng không thể quá mạnh

vũ trụ thi đấu!

Vào giờ khắc này, hắn nghĩ tới kế hoạch đã nói với Chu Phạm trước đó, kế hoạch này phải tiếp tục chấp hành, bởi vì đây không chỉ có thể để cho rất nhiều người mới có cơ hội biểu hiện, đồng thời cũng có thể để cho từng vị thiên tài cùng với yêu nghiệt học viện tiến hành cạnh tranh

chỉ có cạnh tranh, mới có thể kích thích ra càng nhiều yêu nghiệt cùng với thiên tài

vào một ngày, một người thần bí đến tìm Diệp Quan

Diệp Quan nhìn người thần bí, cũng không nói lời nào

người thần bí nói:

- Bắt đầu

nói xong, người thần bí chính là lặng yên tan biến

bắt đầu!

Diệp Quan nở nụ cười

Tháp nhỏ nói:

- Ngươi cười cái gì?

Diệp Quan mỉm cười nói:

- Lần này ta là có chút không kịp chờ đợi

Tháp nhỏ hơi nghi hoặc một chút, mà lúc này, Huyền Nho đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Diệp Quan, Huyền Nho nói:

- Diệp huynh, Giới Vực đã mở

Diệp Quan nói:

- Giới Vực?

Huyền Nho gật đầu:

- Chính là thế giới vị kỳ nhân kia mở ra năm đó, tên là Giới Vực, vạn năm mở một lần, nhưng lần này, mở sớm

Diệp Quan nói:

- Bên trong có cái gì?

Huyền Nho trầm giọng nói:

- Nghe nói bên trong có một quyển 《 Phá Bích Kinh 》, ngoài ra, còn có bảo vật vị kỳ nhân kia lưu lại năm đó. Từ sau khi vị kỳ nhân kia tan biến, cái chỗ kia liền bị phong ấn, vạn năm mới có thể mở một lần, thế nhưng lần này…

Diệp Quan cười nói:

- Sự tình khác thường tất có trá, đúng không?

Huyền Nho gật đầu:

- Ừm

Diệp Quan nói:

- Đi xem một chút?

Huyền Nho muốn nói lại thôi

Diệp Quan nói:

- Không đi là không được, đi thôi

Huyền Nho trầm giọng nói:

- Diệp huynh, ngươi thật sự muốn đi?

Diệp Quan gật đầu

Huyền Nho nhìn hắn:

- Ngươi có khả năng không đi

Diệp Quan cười nói:

- Ta đi, còn có thể có thể diện, ta nếu như không đi, vậy ngay cả thể diện cũng không có

Huyền Nho yên lặng

Diệp Quan nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Huyền Nho:

- Hảo ý của ngươi, ta xin tâm lĩnh

dứt lời, hắn trực tiếp ngự kiếm mà lên, tan biến ở cuối chân trời

Huyền Nho nhìn về phía chân trời, trong mắt lóe lên một vệt phức tạp, dường như nghĩ đến cái gì, y liền đi theo

tại Đạo Thương nhất mạch

trong điện, Đạo Tàng Thiên cùng với đoàn phụ tá của mình tề tụ một đoàn

Đạo Tàng Thiên nói:

- Giới Vực đã mở ra

mọi người đều là hơi kinh ngạc

Tùy Vô Hàn trầm giọng nói:

- Làm sao lại đột nhiên mở ra?

Đạo Tàng Thiên nhìn Tùy Vô Hàn:

- Ngươi hẳn là rất rõ ràng, không phải sao?

Tùy Vô Hàn hơi ngẩn ra, sau một khắc, thân thể của y đột nhiên trở nên mờ đi

nhìn thấy một màn này, mọi người giữa sân đều là sững sờ, đã xảy ra chuyện gì?

Đạo Tàng Thiên châm chọc nói:

- Muốn đi?

Dứt lời, tay phải gã mở ra, sau đó nhẹ nhàng nắm lại, chỉ là trong nháy mắt, chỗ khu vực của Tùy Vô Hàn vậy mà trực tiếp bị một cỗ lực lượng đáng sợ bắt đầu phong tỏa

trong điện, mọi người đều là bối rối

Đạo Tàng Thiên nhìn chằm chằm Tùy Vô Hàn:

- Ngươi cho rằng ta không biết ngươi là người của nữ nhân kia sao?

Nghe đến đó, mọi người đều là hiểu được, dồn dập quay đầu nhìn về phía Tùy Vô Hàn, đây là người của Thánh Cổ Kim??

Tùy Vô Hàn rất tỉnh táo:

- Ngươi đã sớm biết

Đạo Tàng Thiên bình tĩnh nói:

- Nàng tự cho là có thể đùa bỡn tất cả mọi người trong lòng bàn tay… thật sự là chuyện cười lớn, nếu như một chút âm mưu quỷ kế này mà Đạo Thương nhất mạch chúng ta cũng nhìn không ra, vậy còn không bằng mua đậu hũ đập vào đầu chết cho rồi

Tùy Vô Hàn cười cười, cũng không nói lời nào

trong mắt Đạo Tàng Thiên đột nhiên ngưng hiện sát ý, tay phải gã đột nhiên nắm lại, một cỗ lực lượng đáng sợ trong nháy mắt bao trùm chỗ khu vực của Tùy Vô Hàn, liền muốn trấn sát y, nhưng vào lúc này, một bàn tay đột nhiên ló ra từ sau lưng Tùy Vô Hàn, sau đó cưỡng ép bắt y đi

Bình Luận (0)
Comment