Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3727 - Chương 3727: Hư Thời Không

Chương 3727: Hư Thời Không Chương 3727: Hư Thời Không

CHƯƠNG 3727

HƯ THỜI KHÔNG

Cựu Thần cười cười:

- Ta thiếu ngươi một cái nhân tình, đến giúp ngươi một chuyện

Diệp Quan trầm giọng nói:

- Lần sau giúp!

Cựu Thần lại là lắc đầu. Diệp Quan đang muốn nói chuyện, Cựu Thần đột nhiên nhìn về phía đại điện nơi xa kia:

- Diệp huynh, ngươi biết đây là địa phương nào không?

Diệp Quan nói:

- Địa phương vị kỳ nhân kia thành lập

Cựu Thần nhìn đại điện kia:

- Không vào được?

Diệp Quan quay người nhìn về phía đại điện kia, đại điện có lực lượng thần bí phong ấn, cỗ lực lượng phong ấn thần bí kia rất là khủng bố, đao thế cùng với đao ý kinh khủng của Mạc Sơn Hà lúc trước vậy mà đều không thể rung chuyển nó một chút

Cựu Thần đột nhiên nói:

- Muốn vào xem không?

Diệp Quan hơi kinh ngạc nhìn về phía Cựu Thần

Cựu Thần cười nói:

- Đi

nói xong, y đi về phía đại điện kia

Diệp Quan do dự một chút, đi theo

Đạo Khiếu thấy thế, lập tức cau mày, đang muốn xuất thủ, nhưng lại bị chủ nhân Đại Đạo bút ngăn cản

Cựu Thần cùng với Diệp Quan đi về phía đại điện kia, lúc muốn tới gần đại điện kia, một cỗ lực lượng thần bí lập tức bao phủ hai người

vẻ mặt của Diệp Quan lập tức biến đổi, nhưng rất nhanh hắn lại sửng sốt, bởi vì hắn phát hiện ra, cỗ lực lượng kia lại đột nhiên lại biến mất vô ảnh vô tung

Diệp Quan nghi hoặc, rất nhanh, hắn quay đầu nhìn về phía Cựu Thần bên cạnh. Cựu Thần nhìn đại điện kia phía xa, thần sắc bình tĩnh, y tiếp tục đi lên phía trước

Diệp Quan liền đi theo bên cạnh y

mà sau lưng bọn họ, chủ nhân Đại Đạo bút nhìn Cựu Thần, nở nụ cười. Nhưng đám người Phạm Thiên bên cạnh y lại là lộ vẻ mặt nghi hoặc

quốc sư nhìn chằm chằm hai người Diệp Quan xa xa, huyền khí truyền âm cho Phạm Thiên:

- Việc này chỉ sợ là có biến cố

Phạm Thiên lộ ra thần sắc bình tĩnh:

- Hết thảy đều nằm trong sự khống chế

quốc sư quay đầu nhìn về phía Phạm Thiên, y biết, Phạm Thiên có một số việc giấu diếm y

Phạm Thiên lại cái gì cũng không có nói rõ, quốc sư cũng không có hỏi

ở nơi xa, Diệp Quan cùng với Cựu Thần đi đến trước đại điện kia, Diệp Quan đánh giá tòa đại điện trước mắt này, cả tòa đại điện nhìn từ bề ngoài, cũng không có chỗ đặc thù gì, chẳng qua, vào lúc tới gần thềm đá đại điện kia, Diệp Quan đột nhiên cảm giác thân thể vậy mà trở nên mờ đi

không phải tan biến, mà là giống như tiến vào một mảnh thời không khác!

Nhìn thấy một màn này, trong mắt đám người Đạo Khiếu nơi xa lập tức lộ ra hào quang cuồng nhiệt:

- Đây là Hư Thời Không sư phó lưu lại

Hư Thời Không!

Đây là một loại thời không đặc thù, chính là đệ nhất thời không Chủ Vũ Trụ, càng là đệ nhất thần khí tu luyện Chủ Vũ Trụ, bởi vì tu luyện ở trong loại thời không bên trong, này có thể cảm ngộ giả lập cùng với chân thực tốt hơn, có thể để bọn hắn đối với 'Hư' có nhận biết rõ ràng hơn, cũng có thể khiến cho bọn hắn tiến thêm một bước!

Bọn hắn không nghĩ tới, Hư Thời Không này vậy mà ở ngay trước mặt tòa đại điện này

trong mắt Đạo Khiếu hừng hực đến cực điểm, lão đã không kìm nén được, rục rịch, nếu như có thể có được Hư Thời Không này, tu vi của lão nhất định có thể phóng đại, thậm chí là tiến thêm một bước, trở thành Giới Ngoại Giả trong truyền thuyết

trong mắt Phạm Thiên đồng dạng có một tia hừng hực, nhưng y vẫn là rất tỉnh táo, bởi vì hôm nay còn có chuyện trọng yếu hơn phải làm

vẻ mặt của chủ nhân Đại Đạo bút thì vẫn luôn rất bình tĩnh, ánh mắt của y một mực ở trên thân Diệp Quan cùng với Cựu Thần

lúc này, Diệp Quan cảm giác mình tiến vào bên trong một loại thời không vô cùng quỷ dị, hắn lại có thể cảm nhận được rõ ràng hết thảy bốn phía vậy mà đều là hư, loại cảm giác này vô cùng kỳ diệu, khiến cho hắn có chút hốt hoảng

chẳng lẽ cái thế giới này thật sự chính là hư?

Diệp Quan dừng bước, chậm rãi nhắm hai mắt lại, dùng tâm nhãn quan sát bốn phía, nhưng kết quả quan sát được, vẫn là hư. Cái loại cảm giác này, giống như là nhìn hình ảnh trong gương, thế nhưng, ngươi sẽ hết sức biết rõ, hết thảy chiếu ra trong gương đều là hư, nó tồn tại chân thực, nhưng cũng không phải là tồn tại trong gương. Cảm giác của hắn hiện tại chính là loại này, mảnh thời không chỗ này của hắn, liền giống như là trong gương, cũng chính là hư

vốn dĩ hắn đối với hư và thực không có khái niệm gì, nhưng bây giờ thông qua thời không đặc thù này, hắn trong nháy mắt liền hiểu

lúc này, Cựu Thần đột nhiên nói:

- Diệp huynh

Diệp Quan thu hồi suy nghĩ, nhìn về phía Cựu Thần, Cựu Thần cười nói:

- Chúng ta đi vào đi

Diệp Quan nhìn Cựu Thần:

- Lão ca đối với thời không này có cảm thấy kỳ lạ không?

Cựu Thần mỉm cười nói:

- Còn tốt

Diệp Quan: "…"

Cựu Thần nhìn về phía cửa đại điện:

- Mở

vừa mới nói xong, cửa đại điện kia vậy mà thật sự chậm rãi mở ra

Diệp Quan: "…"

Bình Luận (0)
Comment