CHƯƠNG 3729
ĐẠI ĐẠO CẨU
Dường như nghĩ đến cái gì, nàng lại liền vội vàng lui trở về, mà bên trong thời không ở sau lưng nàng, một nữ tử chậm rãi đi ra
An Nam Tĩnh!
Người có thể chiến đấu của Dương gia cùng với Diệp gia, lần này đều tới!
Nhìn thấy những người này, Diệp Quan lập tức hơi kinh ngạc, hắn quay đầu nhìn về phía Toại Cổ Kim:
- Ngươi đều không có thương lượng với ta
Toại Cổ Kim nói:
- Ngươi không gánh được, cũng không nên để ngươi gánh, còn nữa, chủ nhân Đại Đạo bút y cũng đều có thể gọi người, ngươi vì sao không thể gọi người? Cho dù không gọi bọn người cô cô ngươi, nhưng gọi cho trưởng bối khác trong nhà, cũng không có quan hệ đúng không?
Diệp Quan lắc đầu cười một tiếng:
- Được!
Khi nhìn thấy những người kia xuất hiện, nụ cười trên mặt chủ nhân Đại Đạo bút liền triệt để đọng lại
mẹ nó!
Y không nghĩ tới Toại Cổ Kim thế mà đi thông tri những người này!
Khó trách không có sợ hãi như thế!
Mà mọi người bốn phía thì có chút nghi hoặc nhìn những người đi ra này, bọn hắn phát hiện ra, những người này cảnh giới đều không hiện ra, khá là quái dị
lúc này, Đạo Khiếu đột nhiên nhìn về phía Tiểu Bạch trên bờ vai Nhị Nha, ánh mắt của lão lộ ra một tia hừng hực:
- Đây là Linh Tổ… hơn nữa, còn là một đầu Linh Tổ không có hạn mức cao nhất
không có hạn mức cao nhất!
Chính là chỉ loại Linh Tổ không có hạn mức cao nhất trên phương diện linh khí kia, loại Linh Tổ này, chỉ có ở trong truyền thuyết
một đầu Linh Tổ không có hạn mức cao nhất mang ý nghĩa như thế nào? Tất cả mọi người đêu hiểu!
Ánh mắt mọi người đều là rơi vào trên thân Tiểu Bạch, trong đôi mắt không che giấu lửa nóng cùng với tham lam chút nào
cho dù là trong mắt Phạm Thiên cũng là lộ ra một tia dục vọng tham lam
dạng Linh Tổ này, có thể ngộ nhưng không thể cầu!
Tất cả mọi người đã đang tính toán làm sao tranh đoạt Linh Tổ này
- Uy, Tiểu Quan Tử!
Đúng lúc này, ở chân trời, thanh âm của Nhị Nha đột nhiên vang lên từ chân trời
Diệp Quan: "…"
Nhị Nha nhìn Diệp Quan, cười nói:
- Đã lâu không gặp!
Ở bên trên bả vai nàng, Tiểu Bạch quơ quơ trảo nhỏ đối với Diệp Quan, xem như chào hỏi
Diệp Quan cười nói:
- Nhị Nha, Tiểu Bạch, đã lâu không gặp
nói xong, hắn vừa nhìn về phía An Nam Tĩnh bên cạnh Nhị Nha cùng với Tiểu Bạch, hắn cung kính thi lễ:
- An tiền bối
theo xưng hô, hẳn là xưng Thái nãi nãi, nhưng cái này cũng không dễ nghe, vẫn là trực tiếp gọi tiền bối đi
An Nam Tĩnh nhìn thoáng qua Diệp Quan, cuối cùng, tầm mắt của nàng rơi vào trên thân Toại Cổ Kim
chỉ một cái liếc mắt, Toại Cổ Kim liền cảm giác được một luồng khí lạnh không tên, nhưng nàng lại rất bình tĩnh
An Nam Tĩnh thu hồi tầm mắt, quay đầu nhìn về phía ba người Diệp Thanh Thanh xa xa, Diệp Thanh Thanh cũng nhìn nàng một cái, không nói gì
hai bên vẫn luôn không hoà thuận!
Mạc Niệm Niệm thì nở nụ cười xinh đẹp:
- An cô nương, đã lâu không gặp
An Nam Tĩnh khẽ gật đầu, cũng xem như chào hỏi
Diệp Thanh Thanh thì nhìn về phía Diệp Quan cách đó không xa, nhìn thấy Diệp Thanh Thanh nhìn mình, vẻ mặt của Diệp Quan lập tức biến đổi, đối với vị Thanh Thanh cô cô này, hắn thật sự là sợ vô cùng
Diệp Thanh Thanh sau khi liếc mắt đánh giá Diệp Quan, cuối cùng nhìn về phía Toại Cổ Kim bên cạnh hắn, Diệp Thanh Thanh nhìn chằm chằm Toại Cổ Kim, lãnh đạm nói:
- Thật tốt, lại có thêm một người vợ
Diệp Quan: "…"
Toại Cổ Kim nhìn thoáng qua Diệp Quan, không nói gì
Diệp Thanh Thanh đột nhiên quay đầu nhìn về phía chủ nhân Đại Đạo bút:
- Đại Đạo cẩu, đã lâu không gặp
vẻ mặt của chủ nhân Đại Đạo bút lập tức liền đen lại:
- Diệp Thanh Thanh, ngươi có giảng tố chất hay không?
Diệp Thanh Thanh lãnh đạm nói:
- Được rồi, Đại Đạo cẩu
mọi người: "…"
Chủ nhân Đại Đạo bút không nhìn thẳng nàng, bởi vì y biết, đấu võ mồm với nữ nhân này, chỉ có thua thiệt
Diệp Thanh Thanh nhìn thoáng qua những cường giả đỉnh cấp sau lưng chủ nhân Đại Đạo bút kia, cười nói:
- Đại Đạo cẩu, ta đã nói với ngươi xong chưa? Kiếm chuyện từ thời đại của đại ca ta đến bây giờ, ngươi không cảm thấy mệt sao?
Chủ nhân Đại Đạo bút cười nói:
- Cách mạng chưa thành công, ta há có thể mệt mỏi?
Diệp Thanh Thanh giơ ngón tay cái lên:
- Đại Đạo cẩu, ngươi thật sự có tính nhẫn nại
vẻ mặt của chủ nhân Đại Đạo bút đen như than vậy
Đồ ở bên cạnh Diệp Thanh Thanh nhìn thoáng qua đại điện nơi xa kia, chân mày cau lại
Diệp Thanh Thanh cũng nhìn về phía đại điện kia, nàng híp hai mắt lại, kiếm trong tay hơi hơi rung động
chủ nhân Đại Đạo bút đột nhiên cười nói:
- Ta không nghĩ tới vị Toại cô nương này vậy mà gọi bọn ngươi tới, chẳng qua, các ngươi tới giống như cũng vô dụng
Diệp Thanh Thanh đột nhiên tan biến ở tại chỗ
xùy!
Một đạo kiếm quang đột nhiên chém thẳng vào chủ nhân Đại Đạo bút