CHƯƠNG 3734
CAO THỦ NHIỀU NHƯ VẬY?
cho dù lực lượng của Diệp Thanh Thanh cùng với chủ nhân Đại Đạo bút khuếch tán đi nơi nào, vậy cũng đều không thể thương tổn được nó một chút
Diệp Quan không khỏi nhìn thoáng qua đại điện kia, trong mắt của hắn có chút lo lắng
bởi vì Cựu Thần còn ở bên trong!
Nhưng trực giác nói cho hắn biết, Cựu Thần không có việc gì
hắn đã từng thử dùng thần thức dò xét một chút, nhưng thần thức còn chưa tới gần khu vực đó liền trực tiếp tan biến vô ảnh vô tung. Bởi vậy, hiện tại hắn hoàn toàn không biết gì cả đối với tình huống bên trong
Diệp Quan thật ra là có chút hiếu kỳ, bởi vì hiện tại hắn phát hiện ra, vị Cựu Thần lão ca này giống như có chút thần bí
sau khi trầm tư một lát, hắn thu hồi ánh mắt, nhìn về mảnh khu vực chiến đấu phía xa xa kia, lúc này, mảnh khu vực chiến đấu kia đã bị từng mảnh từng mảnh kiếm quang bao trùm, thần thức vẫn như cũ vô pháp tới gần
ở bên cạnh hắn, Toại Cổ Kim cũng nhìn thoáng qua đại điện kia, nàng hơi cau mày lại, trong đôi mắt cũng mang theo một tia nghi hoặc
đối với vị Cựu Thần này, nàng là biết một chút, nhưng biết cũng không nhiều, mà hiện tại xem ra, người này thật sự không đơn giản!
Toại Cổ Kim thu hồi ánh mắt, nàng nhìn về phía mảnh khu vực đại chiến nơi xa kia
Ầm ầm!
Nhưng vào lúc này, kiếm quang đột nhiên nổ tung ra tại mảnh khu vực kia, ngay sau đó, Diệp Thanh Thanh cùng với chủ nhân Đại Đạo bút đồng thời liên tục lùi lại gần ngàn trượng, từng đạo kiếm ý đáng sợ cùng với lực lượng Đại Đạo như thủy triều từ khuếch tán ra tầng tầng lớp lớp, cực kỳ doạ người
rất nhanh, Diệp Thanh Thanh ngừng lại, bốn phía nàng, tràn ngập kiếm ý thao thiên
Diệp Thanh Thanh ngẩng đầu nhìn về phía nơi xa, chủ nhân Đại Đạo bút vào giờ phút này cũng vừa vừa dừng lại, y đứng ở nơi đó, ánh mắt sâu lắng
chủ nhân Đại Đạo bút đột nhiên phất tay áo vung lên, chỉ là trong nháy mắt, những kiếm ý tràn ngập chung quanh y kia lập tức bị đẩy lui
chủ nhân Đại Đạo bút nhìn thoáng qua tay phải của mình, phía trên có chút vết kiếm, y nhẹ nhàng vung lên, những vết kiếm kia lập tức tan biến vô tung vô ảnh, y ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Thanh Thanh:
- Diệp Thanh Thanh, ngươi cũng không làm gì được ta, còn muốn đánh sao?
Diệp Thanh Thanh nói:
- Đánh, chẳng qua, ta muốn mượn kiếm trước!
Nghe vậy, vẻ mặt của chủ nhân Đại Đạo bút lập tức biến đổi, mà lúc này, Diệp Thanh Thanh lại nói:
- Ta dọa ngươi đấy
chủ nhân Đại Đạo bút mặt đen lại
đừng nói, y còn thật sự có chút sợ!
Bởi vì nữ nhân này nếu thật sự mượn tới một thanh kiếm, vậy y thật đúng là có chút nguy hiểm
Diệp Thanh Thanh không có ra tay, sau một phen giao thủ, nàng cũng hiểu rõ, nàng căn bản không giết được chủ nhân Đại Đạo bút trước mắt
đúng lúc này, An Nam Tĩnh một mực không nói gì đột nhiên đi ra
nhìn thấy An Nam Tĩnh đi tới, vẻ mặt của chủ nhân Đại Đạo bút biến đổi một lần nữa:
- An cô nương, ngươi là một người giảng đạo lý, ta mặc dù ở nơi đây, nhưng ta cũng không có tự mình ra tay đối với tên khốn kiếp kia
An Nam Tĩnh nhìn hắn:
- Chính là muốn đánh ngươi, không có ý tứ gì khác
dứt lời, người nàng đã tan biến ở tại chỗ!
Xùy!
Mọi người giữa sân chỉ nghe thấy một tiếng xé rách vang vọng, ngay sau đó, một thanh trường thương trong nháy mắt giết tới trước mặt chủ nhân Đại Đạo bút
một thương này ra, trực tiếp chấn kinh tất cả mọi người giữa sân
đặc biệt là đám người Phạm Thiên, nét mặt đầy kinh ngạc
đây là cảnh giới gì?
Mà Mạc Sơn Hà ở bên cạnh Diệp Quan cách đó không xa vào sau khi nhìn thấy An Nam Tĩnh ra tay, cũng là mặt mũi tràn đầy ngạc nhiên
mẹ nó!
Cao thủ nhiều như vậy?
Điên rồi sao?
Ở nơi xa, chủ nhân Đại Đạo bút ở trong nháy mắt nhìn thấy An Nam Tĩnh ra tay, trong lòng của y lập tức giật mình, tay phải y đột nhiên nắm chắc thành quyền, sau đó đánh một quyền về phía một thương kia, trên nắm tay, quyền ý cùng với quyền mang tăng vọt
đối mặt với vị An Võ Thần trước mắt này, y tự nhiên không dám có một tia chủ quan
Ầm ầm!
Một thương này hung hăng đâm vào bên trên quyền ý cùng với quyền mang thao thiên của chủ nhân Đại Đạo bút kia, lực lượng cường đại trong nháy mắt chấn vỡ quyền ý cùng với quyền mang của chủ nhân Đại Đạo bút, cùng lúc đó, chủ nhân Đại Đạo bút liên tục lùi lại, mà y vừa dừng lại một cái, lại là một thương hung hăng giết tới, uy lực của một thương này so với một thương vừa nãy kia mạnh hơn mấy lần, vẻn vẹn chỉ là thương thế phát ra liền ép cho tất cả mọi người giữa sân hít thở không thông
thương đạo!
Thương đạo cực hạn!
Vẻ mặt của chủ nhân Đại Đạo bút lập tức trầm xuống, y chậm rãi nắm chặt tay phải, chỉ là trong nháy mắt, chung quanh y đột nhiên xuất hiện một mảnh Đại Đạo phù văn màu vàng kim