CHƯƠNG 3742
MỌI THỨ CỨ NHƯ MỘT GIẤC MƠ
đúng lúc này, vị kỳ nhân kia đột nhiên nhìn về phía Diệp Huyền, y nở nụ cười:
- Ta phải cám tạ ngươi, điều này đã thật sự giải quyết nghi hoặc nhiều năm qua của ta
Diệp Huyền bình tĩnh nói:
- Vậy ngươi cám tạ ta như thế nào?
Kỳ nhân cười nói:
- Ta không thể không cảm tạ ngươi, phải không?
Diệp Huyền gật đầu:
- Đúng vậy
kỳ nhân mỉm cười nói:
- Ta đã từng phân biệt độc lập ra ba cái thời kỳ, tức là quá khứ, hiện tại, tương lai… mà tại thời điểm làm như thế, ta đã tính toán hết thảy, cũng đã tính tới ta của tương lai sẽ phá cục như thế nào, mà vì phòng ngừa ta của tương lai phá cục, 'ta' ngay lúc đó thật sự đã rất nhọc lòng… dĩ nhiên, thua chính mình, cũng không mất mặt
Diệp Huyền nói:
- Cũng không tính thua, ngươi nói xem?
Kỳ nhân nói:
- Đối với ta của tương lai, không đúng, phải nói là 'ta' hiện tại, đối với 'ta' ở hiện tại mà nói đúng là thua. Dĩ nhiên, như lời ngươi nói, đối với 'ta' toàn thể mà nói, cũng không có thua
nói xong, trong cơ thể y có một cỗ năng lượng thần bí tràn ra, sau đó tiêu tán từ giữa thiên địa
mà theo những năng lượng thần bí kia tiêu tán, ánh mắt của y dần dần trở nên mờ mịt, mặc dù truy cầu cả đời của y, bây giờ đã đạt được chân lý, nhưng giấc mộng này xác thực cũng tan vỡ
cũng giống như một người cả đời theo đuổi khoa học, nhưng một ngày nọ, hắn đi đến cuối con đường này và phát hiện ra rằng phần cuối khoa học là thần học…
Mọi thứ cứ như một giấc mơ!!
Kỳ nhân nở nụ cười
tại một khắc cuối cùng, ánh mắt của y không có thất vọng, cũng không có hối hận, chỉ có thản nhiên
mà trên đỉnh đầu y, những năng lượng kia đã biến mất không thấy gì nữa
đó là ý thức của y!
Ý thức tại thời khắc này!
Mà sau khi ý thức của y tại thời khắc này triệt để tiêu tán, ánh mắt vốn đã tĩnh lặng của y lại trở nên có chút mờ mịt, ngay sau đó, ánh mắt của y bắt đầu khôi phục màu sắc
rất nhanh, y đột nhiên nhìn về phía Diệp Quan cách đó không xa, ngạc nhiên:
- Diệp lão đệ!!
Diệp lão đệ!
Nghe được thanh âm này, Diệp Quan nở nụ cười
đúng như hắn suy đoán, cha già sở dĩ trợ giúp vị kỳ nhân kia đột phá, là có mục đích, mà mục đích này chính là bỏ đi tương lai, giữ lại quá khứ
mà quá khứ là ai?
Cựu Thần lão ca!
Trong nháy mắt hóa thù thành bạn!
Diệp Quan nở nụ cười
mà ở nơi xa, vẻ mặt của chủ nhân Đại Đạo bút tại giờ phút này lại là bình tĩnh lạ thường
Cựu Thần chậm rãi đi đến trước mặt Diệp Quan, cười nói:
- Diệp lão đệ, ta phải đi
Diệp Quan có chút hiếu kỳ:
- Đi đâu?
Cựu Thần nói khẽ:
- Đi tìm ý nghĩa cuộc sống
Diệp Quan nhìn y, không nói gì
Cựu Thần mở lòng bàn tay ra, một bản cổ tịch ngưng tụ thành từ trong lòng bàn tay của y
Phá Bích Kinh!
Mà đây là một bản Phá Bích Kinh hoàn chỉnh!
Cựu Thần đưa bản《 Phá Bích Kinh 》hoàn chỉnh kia cho Diệp Quan:
- Thứ này có lẽ có trợ giúp đối với ngươi
Diệp Quan không có cự tuyệt, hắn tiếp nhận 《 Phá Bích Kinh 》, sau đó nói:
- Lão ca, ngươi bây giờ là…
Cựu Thần mỉm cười nói:
- Ta vừa rồi, đã chết, hiện tại đứng ở trước mặt ngươi, là ta của quá khứ, chẳng qua, phụ thân ngươi để cho ta bảo lưu lại ký ức của 'ta' vừa rồi, bởi vậy, ta vẫn tính là người chiến thắng cuối cùng
chủ nhân Đại Đạo bút đột nhiên nói:
- Hắn chính là người mà ngươi một mực chọn
Cựu Thần quay đầu nhìn về phía chủ nhân Đại Đạo bút, chủ nhân Đại Đạo bút gắt gao nhìn chằm chằm y:
- Ngươi từ lúc ban đầu, liền đã lựa chọn hắn
Cựu Thần mỉm cười nói:
- Ngươi nghĩ nhiều rồi, ta không có lựa chọn hắn
chủ nhân Đại Đạo bút nhíu mày
Cựu Thần khẽ lắc đầu:
- Cái tên nhà ngươi, làm chuyện gì cũng đều là mưu tính, đều là tính toán… mà ngươi có khả năng chưa từng nghĩ tới, đối với vài người mà nói, sống sót chân chính mới là trọng yếu nhất
chủ nhân Đại Đạo bút nhìn chằm chằm Cựu Thần, không nói gì
Cựu Thần quay đầu nhìn về phía Diệp Quan, mỉm cười nói:
- Ta cùng với Diệp lão đệ nhận biết, hơn nữa có thể kết một phen thiện duyên, nguyên nhân cuối cùng, chỉ là bởi vì hai chúng ta đều đang kiên trì làm chính mình, chúng ta có điểm mấu chốt của mình…
Diệp Quan cười nói:
- Đúng vậy
chủ nhân Đại Đạo bút cười lạnh:
- Nếu như ngươi kiên trì làm chính mình, vậy tại sao phải bận tâm làm như vậy?
Cựu Thần nói:
- Truy cầu cùng với làm chính mình, cũng không xung đột, không phải sao? Còn nữa, ta chưa bao giờ tính toán qua cái gì, cũng chưa từng vào cuộc, mục đích của ta vẫn luôn là đang làm thí nghiệm, là ngươi chủ động cưỡng ép dính vào, muốn lợi dụng ta của tương lai đối phó Diệp lão đệ…
Nói xong, y lắc đầu:
- Dĩ nhiên, hiện tại xoắn xuýt chuyện này đã không có ý nghĩa gì