CHƯƠNG 3777
CÒN CÓ SỰ TÌNH KHÁC?
Diệp Quan nói:
- Ta đi
Tần Tuyết nhìn về phía Diệp Quan, Diệp Quan lại nói:
- Ta đi
Tần Tuyết nói:
- Được
ban đêm, tại Tiên Hạc Lâu. Diệp Quan ban đầu chờ tại bao sương, nhưng lúc này, Tần Tuyết trực tiếp kéo hắn ra ngoài bao sương, nàng lôi kéo hắn đi tới cửa chính. Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút
Tần Tuyết nhìn hắn:
- Chờ người nào có chờ tại bao sương? Phải chờ tại cửa ra vào, biết không?
Diệp Quan: "…"
Rất nhanh, vị quản sự kia liền cùng với một gã tiểu tư từ nơi xa đi tới
nhìn thấy Diệp Quan không có động tác, Tần Tuyết trừng mắt liếc hắn một cái, sau đó hướng về phía vị quản sự kia cùng với tiểu tư nghênh đón, nàng mỉm cười nói:
- Chu quản sự, cảm tạ ngài trong lúc cấp bách tới dự tiệc, mời vào trong
Quản sự cười nói:
- Được
mấy người sau khi tiến vào bao sương, Tần Tuyết lặng lẽ lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật bỏ vào trong tay Diệp Quan, cùng lúc đó, thanh âm của nàng vang lên ở trong đầu Diệp Quan:
- Trước uống vài chén, sau khi trò chuyện quen, lại cho
Diệp Quan nhìn thoáng qua nhẫn trữ vật trong tay, khẽ gật đầu, hắn tự nhiên hiểu rõ hết thảy
ngay sau đó, hắn bưng chén rượu lên đứng dậy, mỉm cười nói:
- Chu quản sự, đến, ta mời ngài một chén…
Qua ba lần rượu, hai người đều là đã uống có chút say, nhưng quản sự vẫn như cũ duy trì phong độ, khuôn mặt tươi cười đón lấy, không kiêu ngạo không tự ti, có lễ có tiết, cũng không đề cập tới sự tình khác
Diệp Quan cũng không có đề
một lát sau
- Loảng xoảng!!
Lúc này, một thanh âm thanh thúy đột nhiên vang lên từ giữa sân:
- A…!
Diệp Quan đột nhiên giật mình, hắn nhìn mặt đất:
- Chu quản sự, ngươi rớt nhẫn trữ vật
Chu quản sự cúi đầu nhìn về phía nhẫn trữ vật, vào lúc thấy nhẫn trữ vật, y nheo mắt, trong nhẫn trữ vật, có chừng mười vạn viên Tiên Linh Tinh
Diệp Quan vội vàng nhặt nhẫn trữ vật lên đặt vào trong tay quản sự:
- Chu quản sự, nhẫn trữ vật này cần phải cất kỹ…
Chu quản sự bất động thanh sắc thu hồi nhẫn trữ vật, nụ cười trên mặt cũng không có lễ có tiết giống như trước đó nữa, lần này, là cười phát ra từ nội tâm:
- Cũng may Diệp lão đệ phát hiện ra, bằng không, ta lúc này đi, về nhà sẽ không bàn giao được với vợ! Dù sao, trong này thế nhưng là mấy năm bổng lộc của ta, đến, chúng ta uống một chén…
Sau khi uống rượu xong, Diệp Quan đột nhiên lơ đãng thở dài một hơi
Chu quản sự vội hỏi:
- Diệp lão đệ, làm sao vậy??
Diệp Quan một lần nữa thở dài:
- Ài, lão đệ ta gần đây phiền lòng có nhiều việc! Ngươi cũng biết, học viện kia của ta
- Hả?? Học viện?
Chu quản sự đột nhiên cười to nói:
- Thế mà quên vụ này của Diệp lão đệ, Diệp lão đệ, ngươi có mang đến văn bản tài liệu không?
Diệp Quan nói:
- Đều ở trên người!
Chu quản sự nói:
- Lấy ra cho ta…
Diệp Quan mang văn bản tài liệu ra, Chu quản sự giống ảo thuật lấy ra rất nhiều con dấu, cười nói:
- Diệp lão đệ, ta hiện tại sẽ phê cho ngươi…
Nói xong, y dừng một chút, lại nói:
- Diệp lão đệ, nói thực ra, đây là không hợp quy củ, thế nhưng, chuyện ngươi thành lập học viện này, thế nhưng là một kiện đại công đức, trên có thể bồi dưỡng càng nhiều nhân tài cho Đế Quốc, dưới có thể tạo nền tảng cho bách tính phía dưới trở nên nổi bật… Đế Quốc chúng ta cần loại người vì dân vì nước như ngươi, cho nên, mặc dù có chút không hợp quy củ, nhưng ta vẫn muốn ủng hộ ngươi…
Nói xong, y cầm lấy con dấu đóng một loạt…
Tiệc rượu kết thúc. Diệp Quan cùng với Tần Tuyết ở trên đường trở lại phủ Tổng Đốc, cầm văn bản tài liệu vừa mới được phê trong tay. Diệp Quan không nói gì
Tần Tuyết cũng không nói gì. Trời đầy sao, đường đi yên tĩnh
Diệp Quan đột nhiên nói trong lòng:
- Tháp Gia, ta có chút mồ hôi đầm đìa
Tháp Nhỏ nói:
- Đây là hiện tượng rất bình thường, không phải sao?
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Là hiện tượng rất bình thường… ngươi nói xem, Quan Huyền vũ trụ của ta có một ngày cũng có thể như vậy không?
Tháp Nhỏ không chút do dự nói:
- Sẽ
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Xác thực
Tháp Nhỏ nói:
- Nơi có người, liền sẽ có đủ loại hiện tượng, cho dù có luật pháp, nhưng mọi người cũng sẽ xuyên kẻ hỡ luật pháp…
Diệp Quan cười nói:
- Ta biết, không có việc gì, từ từ sẽ đến, không nhất định phải làm hoàn mỹ, ngược lại, tận lực liền có thể
lúc này, Tần Tuyết đột nhiên nói:
- Chuyện kế tiếp, để ông nội của ta xử lý đi
Diệp Quan nhìn về phía Tần Tuyết:
- Còn có chuyện gì?
Tần Tuyết nhìn hắn:
- Ngươi sẽ không cho rằng như vậy liền thành công rồi?
Diệp Quan sầm mặt lại:
- Còn có sự tình khác?
Tần Tuyết bình tĩnh nói:
- Nếu như phía trên không có người lên tiếng, vậy liền còn có sự tình vô cùng phiền toái, nhưng nếu có người lên tiếng, như vậy liền không có chuyện gì