hư ảnh kia nhìn về phía chủ nhân Đại Đạo bút, cười nói:
- Hiện tại muốn trốn? ? Đầu óc heo nhà ngươi, ngươi nghĩ như thế nào?
Chủ nhân Đại Đạo bút: "..."
Khí tức của nam tử áo bào đen kia càng ngày càng mạnh, đang tiến hành phá phong
chủ nhân Đại Đạo bút đột nhiên quay đầu nhìn về phía Diệp Quan:
- Gọi người, nhanh lên
Diệp Quan cau mày
chủ nhân Đại Đạo bút lại nói:
- Mau gọi người, ngươi gọi, không tính ngươi thua, nhanh lên
Diệp Quan lắc đầu:
- Không
chủ nhân Đại Đạo bút có chút gấp:
- Mẹ nhà nó, ta đều đã nói không tính ngươi thua, tên gia hỏa này đã sắp phá phong ấn, một khi gã phá phong ấn, chúng ta đều phải chết...
Diệp Quan nhìn nam tử áo bào đen phía xa kia:
- Không gọi
chủ nhân Đại Đạo bút căm tức nhìn hắn:
- Ta đều đã nói rồi, ngươi gọi người, lần này không tính ngươi thua... ngươi có hiểu không? ?
Diệp Quan lắc đầu
ở nơi xa, thân thể nam tử áo bào đen kia đột nhiên động
trái tim chủ nhân Đại Đạo bút đập mạnh một hồi, y một lần nữa nhìn về phía Diệp Quan, vội la lên:
- Đại ca, đến lúc nào rồi? Ngươi đừng hờn dỗi nữa, nhanh, gọi ông nội ngươi, gọi cô cô ngươi, gọi cha ngươi cũng được, tùy tiện gọi một người, nhanh đi, mẹ kiếp!
Diệp Quan nhìn chằm chằm nam tử áo bào đen nơi xa kia:
- Ta muốn dựa vào chính mình
- Mẹ nó!
Biểu lộ của chủ nhân Đại Đạo bút cứng đờ:
- Ngươi có độc...
Ở nơi xa, khí tức của nam tử áo bào đen ngồi xếp bằng dưới đất kia vào giờ phút này đã đạt đến một loại trình độ vô cùng khủng bố, vẻn vẹn chỉ là một cỗ khí tức, liền đã ép cho Diệp Quan cùng với chủ nhân Đại Đạo bút hít thở không thông
đây tuyệt đối không phải là tồn tại hai người bọn họ hiện tại có thể đối kháng!
Nhìn thấy một màn này, chủ nhân Đại Đạo bút run giọng nói:
- Tên khốn kiếp, ngươi đừng ương ngạnh, ngươi nghe ta nói, người sống trên đời này, ai dám nói chính mình trăm phần trăm không dựa vào người? Hơn nữa, cô cô ngươi ông nội ngươi cha ngươi, bọn họ đều là người một nhà, gọi người của mình, đó là thiên kinh địa nghĩa... ngươi hiểu chưa?
Diệp Quan nắm chặt hai tay:
- Gọi nhiều người sẽ có lòng ỷ lại, sẽ có thần trong lòng, cho nên, ta muốn dựa vào chính mình
chủ nhân Đại Đạo bút nhìn Diệp Quan, biểu tình kia tựa như là không cẩn thận ăn phải cứt, nhưng y vẫn là cố nén ác tâm trong nội tâm, tiếp tục khuyên nhủ:
- Ngươi nói không sai, gọi nhiều người sẽ có lòng ỷ lại... thế nhưng, đó cũng phải tuỳ tình huống! Ngươi nhìn một chút, thực lực của tên đối diện kia đã vượt xa ngươi không chỉ gấp mười lần, ở dưới loại tình huống này ngươi còn không gọi người, đó chính là ngu xuẩn!
Diệp Quan nhìn chằm chằm nam tử áo bào đen nơi xa kia:
- Ta dựa vào chính mình có thể làm!
- Ngươi dựa cái lông!
Chủ nhân Đại Đạo bút trực tiếp nổi trận lôi đình, y căm tức nhìn Diệp Quan, trực tiếp rống to:
- Được được, ngươi không gọi người, vậy ngươi để cha ngươi khôi phục lực lượng đạo pháp cho ta... nhưng đầu tiên phải nói trước, đây cũng không coi như ta thua, chờ giải quyết người trước mắt này, chúng ta tiếp tục...
Diệp Quan nói:
- Ngươi tự nói
chủ nhân Đại Đạo bút cả giận nói:
- Gọi cái chim! Ta gọi cha ngươi, y sẽ đáp ứng sao?
Nói xong, y lập tức hối hận, mẹ nó, bị tên khốn kiếp này chọc giận đầu óc đều không bình thường
Diệp Quan nhìn chằm chằm nam tử áo bào đen nơi xa kia, lúc này, phật ấn chữ 'vạn' dưới chân nam tử áo bào đen kia đã ảm đạm đến trong suốt, lập tức liền muốn hoàn toàn biến mất, mà khí tức của đối phương còn đang điên cuồng tăng vọt, theo khí tức của đối phương tăng vọt, toà phật tượng phía sau đối phương kia đã bắt đầu hơi hơi rung động
vẻ mặt của chủ nhân Đại Đạo bút vô cùng khó coi, mẹ nó, người thần bí trước mắt này nếu như khôi phục, y không biết còn vũ nhục đến mức nào!
Người thần bí kia đột nhiên cười ha hả, tiếng cười như sấm, cuồn cuộn chấn động hết thảy
vào giờ phút này, phật ấn chữ 'vạn' dưới thân nam tử áo bào đen đã hoàn toàn biến mất không thấy, nam tử áo bào đen đột nhiên mở hai mắt ra, một cỗ khí tức làm cho người ta chấn động cả hồn phách lập tức bao phủ lại thiên địa nơi đây, gã chậm rãi đứng lên, nhưng vào lúc này, toà phật tượng sau lưng gã kia đột nhiên chậm rãi mở hai mắt ra, ngay sau đó, một đạo thanh âm phảng phất như tới từ tuế nguyệt viễn cổ chậm rãi vang lên từ giữa thiên địa:
- A Di Đà Phật...
Phật mở mắt!
Oanh!
Một cỗ khí tức phật pháp đột nhiên tràn ngập ra từ giữa thiên địa, hung hăng ép về hướng nam tử áo bào đen kia
nam tử áo bào đen kia điên cuồng cười to:
- Mật Phật, ngươi cho rằng ngươi còn vây khốn được ta?
Dứt lời, gã mãnh liệt đứng lên, đánh ra một quyền đối với chân trời, một quyền này ra, ý chí quyền đạo giống như giang hà lao nhanh tuôn ra, vô cùng vô tận, hủy diệt hết thảy