Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3861 - Chương 3861: Chướng Mắt

Chương 3861: chướng mắt Chương 3861: chướng mắt

hắn cảm giác được, tên gia hỏa này là thật sự không biết Cổ Thần Quốc bị người nào diệt, thay lời khác mà nói, có một người hoặc là văn minh cực kỳ mạnh, thế nhưng chủ nhân Đại Đạo bút lại không biết

Cổ Bàn ở một bên nhìn bốn phía, trên mặt mặc dù rất bình tĩnh, nhưng trong lòng đã là âm thầm đề phòng

gã cũng cảm giác được nơi này có chút không bình thường! Mặc kệ là miệng giếng trước đó, hay là Đại Đạo Hà kia, hoặc là địa phương này, đều lộ ra quỷ dị cùng với nguy hiểm

sự tự tin sâu trong nội tâm gã cũng đang suy yếu từng chút một

nhưng trên mặt ba người đều biểu hiện hết sức tự tin, người nào cũng không chịu yếu thế

chủ nhân Đại Đạo bút cùng với Cổ Bàn đi về phía cung điện kia, mà Diệp Quan lại là dừng bước lại, hắn nhìn những pho tượng đã không có linh hồn bốn phía kia, thấp giọng thở dài:

- Bọn hắn đã ngã xuống, vậy mà vẫn phải phơi gió phơi sương tại đây, ta, ta thực sự không đành lòng...

Nói xong, hắn phất tay áo vung lên, thu tất cả binh sĩ vào trong túi trữ vật đặc thù

Diệp Quan nói:

- Ta phải an táng bọn hắn thật tốt!

Cổ Bàn nhíu mày:

- Ngươi ăn nhiều nhỉ?

Chủ nhân Đại Đạo bút lãnh đạm nói:

- Hắn mong muốn khôi giáp những binh lính kia mặc

Cổ Bàn:"..."

Diệp Quan nhìn chủ nhân Đại Đạo bút:

- Ngậm máu phun người

chủ nhân Đại Đạo bút nói:

- Ngươi đừng có giả vờ đối với lão tử, ngươi không cần cởi quần, lão tử cũng đều biết ngươi ị ra thứ gì

Diệp Quan: "..."

Chủ nhân Đại Đạo bút quay người đi về phía cung điện kia

Cổ Bàn nhìn thoáng qua Diệp Quan, sau đó nói:

- Người đi ra từ địa phương nhỏ, trong mắt cũng chỉ có một chút ích lợi nhỏ này, chẳng qua cũng có thể hiểu được, nhìn bộ dáng này của ngươi, trong nhà hẳn là cũng sống rất khổ

Diệp Quan gật đầu:

- Đúng là không tốt lắm

chủ nhân Đại Đạo bút nhìn thoáng qua Cổ Bàn:

- Ngu xuẩn

nghe vậy, Cổ Bàn lập tức giận dữ, nghĩ cũng không có nghĩ chính là đánh một quyền về phía chủ nhân Đại Đạo bút

chủ nhân Đại Đạo bút hiện tại thế nhưng là không hề sợ gã chút nào, đưa tay chính là đấm ra một quyền

Ầm ầm! Hai người đồng thời liên tục lùi lại

Cổ Bàn sau khi dừng lại, gã gắt gao nhìn chằm chằm chủ nhân Đại Đạo bút:

- Lão tử không sớm thì muộn cũng giết chết ngươi

chủ nhân Đại Đạo bút khinh thường nói:

- Bằng vào ngươi?

Vẻ mặt của Cổ Bàn vô cùng khó coi, con mẹ nó, vào giờ phút này gã thật sự là hận!

nếu như bản thể đi ra, sao lại chịu đồ chó hoang này nói mỉa? Đều là do Mật Phật kia!

Chủ nhân Đại Đạo bút lạnh lùng nhìn thoáng qua Cổ Bàn, so sánh với Cổ Bàn này, y đột nhiên cảm thấy Diệp Quan... không đúng, con mẹ nó đều không phải kẻ tốt lành gì

ba người đi về phía cung điện kia, đi tới trước cung điện, chủ nhân Đại Đạo bút nhìn về phía trên cửa chính cung điện kia, cau mày

ánh mắt của Diệp Quan cũng rơi vào phía trên cửa chính cung điện kia, nơi đó khắc ba cái chữ cổ

không biết!

Diệp Quan quay đầu nhìn về phía chủ nhân Đại Đạo bút, chủ nhân Đại Đạo bút không nói gì, y nhẹ nhàng đẩy, cửa cung điện bị từ từ mở ra, một cỗ khí tức tro bụi không biết bao nhiêu tuế nguyệt đập vào mặt

chủ nhân Đại Đạo bút phất tay áo vung lên, những khí tức tro bụi kia lập tức tan thành mây khói

ba người đi vào trong cung điện, trong điện hết sức trống trải, ở trước mặt bọn hắn cách đó không xa, nơi đó có một nam tử trung niên ngồi xếp bằng, thân thể nam tử trung niên hoàn hảo như lúc ban đầu, nhưng một chút khí tức cũng không có

linh hồn không còn nữa!

Chủ nhân Đại Đạo bút nói:

- Trực tiếp bị miểu sát

Diệp Quan thì tò mò đánh giá bốn phía, đột nhiên, ánh mắt của hắn rơi vào phía sau nam tử, nơi đó trưng bày chỉnh tề một thanh kiếm

Diệp Quan trực tiếp đi đi qua, hắn mở lòng bàn tay ra, thanh kiếm kia khẽ run lên, sau đó bay vào trong tay hắn, nhưng chỉ thoáng qua, thanh kiếm kia liền lại bay trở về tại chỗ

Diệp Quan sửng sốt

chủ nhân Đại Đạo bút nở nụ cười:

- Nó chướng mắt ngươi, ha ha...

Diệp Quan: "..."

Chủ nhân Đại Đạo bút nói:

- Tên khốn kiếp, biết vị nam nhân trước mắt này là cảnh giới gì không? Ít nhất là sờ thật bảy phần, ngươi so với chủ nhân của nó yếu hơn rất nhiều, nó làm sao có thể nhìn trúng ngươi?

Diệp Quan nhìn về phía thanh kiếm kia, kiếm dài khoảng ba thước, thân kiếm tản ra u quang nhàn nhạt, ở chuôi kiếm có một vòng xoáy màu u lam, bên trong tản ra ánh sao nhàn nhạt, rất là đẹp mắt

Diệp Quan có phần hiếu kỳ

chủ nhân Đại Đạo bút nói:

- Đây chính là 'U Tuyền' một trong tứ đại danh kiếm Cổ Thần Quốc, bên trong thanh kiếm này ẩn chứa một mảnh tinh hệ, người sử dụng, có thể mượn nhờ lực lượng Tinh Thần tinh hệ, mặc dù còn kém rất rất xa Đế Khí, nhưng cũng thuộc về Tiên Khí, ở trong vùng vũ trụ này thuộc về hàng ngũ thứ hai

Bình Luận (0)
Comment