Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3898 - Chương 3898: Thoải Mái

Chương 3898: Thoải mái Chương 3898: Thoải mái

ba người tiếp tục đi tới

Diệp Quan đột nhiên nhìn về phía chủ nhân Đại Đạo bút:

- Ngươi biết kiện thần vật kia không?

Chủ nhân Đại Đạo bút nói:

- Không biết

Diệp Quan cười nói:

- Mục đích chủ yếu người tới đây chính là vì kiện thần vật kia đúng không?

Chủ nhân Đại Đạo bút bình tĩnh nói:

- Nếu đã biết kiện thần vật kia, tự nhiên muốn tiến vào xem

Diệp Quan đột nhiên nói:

- Chủ nhân Đại Đạo bút, ngươi cùng với Mật Phật rất sớm đã nhận biết đúng không?

Chủ nhân Đại Đạo bút híp hai mắt lại

Diệp Quan cười nói:

- Chúng ta tiến đến nơi này, hẳn không phải là một sự kiện ngoài ý muốn đúng không?

Chủ nhân Đại Đạo bút quay đầu nhìn về phía Diệp Quan:

- Sự tình không có chứng cớ liền chớ nói lung tung, liền giống như bây giờ ta nói ngươi dựa vào người trong nhà vậy, chúng ta đều không có chứng cứ

Diệp Quan cười nói:

- Xác thực

cách hừng đông càng ngày càng gần, nhưng cũng chính là lúc này, bốn phía lại càng ngày càng đè nén

bóng tối vô tận!

Bởi vì duyên cớ thần thức không thể khuếch tán ra, bởi vậy, những địa phương đen kịt kia bọn hắn cũng thấy không rõ

cũng may ba người đều không phải người bình thường, bởi vậy, mặc dù nơi này khắp nơi đều lộ ra quỷ dị, nhưng cũng đều còn rất bình tĩnh

sau khi đi không bao lâu, đột nhiên, bên cạnh đường chính nơi xa xuất hiện lửa đèn

ba người lập tức nhíu lại lông mày

ở bên cạnh đường chính cách đó không xa, đứng nơi đó một bà lão, bà lão mang theo một cái đèn lồng, đèn lồng tản ra ánh sáng mờ mờ, ánh đèn chiếu rọi trên khuôn mặt chất đầy nếp nhăn của bà lão, lộ ra dị thường khủng bố

ba người đi về phía nơi xa, bà lão kia cầm theo đèn lồng cứ như vậy nhìn bọn hắn, trên mặt đột nhiên lộ ra nụ cười quỷ dị

chủ nhân Đại Đạo bút nhìn chằm chằm đối phương:

- Đây mẹ nó là thế giới tu hành, ngươi giả quỷ hù dọa ai vậy? Đầu óc đâu?

Bà lão cười hắc hắc:

- Có ba kẻ không biết sống chết tới...

Chủ nhân Đại Đạo bút đột nhiên quay đầu nhìn về phía Diệp Quan:

- Đều là do cha ngươi, nếu như không phải cha ngươi phong ấn đạo pháp của lão tử, những sâu kiến này dám đi dạo ở trước mặt lão tử?

Diệp Quan bình tĩnh nói:

- Cha ta phong ấn đạo pháp của ngươi, ta đây kiến nghị ngươi đánh y một trận

biểu lộ của chủ nhân Đại Đạo bút ngưng kết

lúc ba người đi ngang qua bên cạnh bà lão kia, bà lão đột nhiên nở nụ cười một lần nữa

chủ nhân Đại Đạo bút đưa tay chính là đánh một quyền về phía bà lão, nhưng mà, lực lượng của y vừa ra khỏi đường chính liền tan biến vô tung vô ảnh

chủ nhân Đại Đạo bút sửng sốt

mà lúc này, Cổ Bàn ở bên cạnh chủ nhân Đại Đạo bút đột nhiên nâng một cước lên đá vào mông chủ nhân Đại Đạo bút

Cổ Bàn đột nhiên làm loạn là điều tất cả mọi người đều không nghĩ tới, chính chủ nhân Đại Đạo bút cũng không nghĩ tới, bất ngờ không kịp đề phòng, y trực tiếp bị lực lượng cường đại của Cổ Bàn bức ra đường chính

chủ nhân Đại Đạo bút vừa định trở lại đường chính, mà lúc này, một cỗ lực lượng thần bí kinh khủng trực tiếp bao phủ y

chủ nhân Đại Đạo bút quay đầu nhìn lại, bà lão kia đang nhìn chằm chằm y, nụ cười trên mặt đã kinh biến đến mức dữ tợn

Cổ Bàn sau khi đá chủ nhân Đại Đạo bút ra khỏi đường chính, quay người liền chạy về nơi xa

Diệp Quan thấy tình thế không ổn cũng là tranh thủ thời gian chuồn đi!

Ở sau lưng, chủ nhân Đại Đạo bút giận dữ hét:

- Đồ chó hoang, ngươi chờ đó cho lão tử...

Rất nhanh, sau lưng truyền đến từng tiếng nổ vang rền kinh khủng

mà vào thời điểm Diệp Quan cùng với Cổ Bàn chạy, bọn hắn phát hiện ra, bên trong bóng tối bốn phía có không ít khí tức cường đại đang tiến đến từ đằng sau vị trí chủ nhân Đại Đạo bút...

Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Cổ Bàn, hắn quả thực không nghĩ tới tên gia hỏa này thế mà sẽ làm chuyện loại này

đây là nhịn bao lâu?

Cổ Bàn quay đầu nhìn lại, mà nơi xa, đã biến thành một màu đen kịt, cái gì cũng không nhìn thấy

Cổ Bàn nói:

- Y liệu có chết hay không?

Diệp Quan nói:

- E là có chút khó

hắn không biết chủ nhân Đại Đạo bút còn có át chủ bài hay không, nhưng hắn biết, trên thân chủ nhân Đại Đạo bút thế nhưng là có linh hồn thần bí kia, linh hồn thần bí kia mặc dù không phải cường giả 'Thần', nhưng thoạt nhìn cũng không có đơn giản như vậy

Cổ Bàn yên lặng, gã cũng cảm thấy chuyện này có chút khó

đột nhiên, Cổ Bàn nở nụ cười

Diệp Quan nói:

- Ngươi cười cái gì?

Cổ Bàn nói:

- Thoải mái chết đi được! Ha ha! !

Diệp Quan: "..."

Diệp Quan ngẩng đầu nhìn về phía bốn phía:

- Nơi này rất nguy hiểm, nhưng cũng tràn đầy kỳ ngộ

Cổ Bàn nói:

- Ngươi có nghĩ tới hai vấn đề hay không, thứ nhất, chúng ta sau khi đi vào, đã quấn vào bên trong ân oán của những cường giả chỗ giao giới Hư Chân kia cùng với Cổ Thần Đế Quốc

Bình Luận (0)
Comment