Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3938 - Chương 3938: Hào Khí

Chương 3938: hào khí Chương 3938: hào khí

bởi vì gã hàng năm chiến đấu cùng với cường giả Dị Vực, bởi vậy, khí tức sát phạt quyền đạo của gã cực kỳ đáng sợ, một quyền ra, phảng phất như có ngàn tỉ sinh linh đang chém giết lẫn nhau, chiến ý thao thiên cùng với khí tức sát phạt bao phủ hết thảy

mà một quyền của Cổ Bàn, chỉ có hai chữ: Cương mãnh! !

Một quyền ra, dũng cảm tiến tới, phảng phất như muốn đập tan hết thảy

Ầm ầm!

Một tiếng nổ vang đinh tai nhức óc đột nhiên vang vọng từ giữa thiên địa, ngay sau đó, mọi người chính là nhìn thấy một bóng người liên tục lùi lại

chính là Ngôn Vương!

Ngôn Vương lùi lại liên tục vạn trượng, khí tức sát phạt cùng với chiến ý khủng bố trong một quyền kia của gã vậy mà đều bị áp chế! !

Nhìn thấy một màn này, chúng thần giữa sân đều là run sợ

vị Ngôn Vương này tại chỗ giao giới Hư Chân, đó chính là cự phách một phương, mặc dù vào giờ phút này tự hạ cảnh giới, thế nhưng... người cách đó không xa kia cũng không phải bản thể!

Vậy còn rơi vào hạ phong?

Làm sao có thể?

Mọi người dồn dập quay đầu nhìn về phía Cổ Bàn cách đó không xa, trong mắt tràn đầy khó có thể tin

Ngôn Vương sau khi dừng lại, gã nhìn thoáng qua thân thể chính mình, vào giờ phút này thân thể của gã vậy mà đã xuất hiện vết rạn giống như mạng nhện, gã sau khi yên lặng một lát, chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía Cổ Bàn hư ảo nơi xa:

- Chưa tới Thần cảnh, lại có thực lực Thần cảnh, lợi hại! !

Cổ Bàn chậm rãi nhắm hai mắt lại, gã nắm chặt hai tay, vào giờ khắc này, gã có thể cảm ứng vũ trụ quần tinh

lực lượng!

Lực lượng vô cùng vô tận! !

Gã tăng lên không chỉ là chiến kỹ, mà là đạo của chính mình, lần này, gã cuối cùng đã đi ra con đường Đại Đạo của chính mình

chủ nhân Đại Đạo bút đột nhiên nói:

- Quả thật không tệ, dùng chiến kỹ thành lập đạo của chính mình, không thể không nói, ngươi là đệ nhất nhân ta từng thấy, chẳng qua, đại đạo của ngươi còn có chút chưa thành thục, ngươi còn cần một chút thời gian để hoàn thiện... ngươi bây giờ còn có khả năng rời đi, ta sẽ không làm khó dễ ngươi

lần này, y là thật sự có chút ái tài

Cổ Bàn mở hai mắt ra, y quay đầu nhìn về phía Diệp Quan, Diệp Quan nói:

- Cổ huynh, ta tôn trọng quyết định của ngươi

Cổ Bàn lại là nở nụ cười:

- Ngươi cho rằng ta là hạng người ham sống sợ chết sao? Ta nếu đã lựa chọn ngươi, liền sẽ đi đến cuối cùng với ngươi...

Diệp Quan nhìn chằm chằm gã:

- Xác định sao?

Cổ Bàn cười to nói:

- Dĩ nhiên xác định, Cổ Bàn ta mặc dù không phải người tốt gì, nhưng cũng biết hết lòng tuân thủ hứa hẹn, chỉ cần Diệp Quan ngươi không phụ ta, Cổ Bàn ta cũng khẳng định không phụ ngươi

chủ nhân Đại Đạo bút bình tĩnh nói:

- Diệp Quan, ngươi bây giờ đã không có bất kỳ phần thắng gì. Ta đã dự liệu tất cả khả năng của ngươi, ta biết, ngươi đi mời giúp đỡ, nhưng tha thứ cho ta nói thẳng, không có tác dụng, hiện tại, ngoại trừ gọi người, ngươi căn bản là không có cách phá cục

Diệp Quan yên lặng, hắn không nghĩ tới đối phương thế mà còn biết hắn đi mời giúp đỡ

chủ nhân Đại Đạo bút nhìn chằm chằm Diệp Quan, trên mặt tràn đầy nụ cười tự tin, nắm chắc toàn cục, ván này, Diệp Quan nếu như không gọi người, khẳng định thua, cho dù là những giúp đỡ kia đến, cũng vô dụng

Diệp Quan sau khi yên lặng một lát, hắn nhìn về phía Cổ Bàn:

- Cổ huynh...

Cổ Bàn cười to nói:

- Diệp huynh, đừng có nhiều lời, hôm nay ta đánh trận chiến này với ngươi, đánh thắng liền sống, đánh không lại liền chết!

Nhìn Cổ Bàn phóng khoáng, Diệp Quan có chút ngoài ý muốn, bởi vì hắn cùng với Cổ Bàn lúc ban đầu, chẳng qua là kết minh lợi ích, nhưng bây giờ hắn 'bại cục đã định', mà Cổ Bàn lại lựa chọn đi theo, đây là hắn không có nghĩ tới

hắn cười cười:

- Được

chủ nhân Đại Đạo bút hơi kinh ngạc nhìn thoáng qua Cổ Bàn, nhưng ánh mắt của y rất nhanh từ trên thân Cổ Bàn chuyển qua trên thân Diệp Quan:

- Diệp Quan, ngươi là bởi vì có người trong nhà, cho nên có khả năng không có sợ hãi, nhưng ngươi thật sự muốn bởi vì ý nghĩ cá nhân của chính mình hại chết những người bên cạnh này? Ngươi phải biết, ngươi có khả năng không chết, thế nhưng, bọn hắn cũng không có năng lực kia. Nếu như ngươi đầu hàng nhận thua, ta có khả năng cam đoan với ngươi, bọn hắn đều sẽ không cần chết

Cổ Bàn đột nhiên hào khí nói:

- Diệp huynh, không cần sợ, có ta ở đây, vấn đề gì cũng đều không có

chủ nhân Đại Đạo bút liếc mắt nhìn gã:

- Ngươi đừng trang bức có được hay không? Ngươi tự hỏi lương tâm của mình một chút đi, ngươi có thể đánh thắng được nhiều người như vậy sao?

Cổ Bàn đưa mắt nhìn chung quanh, hào khí ngất trời:

- Bản thể của ta nếu như ở đây, các ngươi...

Chủ nhân Đại Đạo bút khoát khoát tay:

- Dẹp mẹ đi, lời này của ngươi ta đã nghe chai tai rồi

Bình Luận (0)
Comment