Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3944 - Chương 3944: Chân Ngã

Chương 3944: Chân ngã Chương 3944: Chân ngã

Nghe được vị Chủ Thần kia, Kiếm Tu mặc trường bào màu mây trắng chậm rãi quay đầu nhìn về phía gã, y liếc mắt đánh giá vị Chủ Thần kia, lắc đầu:

- Quá yếu

quá yếu!

Lời vừa nói ra, chúng thần giữa sân đều là nghẹn họng nhìn trân trối

cái tên này phách lối như vậy sao?

Vị Chủ Thần kia liếc mắt nhìn Kiếm Tu mặc trường bào màu mây trắng:

- Ta đã từng gặp Kiếm Tu miệng còn cứng rắn hơn ngươi, nhưng kết quả cuối cùng chính là, cả đám bọn hắn đều bị ta bóp nát xương cốt, ngươi hẳn là cũng sẽ không ngoại lệ

Kiếm Tu mặc trường bào màu mây trắng mỉm cười:

- Nếu đúng như vậy, thật là tốt biết bao!

Kiếm Tu mặc trường bào màu mây trắng nói khẽ:

- Ngươi vĩnh viễn cũng không có cách nào nhận thức loại cảm giác cô độc muốn chết, lại không có người có thể giết ngươi kia... ngươi quá yếu, ngươi không thể hiểu được!

Mọi người giống như tượng đất nhìn Kiếm Tu, mặt mũi tràn đầy ngạc nhiên

biểu lộ của Diệp Quan cũng đều cứng đờ

vị Đại bá này có đôi khi nói chuyện thật sự là quá hại người!

Mà vị Chủ Thần kia thì nở nụ cười:

- Có ý tứ, thật sự là có ý tứ, ta lần đầu tiên gặp được có người muốn chết mà không thể

nói xong, gã mở lòng bàn tay ra, chẳng qua là một động tác nhẹ nhàng, trái tim của tất cả mọi người giữa sân tại giờ khắc này lại là dừng lại

trong thức hải của Diệp Quan, Tông Tín nói khẽ:

- Thần chi lĩnh vực...

- Chờ một chút!

Nhưng vào lúc này, chủ nhân Đại Đạo bút đột nhiên ngăn trở vị Chủ Thần kia

Chủ Thần quay đầu nhìn về phía chủ nhân Đại Đạo bút, chủ nhân Đại Đạo bút nhìn chằm chằm Kiếm Tu xa xa:

- Tiêu Dao Kiếm Tu, việc này ngươi không nên lẫn vào

Chủ Thần không biết sự lợi hại của Kiếm Tu, nhưng chủ nhân Đại Đạo bút gã tự nhiên là biết đến

Tiêu Dao Kiếm Tu mỉm cười nói:

- Ta cũng chưa từng muốn lẫn vào, thế nhưng, hắn nếu mở miệng, ta cũng không thể cự tuyệt

chủ nhân Đại Đạo bút không hiểu:

- Vì sao không thể cự tuyệt?

Tiêu Dao Kiếm Tu suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Ta quen biết hắn, không quen biết ngươi

Tiêu Dao Kiếm Tu quay đầu nhìn về phía Diệp Quan, y cười nói:

- Kỳ thật, ngươi không cần quá để ý ý nghĩ của ông nội ngươi hoặc là cha ngươi, ngươi sống là vì bản thân, không phải vì bọn họ, mà trên thế giới này, không có cái gì là trọng yếu hơn so với cuộc sống của chính mình

Diệp Quan yên lặng

Tiêu Dao Kiếm Tu đột nhiên mở lòng bàn tay ra, Diệp Quan đột nhiên trợn hai mắt lên, sau một khắc, chỉ thấy trái tim hắn trực tiếp phá thể mà ra, đi vào trong lòng bàn tay Tiêu Dao Kiếm Tu

Tiêu Dao Kiếm Tu nhìn trái tim của Diệp Quan, nói khẽ:

- Tiểu gia hỏa, ngươi có nhìn thấy không?

Diệp Quan nghi hoặc

Tiêu Dao Kiếm Tu quay đầu nhìn về phía Diệp Quan, mỉm cười nói:

- Trong trái tim của ngươi, có thiên ti vạn lũ ràng buộc, mỗi một loại ràng buộc, đều là một loại tạp niệm, mỗi một loại tạp niệm, đều sẽ ảnh hưởng kiếm đạo của ngươi... ngươi nhìn như dung hợp vạn đạo, kỳ thật mỗi một loại đạo đều là chất bẩn, tuyệt không tinh khiết, không chỉ như thế, dung hợp vạn đạo, ngược lại còn làm loạn tâm cảnh của ngươi

Diệp Quan có chút mờ mịt nói:

- Ta đi nhầm rồi sao?

Tiêu Dao Kiếm Tu nhìn chằm chằm Diệp Quan:

- Không có đi sai, sai không phải đạo của ngươi, mà là niệm của ngươi, ngươi có quá quá nhiều tạp niệm, ý nghĩ quá nhiều... hơn nữa, nhiều khi, những ý nghĩ cùng với tạp niệm này, đều không phải là suy nghĩ chân thật nhất ở sâu trong nội tâm của ngươi... tiểu tử, người sống ở trên đời này, ý nghĩ của người khác kỳ thật không phải rất trọng yếu...

Nói xong, y dừng một chút, lại nói:

- Đại đa số người trở thành, cũng không phải là bọn hắn muốn trở thành, mà là không thể không trở thành, đối với cá nhân ta mà nói, trách nhiệm, chính là xiềng xích lớn nhất thế gian

Diệp Quan nói khẽ:

- Chân ngã

Tiêu Dao Kiếm Tu khẽ gật đầu:

- Ông nội ngươi mặc dù cực đoan, nhưng cá tính của y rõ ràng, rất rõ ràng biết mình phải làm cái gì, cho nên, y cuối cùng đi tới đỉnh phong, ý nghĩ của cha ngươi thì nhiều hơn, nhưng thời kỳ dầu cũng một mực chịu ảnh hưởng bên ngoài, mãi đến cuối cùng, y mới thật sự hiểu mình muốn cái gì... một người, nhất định phải tìm tới chân ngã, sống vì chân ngã

nói xong, y mở lòng bàn tay ra, trái tim của Diệp Quan trở lại trong cơ thể hắn

Tiêu Dao Kiếm Tu lại quay đầu nhìn về phía chủ nhân Đại Đạo bút:

- Chủ nhân Đại Đạo bút, ta không có ý định nhúng tay vào Đại Đạo chi tranh giữa ngươi cùng với hắn, nhưng tha thứ cho ta nói thẳng, Đại Đạo chi tranh giữa các ngươi, tựa như là hài đồng chơi nhà chòi, ta cảm thấy, mặc kệ là ngươi thắng, hay là hắn thắng, đều là không có ý nghĩa...

Vẻ mặt của chủ nhân Đại Đạo bút có chút khó coi

Bình Luận (0)
Comment