Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3946 - Chương 3946: Hiểu Rõ

Chương 3946: Hiểu rõ Chương 3946: Hiểu rõ

- Nếu như không có tiểu gia hỏa này, bọn hắn cũng sẽ không quản ngươi nhiều như vậy... nói ngắn gọn, chúng ta cho phép ngươi Đại Đạo chi tranh với hắn, nhưng tuyệt đối sẽ không cho phép ngươi lấy lớn hiếp nhỏ hắn, điểm này, ngươi hẳn là phải hiểu

chủ nhân Đại Đạo bút nở nụ cười:

- Tiêu Dao Kiếm Tu, ta biết mục đích của ba người các ngươi là gì, mà theo lời ngươi nói, trong lòng hắn hiện tại có đủ loại ràng buộc... hắn cách cấp bậc mà các ngươi nói tới kia, còn rất xa, hơn nữa, các ngươi thật sự cho rằng hắn có thể đi đến một bước kia sao? ?

Tiêu Dao Kiếm Tu mỉm cười nói:

- Có liên quan gì tới ngươi?

Chủ nhân Đại Đạo bút chán nản

Tiêu Dao Kiếm Tu nói:

- Chủ nhân Đại Đạo bút, trong vòng trăm năm, chớ có lại đến nhằm vào hắn, trăm năm sau, hết thảy tùy ngươi!

Chủ nhân Đại Đạo bút liếc mắt nhìn chằm chằm Tiêu Dao Kiếm Tu:

- Thì ra là thế

nói xong, y quay người biến mất không thấy gì nữa

sau khi chủ nhân Đại Đạo bút đi, Tiêu Dao Kiếm Tu quay người nhìn về phía Diệp Quan, cười nói:

- Ta cùng với cha ngươi xem như huynh đệ, ngươi tính là cháu của ta, bình tĩnh mà xem xét, ta cả đời này chuyên chú vào Kiếm đạo, tất cả những cái khác đối với ta mà nói, đều là không trọng yếu, nhưng ông nội ngươi và cha ngươi, tính là bằng hữu của ta, về phần ngươi

Diệp Quan cung kính thi lễ:

- Đại bá, ngài cả một đời đều là đại bá của ta

Tiêu Dao Kiếm Tu cười cười:

- Lời khó nghe đâm tim, ta muốn nói vài lời đâm tim, không phải liên quan tới ngươi làm người, mà là liên quan tới Kiếm đạo của ngươi, ngươi nếu như lựa chọn Kiếm Tu, hơn nữa, tu còn là Vô Địch kiếm ý... vậy cần phải chú trọng hai chữ 'vô địch' này, tha thứ cho ta nói thẳng, trên người ngươi, không có nửa điểm vô địch chi ý

Diệp Quan yên lặng

Tiêu Dao Kiếm Tu mỉm cười:

- Đời này, đại bá của ngươi ở trên phương diện Kiếm đạo, chân chính bội phục, kỳ thật cũng chỉ có cô nương váy trắng, ông nội của ngươi cũng vẫn còn kém một chút xíu, biết tại sao không?

Diệp Quan nhìn về phía Tiêu Dao Kiếm Tu, trong ánh mắt Tiêu Dao Kiếm Tu nổi lên từng tia từng tia gợn sóng, dường như nhớ lại sự tình đã qua...

Tiêu Dao Kiếm Tu nhìn về phía Diệp Quan mặt mũi tràn đầy tò mò bên cạnh, mỉm cười nói:

- Vô địch, là một loại tâm cảnh, là một loại đạo, là một loại tinh thần có thể ngộ lại không thể nói

Diệp Quan do dự một chút:

- Đại bá, muốn vô địch, đầu tiên phải có thực lực vô địch, đúng không?

Tiêu Dao Kiếm Tu lại là lắc đầu:

- Ngươi sai rồi

Diệp Quan mặt mũi tràn đầy nghi hoặc

Tiêu Dao Kiếm Tu mỉm cười nói:

- Một người, nếu như sau khi có thực lực vô địch lại nghĩ đến vô địch, ai cũng có thể làm được, khó khăn chính là lúc không có thực lực, nhưng cũng có lòng tin vô địch, có tinh thần vô địch

Diệp Quan sau khi yên lặng một hồi, hắn đột nhiên nhìn về phía Tiêu Dao Kiếm Tu:

- Đại bá có ý tứ là... ví dụ như, văn nhân tay trói gà không chặt, nhưng bọn hắn lại có thể viết "lập tâm cho trời đất, lập vận mệnh cho dân tộc, kế thừa kiến thức của cổ nhân, tạo dựng hòa bình cho muôn đời"... đây là một loại 'vô địch', Thiên Tử thủ biên giới, chết xã tắc, đây là một loại vô địch... lại ví dụ như, có vài người từ bỏ danh lợi, ra sức vì nước, yên lặng vô danh cả một đời, nhân tài kiệt xuất... đây cũng là một loại vô địch... đúng không?

Tiêu Dao Kiếm Tu khẽ gật đầu, trong mắt không che giấu ý tán thưởng chút nào

Diệp Quan nở nụ cười:

- Ta đã hiểu, ta đã hiểu, vô địch không chỉ là thực lực, mà là tâm, là một loại tinh thần, cho dù là một tiểu nhân vật bình thường không thể lại bình thường hơn, trên người bọn họ cũng có thể ẩn chứa loại tinh thần này...

Tiêu Dao Tử mỉm cười nói:

- Ngươi tiếp xúc với bậc cha chú quá sớm, điều này có lợi cũng có hại, lợi chính là bọn họ có thể cho ngươi hiểu rõ thiên thế giới này có bao lớn, hại chính là trong mắt ngươi chỉ có bọn họ, ví dụ như, vô địch ý trên người bọn họ... ngươi chỉ có thấy được vô địch ý cùng với tiêu sái của bọn họ, lại chưa từng thấy khổ cùng khó bọn họ đã từng trải qua... chuyện này đối với kiếm đạo của ngươi là bất lợi

Diệp Quan làm một lễ thật sâu:

- Đại bá, chất nhi đã hiểu rõ

ở một bên, Cổ Bàn kia cũng đột nhiên làm một lễ thật sâu:

- Chất nhi cũng hiểu rõ

Diệp Quan: "..."

Tiêu Dao Tử quay đầu nhìn về phía Cổ Bàn, Cổ Bàn chân thành nói:

- Ta cùng với Diệp huynh xem như huynh đệ, đại bá của hắn dĩ nhiên chính là đại bá của ta

Tiêu Dao Tử cười cười:

- Ngươi cũng rất tốt, thực lực mặc dù yếu, nhưng một thân tinh khí thần lại là hiếm thấy

Cổ Bàn vội nói:

- Tiền bối không cảm thấy ta là mãng phu là tốt rồi

Bình Luận (0)
Comment