Tang Mi cười đùa nói:
- Ngươi yên tâm, ta không ăn uống chùa, sự tình ta biết vẫn là rất nhiều, rất nhiều chỗ ta đều có thể giúp được ngươi, về phần lai lịch của ta... cá nhân ta cảm thấy, ngươi cũng không cần quá lo lắng, mặc kệ là Đại bá hay là cô cô của ngươi, bọn họ đều quá lợi hại. Người ở chỗ của ta nếu như muốn thương tổn ngươi, ngươi liền gọi bọn họ đi ra...
Diệp Quan nghiêm mặt nói:
- Ta không muốn làm Kháo Sơn Vương, ta muốn dựa vào chính mình!
- Ồ
Tang Mi trừng mắt nói:
- Ta hiểu mà, ta hiểu mà
Diệp Quan: "..."
Tháp nhỏ: "..."
Diệp Quan mở lòng bàn tay ra, Thần Minh Ấn xuất hiện ở trong tay của hắn, hắn nhìn về phía Tang Mi:
- Ấn này là ngươi cho Cổ Đạo Thiên tiền bối sao?
Tang Mi gật đầu:
- Là ta cho y... y đã chết rồi sao?
Diệp Quan gật đầu
Tang Mi thấp giọng thở dài:
- Ta đã từng nói với y, sinh linh bên trong ấn này không phải là y hiện tại có thể chống lại, để y đừng có tranh ăn với hổ, xem ra, y cũng không có nghe
tranh ăn với hổ!
Hiển nhiên là chỉ Tông Tín!
Tông Tín: "…"
Diệp Quan nói:
- Ấn này là của ngươi, hay là?
Tang Mi cười nói:
- Không phải là của ta, là ta đoạt... à không phải, ta nhớ lầm, là ta nhặt, nhặt
Diệp Quan: "…"
Tang Mi đột nhiên cười đùa nói:
- Ấn này chơi rất vui, ngươi biết chơi như thế nào không?
Diệp Quan lắc đầu:
- Ta không biết
Tang Mi đột nhiên tiếp nhận Thần Minh Ấn, sau đó nàng trực tiếp mang theo Diệp Quan đi vào sâu trong tinh không, nàng nhẹ nhàng điểm một cái vào 'Thần Minh Ấn', rất nhanh, bên trong Thần Minh Ấn đột nhiên lao ra ngàn tỉ đạo ánh sáng màu vàng, những ánh sáng kia đâm thẳng vào sâu trong vũ trụ, sau đó giống như pháo hoa bộc phát ra, cực kỳ sáng chói
Diệp Quan: "..."
Tông Tín: "..."
Tang Mi nhìn 'pháo hoa' bộc phát sâu trong vũ trụ kia, tán thán nói:
- Có phải hay không chơi rất vui?
Diệp Quan: "…"
Tang Mi vỗ vỗ bả vai Diệp Quan, cười nói:
- Diệp Quan tiểu Kiếm Tu, người tu đạo chúng ta, mặc dù tuổi thọ lâu dài, thế nhưng, phải tận hưởng lạc thú trước mắt, biết không? Bằng không, coi như vô địch vũ trụ, vậy thì có ý nghĩa gì chứ? Người nha, sống vui vẻ mới là trọng yếu nhất
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Có đạo lý
Tang Mi trừng mắt nói:
- Ta biết rất nhiều địa phương chơi vui, đến lúc đó dẫn ngươi đi
Diệp Quan cười khổ:
- Ta có rất nhiều chuyện phải làm
Tang Mi cười nói:
- Ngươi là muốn thành lập một loại trật tự, đúng không?
Diệp Quan gật đầu:
- Đúng thế... có muốn không ngươi làm với ta? Thành lập trật tự cũng là một loại chơi!
Tháp nhỏ: "…"
Tông Tín nói trong lòng:
- Mẹ nó... tên tiểu tử này sáo lộ không phải sâu bình thường
Tang Mi trừng mắt nhìn, trong tươi cười lộ ra một loại mùi vị khác
nhìn thấy nụ cười của đối phương, Diệp Quan lắc đầu cười một tiếng, tự nhiên hiểu rõ đối phương đã nhìn thấu ý đồ của hắn
mà lúc này, Tang Mi đột nhiên nói:
- Ngược lại cũng không phải không được, chẳng qua, ta trước tiên phải hiểu rõ một chút trật tự của ngươi
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó lấy ra Quan Huyền Pháp đưa cho Tang Mi, Tang Mi nhìn thoáng qua, một lát sau, nàng chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Quan:
- Dùng pháp lý trị vũ trụ? ?
Diệp Quan gật đầu
Tang Mi mỉm cười nói:
- Muốn làm được như vậy... trước hết phải giết người giàu chia cho người nghèo!
Diệp Quan híp hai mắt lại
Tang Mi nhìn thoáng qua Quan Huyền Pháp trong tay:
- Bản Quan Huyền Pháp thật dày này, tổng kết lại, chỉ có bốn chữ
Diệp Quan híp hai mắt lại:
- Sáu chữ nào?
Tang Mi nhìn Diệp Quan:
- Đạo cứu kẻ yếu
Diệp Quan chậm rãi nắm chặt lại hai tay
Tang Mi đột nhiên cười nói:
- Diệp Quan tiểu Kiếm Tu, sự hiểu biết của ngươi đối với Đại Đạo, vẫn là không quá đủ
Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút:
- Nói thế nào?
Tang Mi suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Thay lời khác mà nói, ngươi đối với xã hội, kinh tế, khoa học, chế độ, cùng với văn hóa, hiểu rõ cũng không đủ, liền nói Quan Huyền Pháp này của ngươi, hạch tâm là cứu vớt quần thể yếu thế, nhằm đạt đến quốc gia lý tưởng chúng sinh bình đẳng... nhưng mà, ngươi có nghĩ tới hay không, đây là vi phạm đạo
Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút:
- Vi phạm đạo?
Tang Mi khẽ gật đầu:
- Chúng ta là một cái thế giới của võ giả, hạch tâm của mọi người là cái gì? Vì Đại Đạo, vì trường sinh, mà ở trong quá trình này, tài nguyên chính là chúng ta phải tranh thủ cùng với cướp đoạt, mà vì tranh thủ cùng với cướp đoạt tài nguyên, chúng ta liền phải cạnh tranh, mà chỉ cần cạnh tranh, tất nhiên sẽ sinh ra mạnh yếu, giàu nghèo, đây là Đại Đạo tự nhiên. Nếu như không có cạnh tranh, sẽ thế nào? ?
Diệp Quan trầm giọng nói:
- Văn minh sẽ ngừng bước không tiến!
Tang Mi khẽ gật đầu:
- Vì tài nguyên, tất cả mọi người sẽ nỗ lực để cho mình trở nên mạnh hơn, bọn hắn sẽ nghiên cứu, sẽ sáng tạo, tìm kiếm sự thay đổi...