Ầm ầm! !
Uy áp phật quang mạnh mẽ trực tiếp bức ngừng Cổ Bàn, từng cỗ lực lượng phật pháp đáng sợ dũng mãnh lao về phía Cổ Bàn, trấn áp, phong tỏa chỗ khu vực của gã
ở nơi xa, Diệp Quan nhìn thấy một màn này, cau mày
không thể không nói, hắn thật sự là có chút ngoài ý muốn, thực lực của vị Mật Phật này thật sự là có chút nằm ngoài dự đoán của hắn
Mật Phật chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía Cổ Bàn xa xa, lúc này, phiến thời không khu vực chỗ Cổ Bàn đã bị trấn áp, Cổ Bàn tự nhiên không cam tâm, gã nắm chặt hai tay, từng cỗ lực lượng sao trời đáng sợ không ngừng tuôn ra từ trong cơ thể gã, không chỉ như thế, ở bên ngoài, vô số lực lượng sao trời giống như thủy triều kéo tới, mong muốn đánh vỡ tôn Phật tượng kia
vô tận lực lượng sao trời không ngừng oanh kích tôn Phật tượng kia, nhưng tôn Phật tượng kia lại bất động như núi, mặc cho những lực lượng sao trời đó làm sao cũng không có cách nào rung chuyển
trong cơ thể Diệp Quan, Tông Tín đột nhiên nói:
- Huynh đệ của ngươi lần này ngã ngựa rồi. Vị hòa thượng này đã tu luyện ra Lưu Ly Phật Thể... lực lượng của y căn bản là không có cách nào rung chuyển
Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút:
- Lưu Ly Phật Thể? ?
Tông Tín nói:
- Ngươi có thể hiểu thành, vị hòa thượng này đã có Phật Đạo của chính mình, y tương đương với Mệnh Thần
Mệnh Thần!
Sắc mặt của Diệp Quan trầm xuống
Tông Tín tiếp tục nói:
- Chẳng qua, Lưu Ly Phật Thể của y không có chí thuần, rõ ràng, phật tâm của y còn có tổn hại, bằng không, thực lực của y còn sẽ trở nên càng khủng bố hơn
Diệp Quan ngẩng đầu nhìn về phía nơi xa, hòa thượng kia còn đang niệm phật pháp, theo phật pháp của y vang lên, tôn Phật tượng kia của y dần dần từ màu vàng biến thành màu xanh biếc ngọc lưu ly, càng thêm trang nghiêm, càng thêm nghiêm túc, thần thánh không thể xâm phạm
Tông Tín lại nói:
- Nơi này không đơn giản, trong chùa kia còn có một vị cường giả, thực lực của đối phương còn ở phía trên vị Mật Phật này
Diệp Quan sửng sốt, hắn nhìn về phía bên trong toà chùa miếu kia, quả nhiên, hắn cảm nhận được một cỗ khí tức cực kỳ mịt mờ
- Rống! !
Đúng lúc này, Cổ Bàn đột nhiên gầm thét, gã đột nhiên nắm chặt hai tay, hết thảy lực lượng sao trời hội tụ từ trong cơ thể gã, sau một khắc, gã mạnh mẽ xông phá đạo trấn áp phong tỏa kia, sau đó hung hăng đánh một quyền về phía tôn Phật tượng kia
Ầm ầm!
Mà tôn Phật tượng kia cũng không có ra tay, mặc cho một quyền này của gã đánh ở trên người mình
Ầm!
Phật quang tuôn ra, tôn Phật tượng kia không nhúc nhích tí nào
mà Cổ Bàn thì lùi lại liên tục vạn trượng!
Nhìn thấy một màn này, trong mắt Diệp Quan lóe lên một vệt phức tạp, vị Cổ huynh này từ trước mắt mà nói, căn bản không phải đối thủ của vị Mật Phật này
Cổ Bàn chậm rãi ngẩng đầu, vào giờ khắc này, tất cả lực lượng quanh người gã đều đã bị trấn áp
trong mắt Cổ Bàn lóe lên một vệt dữ tợn, thân thể cùng với linh hồn của gã bốc cháy lên, ngay sau đó, gã đột nhiên xông về phía trước, thẳng đến Mật Phật
nhìn thấy Cổ Bàn vọt tới, Mật Phật lại là nhẹ nhàng phất phất tay, sau lưng y, tôn Phật tượng kia trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa, cùng lúc đó, hết thảy lực lượng phật pháp giữa thiên địa tan biến toàn bộ...
Từ bỏ phòng ngự!
Nhìn thấy Mật Phật đột nhiên thu lại hết thảy lực lượng, Diệp Quan mặt mũi tràn đầy nghi hoặc, đối phương đây là muốn làm gì?
Mà Cổ Bàn cũng không có giết Mật Phật, quả đấm của gã ngừng lại ở trước trán Mật Phật nửa trượng, tất cả lực lượng đều tan biến
thu phóng tự nhiên!
Cổ Bàn gắt gao nhìn chằm chằm Mật Phật:
- Ngươi là xem thường ta sao?
- Cổ Bàn!
Đúng lúc này, một thanh âm đột nhiên vang vọng từ trong chùa
Cổ Bàn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy bên trong chùa miếu kia, một vị lão tăng mặc áo cà sa chậm màu đen rãi đi ra
Diệp Quan nhìn thấy lão tăng này, thần sắc lập tức trở nên ngưng trọng, thực lực của lão tăng này, còn ở phía trên Mật Phật
lão tăng chẳng qua là một bước, liền đi tới trước mặt Cổ Bàn
lão tăng nhìn về phía Mật Phật, thấp giọng thở dài:
- Ngươi tu phật tu nhiều năm như vậy, chẳng lẽ còn không có thấy rõ sao? Rất nhiều thời điểm, chết cũng không phải là đắc đạo thành Phật, chết cũng sẽ không để ngươi chân chính an tâm, đây chẳng qua là trốn tránh, trốn tránh lòng của mình, đó là giả pháp, đó là giả từ bi
Mật Phật thấp giọng nói:
- Sư phó, sự tình năm đó, là lỗi của ta
lão tăng nói:
- Ngươi là có lỗi, nhưng ngươi cho rằng chết liền có thể đền bù sai lầm năm đó sao?
Mật Phật yên lặng
lão tăng quay đầu nhìn về phía Cổ Bàn:
- Những năm gần đây, ta một mực chờ đợi, chờ chính y nói chân tướng cho ngươi, nhưng lại không ngờ tới, y chưa bao giờ muốn nói chân tướng cho ngươi...