vị Quân Bất Khí trước mắt này không thể nghi ngờ là một vị cao thủ tán gái!
Diệp Quan giữ yên lặng
Tang Mi cùng với hắn, nghiêm chỉnh mà nói ngay cả bằng hữu cũng không tính, bởi vậy, hắn không có quyền can thiệp vào chuyện riêng tư của người khác
Tang Mi nhìn cái hộp trước mặt kia, cười nói:
- Tặng cho ta?
Thị nữ kia cung kính nói:
- Đúng thế
Tang Mi cười cười, đang muốn nói chuyện, thị nữ kia lại nói:
- Cô nương, đây là tấm lòng thành của công tử chúng ta, công tử nói, loại thần vật vừa đẹp mắt lại là Đạo Khí này, chỉ có loại tuyệt thế chi tư như cô nương mới có thể tương xứng
nói xong, nàng cung kính đưa cái hộp trong tay kia tới trước mặt Tang Mi:
- Cô nương, công tử nói, hiện tại kiện thần vật này đã là của cô nương, cô nương nếu như không thích, có thể tùy ý xử trí
Tang Mi đột nhiên quay đầu nhìn về phía Diệp Quan:
- Tiểu Kiếm Tu, có thể giúp ta một chuyện không?
Diệp Quan tự nhiên biết 'giúp' mà nàng nói là có ý gì, hắn liên tục khoát tay:
- Không không, ta tới Chúng Thần Vực, là vì học tập, không phải tới gây chuyện thị phi...
Tang Mi hé miệng cười một tiếng:
- Xem ra ngươi đã trải qua không ít đánh đập
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Đúng vậy
Tang Mi dụ dỗ nói:
- Có chỗ tốt
Diệp Quan vẫn là quả quyết lắc đầu, hắn kéo Tang Mi sang một bên, thấp giọng nói:
- Cô nương, ta hiện tại khẳng định không phải đối thủ của Quân gia này, phần nhân quả này, ta không chịu đựng nổi, ta nghĩ, dùng nhân phẩm của cô nương, hẳn là cũng sẽ không để ta vô duyên vô cớ bị người nhằm vào, chèn ép, lâm vào nguy cảnh, đúng không?
Tang Mi trừng mắt nhìn, tiếp tục dụ hoặc:
- Ta có biện pháp để 'Thần Minh Ấn' của ngươi ngụy trang thành thật, coi như là Đế Thần cũng không thể nhìn ra
con mắt của Diệp Quan lập tức sáng lên
Tang Mi nhìn hắn một cách nghiêm túc
Diệp Quan lập tức bị làm khó
nếu thật sự là như thế, như vậy thu hoạch chính là lớn hơn xa nguy hiểm
Diệp Quan trầm giọng nói:
- Bản thân ngươi cũng có biện pháp giải quyết khó khăn trước mắt, không phải sao?
Tang Mi gật đầu:
- Có thể, nhưng phương pháp của ta quá trực tiếp, quá bạo lực
Diệp Quan: "…"
Tang Mi cười nói:
- Cho ngươi thời gian mười hơi thở cân nhắc
Diệp Quan trực tiếp lắc đầu:
- Cự tuyệt
Tang Mi hơi kinh ngạc
Diệp Quan chân thành nói:
- Có một vị tiền bối từng nói với ta, có năng lực bao lớn, liền làm sự tình bao lớn, Quân gia không phải ta hiện tại có thể đối phó, ta nếu tùy tiện trở mặt, sẽ gây bất lợi cho ta, nếu như trở mặt, nháo đến cuối cùng, chính mình đánh không lại, lại gọi người trong nhà, vậy cũng quá tệ. Dĩ nhiên, Quân gia nếu như hành vi ác liệt, dùng thủ đoạn hèn hạ vô sỉ để mạo phạm cô nương, như vậy cô nương cho dù không cho ta chỗ tốt, ta cũng sẽ đứng ra
thế gian này, rất nhiều nam nhân, thường thường cũng là bởi vì một hai câu của nữ nhân mà mang đến tai họa cho chính mình
anh hùng cứu mỹ nhân?
Mỗi một nam nhân đều muốn, nhưng nhất định phải phân rõ ràng, thứ nhất, chính mình có năng lực kia hay không, thứ hai, nữ nhân có cần ngươi anh hùng cứu mỹ nhân hay không?
Nam nhân, phải sống tỉnh táo một chút
Tang Mi đột nhiên vỗ vỗ bả vai Diệp Quan, cười nói:
- Không lấy thế lực trong nhà làm nền, tùy ý làm bậy... Tiểu Kiếm Tu, ngươi ngược lại là khiến cho ta có chút ngoài ý muốn
nói xong, nàng quay đầu nhìn về phía thị nữ một bên, cười nói:
- Cô nương, chuyển cáo cho công tử nhà ngươi, liền nói ta đối với y thật sự là không có hứng thú, còn xin đừng nên lại hao tâm tổn trí, nếu như lại có loại hành vi này, ta thế nhưng sẽ đánh người
thị nữ lập tức có chút khó khăn:
- Cô nương, ta chẳng qua là thuộc hạ...
Tang Mi cắt ngang nàng:
- Chuyển cáo lời của ta cho công tử nhà ngươi là được
nói xong, nàng quay đầu nhìn về phía Diệp Quan:
- Tiểu Kiếm Tu, chúng ta đi thôi
Diệp Quan khẽ gật đầu
hai người đi về phía nơi xa
thị nữ xoay người lại đi vào trong một chỗ lầu các, trong lầu các, có hai vị nam tử ngồi, một vị nam tử chính là Quân Bất Khí, mà nam tử ở bên cạnh y cách đó không xa mặc áo bào trắng, cũng là khí vũ hiên ngang, khí độ bất phàm
thị nữ đặt hộp ở trên mặt bàn, sau đó thuật lại lời của Tang Mi một lần
sau khi nghe thị nữ nói xong, nam tử áo bào trắng kia lập tức nở nụ cười:
- Bất Khí huynh, ngươi lần này thế nhưng là thất sách! Ha ha
Quân Bất Khí nâng ly trà trước mặt lên nhấp một ngụm, sau đó không nhanh không chậm cười nói:
- Dạng này mới càng có ý tứ, không phải sao?
Nam tử áo bào trắng cười nói:
- Bất Khí huynh, ta thấy cô nương kia tuyệt không phải người bình thường, nàng nam tử bên cạnh kia cũng là khí độ bất phàm, nghĩ đến là có chút lai lịch, ta cảm thấy, vẫn là không cần trêu chọc mới thỏa đáng, ngược lại huynh đệ ngươi cũng không thiếu nữ nhân