Diệp Quan lo lắng nói:
- Một phần vạn cách cục của nàng không lớn, biến ta thành kẻ khinh nhờn, sau đó phái mấy trăm cường giả cấp bậc Đế Thần tới giết ta, vậy phải làm sao bây giờ?
- Nếu thật sự là như thế
Tang Mi trừng mắt nói:
- Vậy ngươi coi như thật sự thảm rồi
hai người nhìn nhau, đều là nở nụ cười
sau khi đi một hồi, Diệp Quan đột nhiên vươn tay:
- Không phải có ban thưởng sao?
Tang Mi vỗ tay Diệp Quan một cái:
- Trước tiên nợ
Diệp Quan mặt đen lại:
- Uy, ngươi đây là không thành thật
Tang Mi cười nói:
- Hành động của ngươi vượt qua mong đợi của ta, khiến cho ta rất là ngoài ý muốn, cho nên, ta quyết định nâng cấp phần thưởng của ngươi
Diệp Quan lập tức hứng thú:
- Thăng cấp?
Tang Mi khẽ gật đầu:
- Đúng thế. Thế nhưng, tạm thời không thể cho ngươi, ngươi còn chưa cầm được
Diệp Quan nói:
- Ngươi không cho ta thử một chút, làm sao biết ta chưa cầm được?
Tang Mi cười nói:
- Hay là ta cho ngươi một phần thưởng nhỏ trước, sau đó qua một thời gian ngắn cho ngươi thêm phần thưởng lớn kia, thế nào?
Diệp Quan hỏi:
- Phần thưởng nhỏ gì?
Tang Mi vỗ vỗ bả vai Diệp Quan, chân thành nói:
- Đã cho ngươi
nói xong, nàng đi về phía nơi xa
ở tại chỗ, Diệp Quan mặt đen giống như than, chính mình sẽ không gặp phải nữ lường gạt đó chứ?
Đi một hồi, hai người gặp được Nam Tiêu
Nam Tiêu mang theo Diệp Quan cùng với Tang Mi đi tới một quán trà đơn sơ, Nam Tiêu cười nói:
- Diệp huynh, ngươi thật lợi hại, ta không nghĩ tới, ngươi lại có thể hồi sinh nơi này, chẳng qua là Tháp nhỏ của ngươi...
Diệp Quan mỉm cười nói:
- Không có gì đáng ngại
Nam Tiêu khẽ gật đầu:
- Cũng may ngươi sớm có đoán trước, để cho ta sớm tới nơi này giám sát, mẹ nó, những người bên ngoài kia thật sự là lang tâm cẩu phế, có người vậy mà muốn dùng cực giá tiền thấp mua bất động sản của người nơi này. Thậm chí, vậy mà trực tiếp uy hiếp
Diệp Quan nói:
- Ngươi xử trí như thế nào?
Trong mắt Nam Tiêu lóe lên một vệt lệ khí:
- Giết một người răn trăm người, tịch thu tài sản
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Nhất định phải như thế, bằng không, sẽ không chấn nhiếp nổi những người kia
lợi ích quá lớn, nếu không có răn đe, căn bản không chấn nhiếp nổi những người tham lam kia
Nam Tiêu do dự một chút, sau đó nói:
- Còn có một chuyện
Diệp Quan nói:
- Ngươi nói đi
Nam Tiêu trầm giọng nói:
- Hai ngày này cũng đã có người bán nhà, mà bọn họ sau khi bán nhà, không phải chơi gái chính là bài bạc. Đột nhiên phất nhanh, khiến cho bọn hắn hoàn toàn thay đổi... loại người này, khuyên cũng đều không khuyên nổi, bọn hắn quả thực giống như phát điên
nghe đến nơi này, Tang Mi quay đầu nhìn về phía Diệp Quan
Diệp Quan sau khi yên lặng một lát, nói khẽ:
- Mặc kệ bọn hắn, chúng ta chỉ cứu những người đáng giá được cứu kia
Nam Tiêu khẽ gật đầu, bọn hắn có thể quản được những người tới từ bên ngoài kia, nhưng không quản được rất nhiều người đi chơi gái đi bài bạc ở nơi này!
Dù sao, đó là tiền của người ta, người ta xài như thế nào, bọn hắn căn bản không có quyền lợi can thiệp
Diệp Quan nói:
- Dĩ nhiên, cũng không thể mặc kệ hoàn toàn, có vài người là trong xương cốt muốn đánh bạc, nhưng có người thì là bị người thiết cục gài bẫy, nếu như ta không có đoán sai, hiện tại xung quanh khẳng định có không ít người chuyên môn tới thiết cục, ngươi tra một chút, nếu như tra được, trực tiếp nghiêm trị, tịch thu tài sản
Nam Tiêu nói:
- Được
nói xong, y dừng một chút, lại nói:
- Diệp huynh, huynh đệ ta có một cái nghi vấn
Diệp Quan cười nói:
- Có phải hay không đang nghĩ, ta vì sao lại đột nhiên hồi sinh nơi này?
Nam Tiêu gật đầu:
- Ừm
Diệp Quan nói:
- Nếu như ta nói với ngươi đây là ý tứ của thần linh, ngươi có tin không?
Nam Tiêu do dự một chút, sau đó nói:
- Nếu như là người khác, ta không tin, thế nhưng ngươi. Ta tin, bởi vì ngươi sẽ không lừa gạt huynh đệ
Diệp Quan nở nụ cười:
- Ngươi cảm thấy làm việc này có ý nghĩa không?
Nam Tiêu suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Nói thực ra, nếu là trước đó, ta sẽ không đi làm chuyện này, bởi vì người nơi này đối với ta kỳ thật không có giá trị gì, hơn nữa, ta cũng không có năng lực làm chuyện này, nhưng ở trong khoảng thời gian tới nơi này này, ta mới phát hiện ra, ở dưới sự thống trị của thần linh lại còn có một nhóm người cùng khổ như thế
nói xong, y khẽ lắc đầu:
- Đây là vấn đề của Chư Thần Điện chúng ta, ở trong mắt chúng ta, chỉ có lợi ích, chỉ có công trạng, chỉ có cơ hội thăng lên...
Nói xong, y thở dài thật sâu
đó cũng không phải là y có thể cải biến, thân ở trong một chỗ như thế, có đôi khi muốn làm gì đó thiết thực, kỳ thật vẫn là hết sức khó khăn
Diệp Quan nói:
- Nam huynh, ngươi đã từng tiếp xúc với thần linh chưa?