- Còn không phải là bởi vì Nam Chư Thần Điện các ngươi bao che kẻ khinh nhờn?
Khuất Tấn nở nụ cười:
- Kẻ khinh nhờn? ? Tiêu Uyên thống lĩnh, một thương nhân đê tiện tùy tiện tìm một người làm chứng, ngươi thế mà liền tin. Thật sự là có ý tứ... người nào không biết thương nhân này có thù cùng với Diệp Quan? Ngươi liền dám cam đoan nàng không phải là vì báo thù riêng, cố ý tới tìm người vu oan hãm hại?
Quân U nhìn thoáng qua Khuất Tấn, sâu trong đôi mắt lóe lên một vệt sát ý
Tiêu Uyên gắt gao nhìn chằm chằm Khuất Tấn, sát ý tựa như muốn tràn ra từ trong ánh mắt:
- Ban đầu ta cho rằng đám các ngươi chỉ là đơn thuần không biết Diệp Quan là kẻ khinh nhờn, nhưng hiện tại xem ra, sự tình cũng không phải như vậy, các ngươi là biết hắn là kẻ khinh nhờn, nhưng lại còn muốn bao che hắn... các ngươi là muốn phản bội thần linh sao?
Câu cuối cùng được nói ra, như sấm sét nổ vang, thiên địa rung động
phản bội thần linh! !
Vẻ mặt của cường giả Nam Chư Thần Điện giữa sân đều là biến đổi, bọn hắn không sợ cường giả Trung Chư Thần Điện, thế nhưng, chuyện phản bội thần linh này...
Khuất Tấn đột nhiên hướng về phía trước bước ra một bước, ở dưới Chấp Pháp Ấn gia trì, khí tức của y không hề yếu hơn Tiêu Uyên, y đột nhiên phẫn nộ chỉ Tiêu Uyên:
- Tiêu Uyên, lão tử mười sáu tuổi gia nhập Chư Thần Điện, cả đời vào sinh ra tử vì Chư Thần Điện đâu chỉ vạn lần?
Nói xong, y đột nhiên thọc tay phải vào lồng ngực của mình, lúc vươn ra, có một trái tim màu vàng sẫm:
- Ngươi mở to mắt chó của ngươi ra nhìn một chút cho lão tử, Thần Chủng cua rlão tử là màu vàng sẫm, ngươi lại còn nói ta phản bội thần linh, con mẹ nhà ngươi chứ!
Giữa sân, những cường giả Nam Chư Thần Điện đó vào giờ phút này đều là phẫn nộ
bọn họ đều là tín đồ trung thành nhất của thần linh, cả đời vì thần linh mà chiến, mà bây giờ, người Trung Chư Thần Điện vậy mà nói bọn hắn phản bội thần linh!
Dựa vào cái gì! !
Bốn phía, cường giả Nam Chư Thần Điện càng ngày càng nhiều
vẻ mặt của Tiêu Uyên cầm đầu trở nên vô cùng khó xem, nhiệm vụ lần này ban đầu cho rằng dễ dàng, nhưng gã lại không nghĩ tới thực lực của Diệp Quan này vậy mà mạnh mẽ như thế, gã ban đầu là dự định trực tiếp mang Diệp Quan đi, nếu như không thể mang đi, liền giết chết ngay tại chỗ, nhưng thực lực của Diệp Quan lại cực kỳ nằm ngoài dự đoán của hắn
điểm thứ hai gã không có nghĩ tới là, những cường giả Nam Chư Thần Điện này cũng dám quang minh chính đại bao che Diệp Quan
nếu như là ở bên ngoài, gã tự nhiên là không sợ, nhưng ở nơi này, những cường giả Nam Chư Thần Điện này là có ưu thế, bởi vì bọn hắn nắm giữ quan ấn của chính mình, có thể đề thăng thực lực của chính mình lên rất nhiều
lúc này, Qua Hàn một mực không nói gì kia đột nhiên đi ra, y nhìn Tiêu Uyên:
- Tiêu thống lĩnh, Diệp Quan có phải kẻ khinh nhờn hay không, Nam Chư Thần Điện chúng ta sẽ điều tra, nếu như hắn thật sự là kẻ khinh nhờn, chúng ta sẽ không bao che hắn, các ngươi... vẫn là mời trở về đi!
Y biết, sự tình không thể quá cương liệt!
Vẫn là phải cho đối phương một bậc thang, bằng không, một khi làm căng, đối với Nam Chư Thần Điện vẫn là bất lợi, bởi vì xem ra đến bây giờ... vị Diệp Quan này vô cùng có khả năng thật sự là kẻ khinh nhờn
đối với chuyện này, y cũng là không có nghĩ tới, gan của Nam Tiêu cũng thật là mập, lại dám mang một kẻ khinh nhờn trở về
đương nhiên, việc cấp bách trước mắt không phải truy cứu chuyện này, mà là phải đoàn kết nhất trí đối ngoại
vấn đề nội bộ là nội bộ, thế nhưng lúc đối mặt với bên ngoài, nhất định phải đoàn kết!
- Đi?
Tiêu Uyên lại là nở nụ cười âm tàn
gã đương nhiên sẽ không đi! !
Nói đùa, hiện tại đã xác định Diệp Quan chính là kẻ khinh nhờn, bọn hắn nếu cứ như vậy trở về, như vậy Trung Chư Thần Điện còn có mặt mũi gì?
Trung Chư Thần Điện vẫn luôn là bá chủ, há có thể chịu nỗi nhục này?
Tiêu Uyên nhìn đám người Khuất Tấn, gã chỉ Diệp Quan nơi xa:
- Hôm nay, coi như hắn không phải kẻ khinh nhờn, chỉ cần Trung Chư Thần Điện chúng ta nói hắn là kẻ khinh nhờn, vậy hắn chính là kẻ khinh nhờn! !
Nói xong, gã đột nhiên quay đầu gầm thét:
- Người đâu, mở ra Thần Chiến Đại Đạo, gọi người, giết sạch bọn hắn cho lão tử! !
Phía sau gã, một vị thị vệ đột nhiên xuất ra một tấm phù lục, phù lục phóng lên tận trời
oanh!
Ở chân trời, thời không nứt ra, một đường hầm thời không màu vàng kim trải rộng ra
gọi người!
Đường hầm thời không màu vàng kim kia trải rộng ra, rộng vạn trượng, dài mấy vạn trượng, đường hầm tựa như rèn đúc từ hoàng kim, vàng lóng lánh, cực kỳ loá mắt
Thần Chiến Đại Đạo!
Đây là một kiện Mệnh Khí cực phẩm tiếng tăm lừng lẫy của Trung Chư Thần Điện