bọn hắn đều rõ ràng, Nam Tiêu đã tiêu tùng
lúc này xuất thủ tương trợ, mặc dù có khả năng thu hoạch được một cái thanh danh nhân nghĩa, nhưng lại có thể có thể mang đến họa thao thiên cho chính mình
không đáng giá!
Không chỉ như thế, việc cấp bách của bọn hắn hiện tại chính là phải nghĩ biện pháp mau chóng phủi sạch quan hệ cùng với Nam Tiêu, để tránh bị liên luỵ...
Đây chính là sự tình quan hệ đến tiền đồ của bọn hắn
mưa càng đổ càng lớn, Nam Tiêu suy yếu chỉ có thể bò ở trên mặt đất, bò không có mục đích
một khắc trước còn ở thiên đường, nhưng vào giờ phút này, cũng đã là ở địa ngục
trong góc cách đó không xa, một nữ tử che ô, ở dưới ô của nàng, còn có một vị tiểu nữ hài
tiểu nữ hài thấy Nam Tiêu trên mặt đất, kinh ngạc nói:
- Tang Mi tỷ tỷ, đó là Nam Tiêu đại nhân...
Tang Mi nhìn phía xa Nam Tiêu gian nan nhúc nhích bên trên mặt đất, yên lặng
tiểu nữ hài quay đầu nhìn về phía Tang Mi, có chút khẩn trương nói:
- Tang Mi tỷ tỷ, Nam Tiêu đại nhân là người tốt, vì... vì sao y lại biến thành dạng này...
Tang Mi nhẹ nhàng vuốt vuốt đầu tiểu nữ hài:
- Cái thế giới này bị bệnh
Thường Vụ Chủ Thần Chử Lăng đi vào một gian đại điện, trong đại điện trống trải chỉ có một cái ghế, rất là an tĩnh
Chử Lăng làm một lễ thật sâu đối với cái ghế kia, vẻ mặt cung kính
lúc này, một vị lão giả mặc thần bào đột nhiên chậm rãi đi ra từ thiền điện, trong tay lão cầm một tòa Tháp nhỏ
Đế Thần Nam Chúng Thần Điện: Chiêm Tông
Chử Lăng lại quay người cung kính thi lễ đối với Chiêm Tông, so với vừa rồi còn khom lưng thấp hơn, cung kính nói:
- Như điện chủ suy nghĩ, y lựa chọn thả vị Diệp Quan kia đi
Chiêm Tông đi đến trước bàn một bên, lão đặt Tháp nhỏ lên bàn, sau đó cầm lấy một cây bút bắt đầu vẽ
Chử Lăng vẫn như cũ khom người, không nói lời nào
Chiêm Tông đột nhiên nói:
- Nói một chút ý nghĩ của ngươi
Chử Lăng cung kính nói:
- Điện chủ làm bất cứ chuyện gì, đều là đúng
Chiêm Tông nhìn thoáng qua Chử Lăng, cười nói:
- Ngươi dạng này cũng không tốt
Chử Lăng sau khi hơi hơi trầm ngâm, nói:
- Trung Chư Thần Điện lần này làm lớn như vậy, từ mặt ngoài là nhằm vào Diệp Quan, thực tế là vì nhằm vào Nam Chư Thần Điện chúng ta, bọn hắn muốn thôn tính Nam Chư Thần Điện chúng ta
Chiêm Tông khẽ gật đầu:
- Nói tiếp đi
Chử Lăng nói:
- Bọn hắn ban đầu liền thiếu một cái cớ, điện chủ, thuộc hạ không hiểu là, chúng ta vì sao còn muốn cho bọn hắn một cái cớ như vậy?
Chiêm Tông nói:
- Ngươi sai rồi
Chử Lăng nghi hoặc
Chiêm Tông nhìn chăm chú bức vẽ trước mặt, tay cầm bút vung nhanh:
- Mặc kệ có cái cớ này hay không, bọn hắn đều sẽ nhằm vào chúng ta
Chử Lăng vẫn như cũ nghi hoặc
Chiêm Tông tiếp tục nói:
- Nếu như vào trước khi ta bị thương, bọn hắn còn sẽ có chỗ cố kỵ, ít nhất sẽ không trắng trợn như thế, nhưng sau khi ta bị thương, bọn hắn kỳ thật liền đã không có cố kỵ, lần này cho dù không có vị Diệp Quan kia, bọn hắn cũng sẽ tìm một cái cớ khác để nhằm vào Nam Chư Thần Điện chúng ta
Chử Lăng trầm giọng nói:
- Nhưng chúng ta thả đi Diệp Quan, không thể nghi ngờ là cho bọn hắn một cái cớ hợp lý
Chiêm Tông đột nhiên hỏi:
- Sự tình khu ổ chuột, ngươi thấy thế nào?
Chử Lăng sửng sốt
Chiêm Tông cười nói:
- Ngươi thật sự cho rằng chính sách cải biến khu ổ chuột là chủ ý của Nam Tiêu?
Chử Lăng cau mày:
- Điện chủ có ý tứ là, phía sau hắn có cao nhân chỉ bảo?
Chiêm Tông gật đầu:
- Nam Tiêu kẻ này, có dũng, cũng có mưu, thế nhưng, mưu của y có hạn, y không có khả năng nghĩ ra biện pháp tuyệt diệu kia, trọng yếu nhất chính là, y cũng không có khả năng có Tháp nhỏ này
nói xong, lão nhìn thoáng qua Tháp nhỏ bên cạnh
Chử Lăng híp hai mắt lại:
- Diệp Quan
Chiêm Tông ngừng bút:
- Ngươi xem một chút
Chử Lăng đi về phía trước một bước, y nhìn về phía bức vẽ trước mặt Chiêm Tông, dường như là một con sông, nổi sóng chập trùng
Chiêm Tông nói khẽ:
- Thời gian... thời gian bên trong Tháp nhỏ, đây là một loại thời gian hoàn toàn mới
Chử Lăng nhìn về phía Chiêm Tông, Chiêm Tông nói:
- Nhìn vấn đề, phải nhìn từ nhiều góc độ, thiếu niên Kiếm Tu kia vì sao muốn cải biến khu ổ chuột? Hắn có thể có được cái gì? Hắn vì sao muốn cải biến nơi đó, ngay cả loại thần vật như tháp này cũng đều cam nguyện dâng ra?
Chử Lăng hơi nghi hoặc một chút
Chiêm Tông tiếp tục nói:
- Có hai loại giả thiết, giả thiết thiếu niên Kiếm Tu kia thật sự chính là đạt được thần linh bày mưu đặt kế
Chử Lăng bỗng nhiên co rụt đồng tử lại:
- Chuyện này...
Chiêm Tông nhìn y một cái, biết ý nghĩ của y, cười nói:
- Cảm thấy không có khả năng?
Chử Lăng trầm giọng nói:
- Chuyện này