ước chừng một khắc đồng hồ sau, một đám cường giả Trung Chư Thần Điện xuất hiện ở giữa sân, vị cường giả Chủ Thần cầm đầu kia nhìn thoáng qua bốn phía, sắc mặt trầm xuống:
- Khí tức đã biến mất
một lão giả ở bên cạnh gã trầm giọng nói:
- Hắn đã ẩn nấp khí tức của chính mình!
Vị cường giả Chủ Thần cầm đầu kia quyết định thật nhanh:
- Không thể cho hắn thời gian, ta sẽ lập tức liên hệ với Tả Chủ Thần
gã xuất ra một tấm truyền âm phù, lúc này, thời không trước mặt gã khẽ run lên, rất nhanh, gã sửng sốt
vị cường giả ở bên cạnh gã kia hỏi:
- Sao vậy?
Cường giả Chủ Thần nói:
- Phía trên đã biết chuyện nơi đây, bảo chúng ta rút đi
vị cường giả kia không hiểu:
- Vậy vị Diệp Quan này...
Cường giả Chủ Thần cầm đầu nhìn về phía phần cuối tinh không nơi xa:
- Sẽ có người tới thu thập hắn, đi thôi
nói xong, gã trực tiếp mang theo mọi người quay người tan biến ở phần cuối tinh hà
ở một bên khác, Diệp Quan đi vào trong một dãy núi vô tận, hắn tìm một chỗ đầm nước, ngồi xếp bằng xuống, lấy nhẫn trữ vật của Quan Kiếm ra, trong nhẫn trữ vật, có hơn một trăm triệu Chân Linh Tinh
nhìn thấy nhiều Chân Linh Tinh như vậy, Diệp Quan không khỏi có chút cảm thán:
- Làm quan thật sự có tiền
nói xong, hắn nhìn về phía hộp kiếm kia, bên trong có ba thanh kiếm, đều là Đạo Khí cực phẩm, rất là không tầm thường, ngoài ra, ở trong nhẫn trữ vật còn có một số thần vật, có giá trị không nhỏ
hắn đánh giá một chút, nếu như mang ra ngoài bán, chí ít có thể bán được mấy tỷ Chân Linh Tinh
từ trước mắt mà nói, chuyện tiền bạc là hoàn toàn không cần lo lắng
một lát sau, hắn từ trong nhẫn trữ vật của Quan Kiếm lấy ra một chút đan dược chữa thương, hắn lấy một viên đan nuốt vào, rất nhanh, trong cơ thể hắn xuất hiện một loại năng lượng thần bí, loại năng lượng này cấp tốc chữa trị thân thể của hắn
Tông Tín đột nhiên nói:
- Ngươi tiếp theo có tính toán gì không?
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Tiền bối có đề nghị gì? ?
Tông Tín nói:
- Trực tiếp phản
Diệp Quan: "..."
Tông Tín nói:
- Ngược lại đến lúc này, hoà giải là không thể nào, ngươi nói xem? ?
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Nói có lý
nói xong, hắn chậm rãi nhắm hai mắt lại, bắt đầu chuyên tâm chữa thương
Tông Tín không nói gì nữa, vị thiếu niên trước mắt này là một người cực kỳ có chủ kiến, y nói nhiều, sẽ chỉ hoàn toàn ngược lại
không biết qua bao lâu, Diệp Quan hít vào một hơi thật sâu, vào giờ phút này, thương thế của hắn đã gần như hoàn toàn khôi phục
Diệp Quan đột nhiên cau mày, sau đó nói:
- Nếu đã tới, sao không đi ra?
- Ồ?
Một thanh âm đột nhiên truyền đến từ bên phải:
- Ngươi vì sao có thể phát hiện ra ta? ?
Sắc mặt của Diệp Quan trầm xuống
Tông Tín cũng là hơi kinh ngạc:
- Ngươi làm sao phát hiện ra?
Diệp Quan trong lòng nói:
- Đoán
Tông Tín:
Ở bên phải, thanh âm kia đột nhiên nở nụ cười:
- Vào thời điểm tới, thấy ngươi đang chữa thương, liền không có đi ra, bởi vì giết một vị Kiếm Tu bị thương là không có gì hay
Diệp Quan quay đầu nhìn lại, ở bên phải hơn mười trượng dưới một gốc đại thụ, nơi đó có một nam tử trung niên đứng, nam tử trung niên mặc một bộ áo bào trắng, khoác một kiện trường sam màu xanh sẫm, đứng chắp tay, trong khi nói chuyện, có một cỗ khí thế tất cả đều nằm trong lòng bàn tay
Diệp Quan nhìn nam tử trước mắt:
- Trung Chư Thần Điện?
Nam tử cười nói:
- Điện chủ Vũ Anh Điện, Hồng Tông
Vũ Anh Điện!
Diệp Quan cau mày:
- Nam Chư Thần Điện giống như không có cái ngành này
Hồng Tông chậm rãi đi về hướng Diệp Quan:
- Bọn hắn tự nhiên không có, Nam Chư Thần Điện những năm gần đây, đã bị cô lập, thực lực không bằng lúc trước, rất nhiều bộ môn đều đã bị cắt giảm đi. Vũ Anh Điện này chính là một ngành đặc biệt, tổng quản võ đạo đạo thống thiên hạ trong vực của mình... ngươi có thể lý giải thành, phần lớn cường giả bên trong Trung Chư Thần Điện, đều là do chúng ta dạy dỗ
nói đến đây, gã nở nụ cười:
- Quan Kiếm bị ngươi giết lúc trước, cũng là đi ra từ Vũ Anh Điện chúng ta, gã xem như sư chất của ta...
Diệp Quan nở nụ cười:
- Trung Chư Thần Điện các ngươi thật sự là để mắt ta
Hồng Tông nói:
- Không có cách nào, ngươi có thể dùng một kiếm giết Quan Kiếm, chúng ta coi như không muốn coi trọng ngươi cũng đều không được
Diệp Quan yên lặng, hoá ra là chính mình quá ưu tú
hắn nhìn Hồng Tông, không biết đang suy nghĩ gì
Hồng Tông tiếp tục đi về phía Diệp Quan, khí định thần nhàn, ung dung không vội:
- Mục tiêu ban đầu của chúng ta là Nam Chư Thần Điện, ngươi chỉ là một cái cớ chúng ta nhằm vào bọn họ, nhưng lại không ngờ tới, thực lực của ngươi thế mà mạnh như vậy... ngươi nếu như yếu một chút, tha cho ngươi một mạng, cũng chưa chắc đã không thể, nhưng ngươi đã yêu nghiệt như vậy, vậy liền không thể lưu ngươi