nói đến đây, gã cười nói:
- Tông Tín, ta cũng là có chút tò mò lai lịch của hắn
Tông Tín không để ý tới Mộ Dung, quay đầu nhìn về phía Diệp Quan bên cạnh:
- Cảm giác như thế nào?
Diệp Quan hít vào một hơi thật sâu, vào giờ phút này, thân thể của hắn đã khôi phục, hắn nhìn về phía một đám cường giả bên trong Thần Điện nơi xa:
- Còn có thể chiến chứ?
Tông Tín cười nói:
- Được
nói xong, Tông Tín mở lòng bàn tay ra, một vệt ánh vàng đột nhiên chui vào giữa trán Diệp Quan
oanh!
Trên thân Diệp Quan đột nhiên xuất hiện một kiện giáp màu vàng nhạt, kiện giáp kia không biết do lân phiến gì chế tạo thành, toàn thân có màu vàng kim nhạt, sóng nước lấp loáng, bóng loáng như gương
Diệp Quan hơi kinh ngạc
Tông Tín nói:
- Đây là một kiện Thần Linh Khí, tên là Huyền Quy Giáp, chính là do lân phiến của Thánh Thú 'Huyền Kim Quy' chế tạo thành, là sư phụ ta năm đó tặng cho ta
Diệp Quan vội nói:
- Đa tạ tiền bối đưa tặng
- Đưa tặng cái gì?
Tông Tín trừng mắt nhìn Diệp Quan:
- Đây mẹ nó là cho ngươi mượn, không phải tặng cho ngươi, chờ sau khi chiến đấu kết thúc, ngươi phải trả cho ta
Diệp Quan: "…"
Tông Tín thật sự là nhức cả trứng, y là có chút sợ Diệp Quan
tên gia hỏa này mặc dù là Kiếm Tu, nhưng so với những Kiếm Tu y gặp được trước kia hoàn toàn khác biệt, Kiếm Tu trước kia, phần lớn đều là rất thẳng thắn cương trực...
Tông Tín nhìn về phía Mộ Dung nơi xa, huyền khí truyền âm:
- Đợi chút nữa đánh nhau, ngươi đừng có tử chiến, mà là nghĩ biện pháp chạy đi
Diệp Quan cả kinh nói:
- Như vậy tiền bối ngươi?
Tông Tín nói:
- Ta có biện pháp có thể đi
Diệp Quan lại là lắc đầu
nếu như không có vị Mộ Dung kia, hắn còn tin tưởng Tông Tín, nhưng sau khi Mộ Dung xuất hiện, hắn liền biết, hai người bọn hắn hôm nay đều đi không nổi
Tông Tín nói khẽ:
- Ta sẽ nghĩ biện pháp ngăn chặn bọn hắn... ngươi sống sót, càng có ý nghĩa hơn so với ta sống sót
Diệp Quan nhìn về phía Tông Tín, Tông Tín cười nói:
- Mục tiêu trước kia của ta chính là phá vỡ Chư Thần Điện, nhưng ta biết, ta cả đời này cũng đều không làm được, mà ngươi, khẳng định có thể làm được, cho nên... ta nếu như chết, ngươi có thể nhờ đại bá của ngươi phục sinh ta không? ?
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Đại bá ta giống như không biết phục sinh người
Tông Tín có chút chấn kinh, y sau khi nhìn Diệp Quan một lát:
- Ta thu hồi lời nói vừa rồi, chúng ta vẫn là cùng nhau chống đỡ đi?
Diệp Quan: "…"
Tông Tín nhìn về phía Mộ Dung xa xa, cười to nói:
- Mộ Dung, đến đây, nhường ta xem thử ngươi những năm này có tiến bộ hay không
dứt lời, y đột nhiên mở lòng bàn tay ra, chỉ thấy mảnh Hư Vô thế giới này trực tiếp trở nên hư ảo trong suốt
thấy thế, thần sắc của những cường giả giữa sân Trung Chư Thần Điện đều là trở nên ngưng trọng, thực lực của vị Tông Tín này xác thực khủng bố, cường giả Chủ Thần bình thường ở trước mặt y, căn bản không phải đối thủ
mà lúc này, Mộ Dung ở xa xa đột nhiên nở nụ cười:
- Tông Tín, đối thủ của hai người các ngươi không phải ta
Tông Tín cau mày
Mộ Dung nhìn về phía Diệp Quan, cười nói:
- Nam Chư Thần Điện cố ý thả hắn đi, muốn để cho Trung Chư Thần Điện chúng ta đối kháng với thế lực sau lưng hắn, mặc dù ta không sợ, nhưng ta cảm thấy, hoàn toàn không cần như thế, cho nên... đối với tình huống của kẻ khinh nhờn Diệp Quan này, ta đã báo cáo Thần Minh Điện, vào giờ phút này...
Nói xong, y ngẩng đầu nhìn về phía chỗ sâu thương khung, híp hai mắt lại:
- Đến rồi
- Oanh!
Ở cuối tầm mắt, ở chỗ sâu nhất tinh hà vũ trụ, vùng ngân hà kia đột nhiên sôi trào chuyển động, ngay sau đó, một vị nữ tử mặc áo đỏ, đầu quấn khăn lụa màu trắng, cầm lưỡi hái trong tay chậm rãi đi ra
vào lúc nhìn thấy nữ tử này, vẻ mặt của Tông Tín kịch biến trong nháy mắt, kinh hãi nói:
- Mẹ nó... Thần Linh Tu Nữ! ?
Lúc này, Thần Linh Tu Nữ kia đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt xuyên thủng vô số tinh hà vũ trụ, cuối cùng rơi vào trên thân Diệp Quan, toàn thân lông tơ Diệp Quan tại thời khắc này trong nháy mắt dựng lên, sau một khắc...
Ầm ầm!
Kiện Thần Minh Giáp hắn vừa mới mặc vào kia trực tiếp nổ tung ra, hóa thành tro tàn
một cái ánh mắt, hủy diệt một kiện Thần Minh Giáp!
Diệp Quan vào giờ phút này cũng đều bối rối
con mẹ nó!
Diệp Quan run giọng nói:
- Tiền bối, Thần Minh Giáp ngươi cho ta này là hàng giả sao?
Hắn cũng đều rất bối rối, thứ đồ chơi này làm sao vừa mặc vào liền trực tiếp nổ?
- Giả cọng lông?
Vẻ mặt của Tông Tín vào giờ phút này đã trắng bệch như tờ giấy, thanh âm đều mang theo run rẩy:
- Tiên sư nó, đây là Thần Linh Tu Nữ... riêu rồi! Triệt để tiêu rồi
Diệp Quan nghi ngờ nói:
- Thần Linh Tu Nữ?