Tiểu Nhiễm quay sang nhìn, Chiêm Tông chạy trốn lúc trước chẳng biết lúc nào vậy mà lại xuất hiện ở tại chỗ
Tiểu Nhiễm ngây ngẩn cả người
Chiêm Tông cũng ngây ngẩn cả người, lão hoảng sợ nhìn Tang Mi, giật mình nói:
- Ngươi... ngươi đến cùng là ai...
Tang Mi cũng không nói lời nào, chẳng qua là ngẩng đầu, nhìn sâu trong thương khung, không biết nhìn thấy cái gì, nàng nở nụ cười
…
Bên trong đường hầm thời không, Diệp Quan nhìn thấy một vệt sáng trắng ở cuối tầm mắt
Hề Trọng ở một bên trầm giọng nói:
- Đã đến nơi
vừa dứt lời, mấy người đã xuyên qua vệt sáng trắng đó, khi xuất hiện trở lại, đã ở bên trong một mảnh tinh không
mà ở trước mặt bọn họ mấy trăm trượng, có một vị nam tử trung niên mặc giáp vàng đứng nơi đó, nam tử trung niên cầm trường thương trong tay, giống như núi cao, cảm giác vô cùng áp bách
Hề Trọng nhận ra thân phận của đối phương, ngưng trọng nói:
- Thần Châu Thủ Giới Giả
Mục Tu Nữ đi về phía vị Thần Châu Thủ Giới Giả kia, khi đi đến trước mặt đối phương cách đó không xa, nàng ngừng lại:
- Cổ Nhạc, đánh hay là không đánh?
Hết sức trực tiếp!
Thần Châu Thủ Giới Giả nhìn thoáng qua Mục Tu Nữ, lập tức nhìn về phía Diệp Quan, gã nhìn Diệp Quan, tựa như muốn nhìn thấu Diệp Quan
Mục Tu Nữ mặt không biểu tình, nắm đấm đã nắm lại, tùy thời có thể động thủ
ánh mắt của Liêm Đao Tu Nữ cũng rơi vào trên thân Thần Châu Thủ Giới Giả, tùy thời chuẩn bị xuất đao
Thần Châu Thủ Giới Giả sau khi nhìn Diệp Quan một lát, lại nhìn về phía Mục Tu Nữ:
- Đi vào dễ dàng, đi ra khó khăn
nói xong, gã lui sang một bên
Mục Tu Nữ buông tay phải ra:
- Cổ Nhạc, khí tức trên người hắn không phải giả
Cổ Nhạc lắc đầu:
- Mục, thời đại này, đã sớm không đồng dạng
Mục Tu Nữ nhìn chằm chằm Cổ Nhạc:
- Là không đồng dạng, chủ nhân tan biến, Huyền Quân cùng với Thần Phụ chưởng quản Thần Châu, không có bọn hắn đề bạt, ngươi căn bản không có khả năng trở thành Thần Châu Thủ Giới Giả... nhưng ngươi đừng quên, ngươi khi đó chẳng qua là một kẻ ăn mày, nếu không phải chủ nhân thu lưu, ngươi đã sớm hóa thành bụi bặm
Cổ Nhạc khẽ lắc đầu:
- Mục, bây giờ nói chuyện này có ý nghĩa sao? Các ngươi không phải muốn đi qua sao? Đi qua đi!
Mục Tu Nữ nhìn thoáng qua Cổ Nhạc, sau đó mang theo Diệp Quan đi về phía nơi xa
vào sau khi đám người Diệp Quan tiến vào ranh giới Thần Châu, Cổ Nhạc đột nhiên nói:
- Phong tỏa Thần Châu
vừa dứt lời, mảnh tinh hà này trực tiếp bị một lồng ánh sáng bao phủ, lồng ánh sáng kia do vô số phù văn màu vàng tạo thành, lít nha lít nhít, Thần Châu hiện tại, không thể vào, cũng không thể ra
Mục Tu Nữ quay đầu nhìn thoáng qua Cổ Nhạc, trong ánh mắt ẩn chứa sát ý
Diệp Quan đột nhiên nói:
- Không sao, đi thôi
Mục Tu Nữ thu hồi ánh mắt, lạnh mặt, mang theo Diệp Quan đi về phía nơi xa
thần sắc của Cổ Hạo cùng với Hề Trọng ở bên cạnh hai người bọn họ đều là vô cùng ngưng trọng, nhóm người mình tới đây, chỉ sợ là dê vào miệng cọp
hai người không khỏi nhìn về phía Diệp Quan cầm đầu, Diệp Quan thần sắc bình tĩnh, không có một chút bối rối
hai người liếc mắt nhìn nhau, đều là hơi kinh ngạc, vị Diệp công tử này là thật sự đủ trấn định
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Mục Tu Nữ, sắc mặt nàng lạnh như băng, hắn cười nói:
- Đừng tức giận, như gã nói, thời đại đã thay đổi
Mục Tu Nữ lắc đầu:
- Ngươi không biết, chủ nhân trước kia đối đãi với bọn hắn rất tốt
Diệp Quan nói khẽ:
- Nhưng bọn hắn sau khi trưởng thành, có ý nghĩ riêng của mình
Mục Tu Nữ sau khi yên lặng một lát, trong mắt nàng lóe lên một vệt phức tạp:
- Xác thực có ý nghĩ riêng
Diệp Quan cười nói:
- Việc chúng ta cần suy nghĩ bây giờ chính là có thể an ổn đến Quan Để kia hay không...
Mục Tu Nữ nhìn phía xa, tay phải chậm rãi nắm chặt lại, trong mắt một mảnh sát ý:
- Không có việc gì, nếu có người ngăn, vậy liền giết qua
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Hề Trọng cùng với Cổ Hạo, Hề Trọng cười nói:
- Đến lúc này, chúng ta tự nhiên là đồng sinh cộng tử cùng với thượng sứ?
Cổ Hạo cũng cười nói:
- Nguyện thần linh phù hộ chúng ta!
Diệp Quan cũng nở nụ cười
Cổ Hạo đột nhiên có chút hiếu kỳ:
- Diệp công tử, theo ta được biết, ngươi giống như cũng không phải là người Thần Linh văn minh
ở trong khoảng thời gian ở chung này, y phát hiện ra Diệp Quan rất dễ chung đụng, bởi vậy, mọi người cũng trở nên thân thiết hơn
Diệp Quan gật đầu:
- Ta xác thực không phải người Thần Linh văn minh, ta đến từ Quan Huyền vũ trụ
mấy người đều là có chút hiếu kỳ, Cổ Hạo hỏi:
- Quan Huyền vũ trụ?
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Một nên văn minh vũ trụ cách nơi này rất xa
Cổ Hạo lại hỏi:
- Quan Huyền vũ trụ chính là trật tự văn minh do công tử thành lập?