Huyền Quân lùi lại một lần nữa
khi gã dừng lại, thân thể gã trực tiếp nổ tung ra, chỉ còn linh hồn
hoàn toàn không phải là đối thủ! !
Nhìn thấy Đồ muốn động thủ một lần nữa, Huyền Quân trong lòng kinh hãi, gã mở lòng bàn tay ra, một khối ấn màu vàng kim đột nhiên hóa thành một vệt ánh vàng phóng lên tận trời từ trong lòng bàn tay của gã
Nhiếp Chính Ấn! !
Khối Nhiếp Chính Ấn kia sau khi đi vào chân trời, trực tiếp hạ xuống một đạo ánh vàng sáng chói chui vào bên trong linh hồn của Huyền Quân
oanh!
Khí tức của Huyền Quân chỉ một thoáng điên cuồng tăng vọt, cùng lúc đó, lĩnh vực Nhiếp Chính của gã xuất hiện một lần nữa, mà lần này, có Nhiếp Chính Ấn gia trì, lĩnh vực Nhiếp Chính của gã so với trước mạnh hơn ít nhất mấy lần không thôi
phải biết, Nhiếp Chính Ấn này thế nhưng là thần linh ban tặng, hơn nữa, nơi này còn là Thần Châu, bởi vậy, loại tăng phúc này là vô cùng khinh khủng
vào giờ khắc này, Huyền Quân so với trước, khí thế đã hoàn toàn khác biệt
Huyền Quân nhìn chằm chằm Đồ, trong mắt hiển hiện chiến ý:
- Lại đến?
Tiếng nói rơi xuống, tay gã cầm Thần Linh Lôi Thương liền trực tiếp xông ra ngoài
xùy!
Thần Linh Lôi Thương hiển hiện, vạn trượng Lôi Diễm xé rách hết thảy
mà Đồ vẫn như cũ là không lùi mà tiến tới, trực tiếp đánh một quyền tới
cây kim so với cọng râu! !
Ầm ầm!
Ở trong nháy mắt Đồ ra quyền, một cỗ khí thế võ đạo đáng sợ trực tiếp nghiền nát đạo Lôi Diễm kia, ngay sau đó, Thần Linh Lôi Thương trực tiếp nứt ra, vô số Lôi Diễm bắn tung tóe ra, Huyền Quân lại một lần nữa bị chấn bay ra ngoài, cùng lúc đó, lĩnh vực Nhiếp Chính của gã cũng sụp đổ ở trong khoảnh khắc
nghiền ép một lần nữa!
Nhìn thấy một màn này, vẻ mặt của chúng cường giả Thần Minh Điện giữa sân lập tức trở nên có chút tái nhợt
vào giờ khắc này bọn hắn cũng đã nhìn ra, nữ nhân trước mắt này căn bản không có xuất toàn lực, nàng đang chơi trò mèo trò vui chuột! !
Huyền Quân sau khi dừng lại, gã chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía Đồ xa xa, gã biết, gã không phải đối thủ của nữ nhân trước mắt này, tiếp tục đánh nữa, không chỉ là tự rước lấy nhục, càng là muốn chết
nghĩ đến đây, gã ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, gằn giọng nói:
- Bọn ngươi còn muốn xem trò vui sao?
Oanh!
Một vệt thần quang rơi thẳng tắp xuống đất, một cỗ khí tức đáng sợ bộc phát ra từ giữa sân, vậy mà mạnh mẽ ngăn trở khí tức võ đạo của Đồ
mà cách đó không xa, lúc Mục Tu Nữ nhìn thấy người tới, vẻ mặt trong nháy mắt trở nên vô cùng khó xem
thần quang tán đi, một nữ tử xuất hiện ở trong ánh mắt của mọi người
nữ tử này mặc một bộ áo đỏ, khuôn mặt thanh lãnh, trên người phát tán ra uy áp khí tức kinh khủng, mà khí tức uy áp của nàng, vậy mà không hề yếu hơn khí thế võ đạo Đồ phát ra
- Lăng Tu Nữ?
Giữa sân, có người kinh hô
người đứng đầu tam đại Tu Nữ!
- Lăng?
Lúc này, Mục Tu Nữ đột nhiên đi ra, nàng gắt gao nhìn chằm chằm Lăng Tu Nữ xa xa:
- Ngươi làm cái gì vậy?
Lăng Tu Nữ mặt không biểu tình:
- Mục, câu nói này hẳn là ta hỏi ngươi
Mục Tu Nữ cả giận nói:
- Ngươi cũng muốn phản bội chủ nhân sao?
Lăng Tu Nữ nhìn chằm chằm Mục Tu Nữ:
- Hắn không phải Đặc Sứ Thần Linh, hắn là kẻ khinh nhờn, là Trật Tự giả
Mục Tu Nữ đột nhiên quay đầu nhìn về phía Diệp Quan, nàng mở lòng bàn tay ra, Thần Minh Ấn bay vào trong tay nàng, nàng ném Thần Minh Ấn tới trước mặt Lăng Tu Nữ, cả giận nói:
- Ngươi tự mình nhìn một chút, đây có phải là khí tức chủ nhân hay không?
Lăng Tu Nữ sau khi nhìn Thần Minh Ấn một lát, nói:
- Không phải!
Mục Tu Nữ gắt gao nhìn chằm chằm Lăng Tu Nữ, vẻ mặt cực kỳ khó coi
Liêm Đao Tu Nữ đột nhiên run giọng nói:
- Lăng... ngươi... qua... đây
Lăng Tu Nữ mặt không biểu tình:
- Mục, Liên, hắn là kẻ khinh nhờn, đáng chém, các ngươi đừng có chấp mê bất ngộ
Mục Tu Nữ châm chọc nói:
- Lăng, nếu như ta không có đoán sai, Huyền Quân cùng với Thần Phụ khẳng định đã hứa hẹn cho ngươi cái gì đó?
Lăng Tu Nữ nhìn hai nữ:
- Dĩ nhiên, ta không giống như hai người các ngươi, từ nhỏ, các ngươi cái gì cũng không thiếu, nàng cái gì cũng sẽ cho các ngươi, nhưng ta thì cái gì đều phải dựa vào chính mình tranh thủ
- Tán dóc vô nghĩa?
Mục Tu Nữ cả giận nói:
- Chúng ta có, ngươi cái gì không có?
Lăng Tu Nữ mặt không biểu tình:
- Lúc sáu tuổi, ba người chúng ta cùng nhau phạm sai lầm, các ngươi cũng chỉ là bị quở trách hai câu, mà ta lại phải quỳ một đêm; lúc bảy tuổi, nàng lên lớp, hai người các ngươi đều là nàng tự mình truyền thụ, nhưng lại chỉ cho ta một chút công pháp lung tung, để chính ta học tập, không chỉ như thế, còn không cho phép ta vụng trộm học tập Thần Pháp của nàng...