một đám cường giả Thần Châu nhìn người áo đen, đều là kiêng dè không thôi, thực lực này, thực sự quá kinh khủng
người áo đen quay đầu nhìn về phía Diệp Quan, cũng không nói lời nào
mà ở bên cạnh người áo đen, Quân U đột nhiên mở miệng:
- Diệp công tử, hôm nay là sự tình giữa ngươi cùng với Thần Linh văn minh, chúng ta không lẫn vào, các ngươi tiếp tục đi
nói xong, hai người trực tiếp thối lui vào sâu trong hư không
Diệp Quan nhìn thoáng qua sâu trong hư không kia, sau đó đi đến bên cạnh Đồ, Đồ nói:
- Người kia không đơn giản
Diệp Quan gật đầu:
- Ta biết
Đồ nhìn về phía đạo kiếm khí trong tay Diệp Quan kia:
- Nàng để lại cho ngươi?
Diệp Quan gật đầu:
- Ừm
Đồ cười nói:
- Nàng từng nói ngươi đã trưởng thành, hiện tại xem ra, xác thực đã trưởng thành
Diệp Quan nhìn đạo kiếm khí trong tay, trong mắt lóe lên một vệt phức tạp:
- Cô cô vì sao còn muốn khảo nghiệm ta?
Đồ nói:
- Đây không phải khảo nghiệm!
Diệp Quan nhìn về phía Đồ, Đồ nói khẽ:
- Đây là đang ma luyện ngươi, dĩ nhiên, đây là một loại ma luyện hết sức tàn nhẫn, cũng chính bởi vì ngươi đã trưởng thành, cho nên nàng mới có thể dùng loại phương thức này để ma luyện ngươi...
Diệp Quan vẫn còn có chút nghi hoặc
Đồ cũng không có giải thích thêm, nàng ngẩng đầu nhìn về phía Lăng Tu Nữ đi ra cách đó không xa, Lăng Tu Nữ vào giờ phút này cũng đang nhìn nàng
Lăng Tu Nữ chắp tay phải sau lưng, nàng đứng ở nơi đó, liền cho người ta một loại cảm giác ngột ngạt cực kỳ mạnh
mà lúc này, cường giả Thần Châu bốn phía càng ngày càng nhiều
ở nơi xa, Huyền Quân chỉ còn lại có linh hồn đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên:
- Thần Phụ, ngươi vẫn định tiếp tục quan sát sao?
- Ài!
Một tiếng thở dài đột nhiên chậm rãi vang lên từ giữa thiên địa
ở dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, một lão giả chậm rãi đi xuống từ chân trời, lão mặc một bộ thần bào rộng lớn, mái tóc bạc trắng, nhưng lại chải chuốt rất gọn gàng, tuyệt không ngổn ngang, lão thoạt nhìn hết sức già nua, trên mặt tràn đầy nếp nhăn, nhưng trên khuôn mặt nhăn nheo lại mang theo thần sắc trách trời thương dân, khiến cho người ta xem xét liền sẽ cảm thấy, đây là một lão đầu vô cùng thiện lương, nhân từ
Thần Phụ!
Ánh mắt của tất cả mọi người đều rơi vào trên thân lão đầu này
ở bên trong toàn bộ Thần Linh văn minh, địa vị của vị Thần Phụ này không thể nghi ngờ là vô cùng đặc thù, bởi vì lúc trước khi thần linh còn chưa thành lập thần linh trật tự, vị Thần Phụ này liền đã đi theo
nhân vật cấp bậc nguyên lão chân chính!
Ánh mắt của Thần Phụ rơi vào trên thân Diệp Quan xa xa, lão sau khi nhìn Diệp Quan một lát, nói:
- Ta đã đi theo chủ nhân nhiều năm, chủ nhân nếu như có ý chỉ hàng lâm nhân gian, ta nghĩ, nàng hẳn là sẽ không đến mức không cho ta biết
Diệp Quan cười nói:
- Cho nên, ngươi cảm thấy ta là giả?
Thần Phụ lắc đầu:
- Thật thật giả giả, cũng không có trọng yếu như vậy
Diệp Quan nhìn Thần Phụ, chậm rãi đợi đoạn sau
Thần Phụ nói:
- Diệp công tử, ngươi là Trật Tự giả, ngươi là muốn thành lập trật tự, nói một cách chính xác, ngươi đã thành lập trật tự của chính mình, hành động của ngươi bây giờ...
- Không cần nói
Diệp Quan trực tiếp cắt ngang Thần Phụ:
- Ta cảm thấy, chúng ta thật sự là không cần thiết lãng phí thời gian ở trong đây, ngươi đơn giản chỉ là muốn nói ra một cái lý do quang minh chính đại để tới giết ta...
Nói xong, hắn nhìn qua những cường giả Thần Châu giữa sân kia:
- Các ngươi cũng giống như vậy, sự thật là dạng gì, ta rõ ràng, các ngươi kỳ thật vô cùng rõ ràng, mọi người chúng ta đều hiểu, đây không phải vấn đề thật giả, đây kỳ thật là vấn đề phân phối lợi ích, sự xuất hiện của ta, ảnh hưởng đến lợi ích của các ngươi, chỉ đơn giản là như vậy, đừng nói ta, coi như là thần linh xuất hiện, chỉ cần nàng không có thực lực vô địch, chỉ cần nàng ảnh hưởng đến lợi ích của những người nắm quyền các ngươi, các ngươi đều sẽ nói nàng là giả
Thần Phụ nhìn Diệp Quan, không nói gì
giữa sân, vẻ mặt của đám cường giả Chư Thần Điện đều là có chút khó coi
bên cạnh Diệp Quan, Liên Tu Nữ đột nhiên không hiểu hỏi:
- Bọn hắn... vì sao... sợ chủ nhân... xuất hiện? ?
Diệp Quan nhìn về phía Liên Tu Nữ đơn thuần, cười nói:
- Bởi vì đuối lý
Liên Tu Nữ hơi nghi hoặc một chút
Diệp Quan ngẩng đầu nhìn về những cường giả Thần Châu phía chân trời kia, nói khẽ:
- Ngươi nhìn một chút, bọn hắn từng người mập chảy mỡ, từng người ngồi ở vị trí cao, muốn tiền có tiền, muốn quyền có quyền, xem chúng sinh như trâu ngựa... thần linh nếu như xuất hiện, ngươi nói bọn hắn sợ hay là không sợ? Vừa sợ thần linh, lại vừa sợ những thứ chính mình có được bây giờ này sẽ mất đi... bọn hắn không phải ngốc, mà là quá thông minh