dù sao, Thần Linh văn minh năm đó thế nhưng là nghiền ép Đông Hoang, hiện tại không chỉ phải quỳ xuống, còn phải nhường ra tất cả lợi ích
không đầu hàng?
Đi theo Diệp Quan?
Không hề nghi ngờ, Diệp Quan chính là người thừa kế thần linh lựa chọn, nhưng vấn đề là, lúc trước nhóm người mình còn dồn Diệp Quan vào chỗ chết, hiện tại đi thần phục... giống như không tốt lắm
đương nhiên, vấn đề bọn hắn gặp phải hiện tại chính là, làm thế nào sống sót
ở một bên, Liên Tu Nữ cùng với Mục Tu Nữ cũng đang chữa thương, Liên Tu Nữ hốc mắt đỏ lên, trong mắt thỉnh thoảng sẽ có nước mắt rơi xuống
Tang Mi chết, đến bây giờ nàng cũng đều không thể nào tiếp thu được
ở một bên, Mục Tu Nữ ngồi xếp bằng, hai tay nắm chặt, ánh mắt âm trầm
nàng so với Liên nghĩ càng nhiều hơn một chút, nàng biết, Tang Mi chết ở dưới một trận âm mưu, mà người sau lưng, chính là vị chủ nhân Đại Đạo bút kia
Mục Tu Nữ chậm rãi nhắm hai mắt lại, cưỡng ép ngăn chặn cỗ sát ý ngút trời sâu trong nội tâm kia
nợ máu, phải trả bằng máu!
Mà ở một bên khác, Cổ Bàn ngồi dưới đất, cảm xúc của gã rất không tốt, bởi vì trận đại chiến lúc trước kia, gã ngay cả cơ hội nhúng tay cũng không có
toàn bộ thấp nhất đều là Thần Linh cảnh!
Vào trước khi gặp được Diệp Quan, Cổ Bàn gã cũng là tung hoành vũ trụ vô địch thủ, nhưng từ khi gặp được Diệp Quan, gã phát hiện ra, gã là càng ngày càng yếu... dĩ nhiên, gã biết rõ, không phải gã yếu, mà là kẻ địch của Diệp Quan càng ngày càng mạnh
hôm nay đánh vẫn chỉ là thần cao đẳng, ngày mai tới chính là Chủ Thần, ngày kia tới chính là Thần Linh cảnh. Tiếp theo nữa chính là phía trên Thần Linh cảnh
như vậy ai chịu nổi?
Cổ Bàn thấp giọng thở dài
gã đột nhiên cảm thấy vị Diệp huynh này là thật sự không dễ dàng... có thể sống sót ở dưới loại hình thức này, đã là vô cùng không hợp thói thường
gia tộc của Diệp huynh lịch luyện đối với hắn, thật sự là địa ngục cấp... người bình thường căn bản không thể chịu đựng được
Cổ Bàn nhìn thoáng qua bốn phía, trong mắt lóe lên một vệt phức tạp, gã biết, gã phải rời đi
bởi vì hiện ở lại nơi này, không chỉ không giúp được Diệp Quan, sẽ còn trở thành vướng víu của Diệp Quan
bên ngoài, Diệp Quan ngự kiếm đi nhanh, gã đề thăng tốc độ của chính mình tới cực hạn
nhưng vào lúc này, chuyện bất ngờ xảy ra, chỉ thấy phần cuối đường hầm thời không đột nhiên nổ tung ra, ngay sau đó, một thanh trường thương màu đen phá không tới
Diệp Quan khẽ động tâm niệm, Thanh Huyền kiếm chém bay mà ra
Ầm!
Một thương một kiếm vừa va chạm, toàn bộ đường hầm thời không ầm ầm sụp đổ, Diệp Quan xuất hiện ở bên trong một mảnh tinh không, bốn phía tinh quang ảm đạm, thâm thúy tịch liêu
Diệp Quan mở lòng bàn tay ra, Thanh Huyền kiếm hóa thành một đạo kiếm quang bay trở về trong lòng bàn tay của hắn, hắn ngẩng đầu nhìn về phía nơi xa, nơi đó có một vị nam tử trung niên thân mặc chiến giáp màu đen đứng, chiến giáp màu đen trên người nam tử kia cũng không biết là chế tạo thành từ lân phiến gì, vậy mà như vật sống đang chậm rãi ngọ nguậy, cực kỳ khiếp người
nam tử trung niên duỗi tay ra, thanh trường thương lúc trước bị một kiếm của Diệp Quan chém bay lập tức bay vào trong tay hắn, mà ở vị trí trung tâm thanh trường thương này, có một vết kiếm hằn sâu
nam tử trung niên nhìn chằm chằm Diệp Quan, không nói nhảm câu nào, trường thương trong tay đột nhiên bắn mạnh mà ra, thẳng đến Diệp Quan, mà cơ hồ là trong cùng một lúc, Diệp Quan cũng hóa thành một đạo kiếm quang tan biến ở tại chỗ
ông!
Tiếng kiếm reo vang vọng, trong nháy mắt làm vỡ nát vùng vũ trụ tinh hà này
Ầm ầm!
Một thương một kiếm vừa mới tiếp xúc, mảnh thời không khu vực chỗ hai người trong nháy mắt nổ tung ra, lực lượng song phương liền giống như vòi rồng lan tràn ra, yên diệt hết thảy
mà trường thương nam tử trung niên cầm trong tay kia đột nhiên chấn động mạnh một cái, chấn vỡ những sóng xung kích lực lượng kia, tiếp theo, gã đột nhiên như một tia chớp phóng lên tận trời, từng đạo tàn ảnh đi theo phía sau gã phóng lên tận trời, mà cơ hồ là trong chớp mắt, tay gã cầm trường thương mãnh liệt bổ về phía Diệp Quan, lực lượng một thương này rất là doạ người, dùng mắt thường có thể thấy được tinh hà vũ trụ trực tiếp biến thành một màu đen kịt, căn bản không chịu nổi lực lượng kinh khủng một thương này của gã
đối mặt với một thương kinh khủng này, Diệp Quan lại là không lùi mà tiến tới, hóa thành một đạo kiếm quang phóng lên tận trời, ở dưới hai loại kiếm ý gia trì, một kiếm này của hắn cũng là hủy thiên diệt địa, khí tức kiếm đạo mạnh mẽ vậy mà phản chế uy thế thương đạo của nam tử trung niên kia
Ầm ầm!
Theo một mảnh mũi thương vỡ nát, nam tử trung niên kia trực tiếp bị chấn bay ra ngoài, ở bên trong quá trình gã bay ra ngoài, mũi thương cùng với thương ý quanh người gã trực tiếp nổ tung yên diệt từng khúc