Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 4147 - Chương 4147: Nói Chuyện

Chương 4147: Nói chuyện Chương 4147: Nói chuyện

Mặt Nam Tiêu cũng đỏ bừng, cười to nói:

- Được, đến lúc đó uống rượu cùng nhau, rửa chân cùng...

Vừa dứt lời, hai người đều trầm mặc

Không ổn!

Hai người len lén liếc nhìn bốn phía, cũng may lúc này trong quán rượu không có người nào. Bởi vậy, hai người đều thở dài một hơi, nhìn nhau, sau đó đều cười phá lên

Qua ba lần rượu, Diệp Quan đứng dậy muốn rời đi, Nam Tiêu đột nhiên nói:

- Diệp huynh

Diệp Quan xoay người nhìn về phía Nam Tiêu, Nam Tiêu nhìn hắn:

- So với tất cả những gì ngươi đã làm với khu ổ chuột, việc ta làm thật ra chỉ là bé nhỏ không đáng kể, nhưng hiện tại, ta lại đạt đến Thần Linh cảnh... Ta rất hổ thẹn...

Diệp Quan đi đến trước mặt y, cho y một quyền:

- Nói nhảm cái thế, ta đi đây…

Nói xong, hắn xoay người rời đi

Nam Tiêu ở phía sau nhìn bóng lưng Diệp Quan rời đi, trong lòng thầm nói khẽ:

- Diệp huynh, Nam Tiêu ta nguyện tuân theo trật tự của ngươi

Chúng thần ở khu ổ chuột coi Nam Tiêu y là thần linh, còn Nam Tiêu y lại coi Diệp Quan là thần linh, không liên quan tới những thứ khác, chỉ vì bọn họ đều có chung lý tưởng và mục tiêu

Ở xa xa, quanh thân Diệp Quan có lực tín ngưỡng vô sắc hiện lên, mà 'trật tự pháp' được dung hợp từ Quan Huyền Pháp và Thần Linh Pháp trong cơ thể hắn cũng đang lặng lẽ phát sinh thay đổi

Đây là tín ngưỡng lực thuần túy nhất thế gian!

Bước chân Diệp Quan dừng một chút, trầm ngâm một lát, sau đó nhanh chóng biến mất ở phía xa

Lúc rời khỏi quán rượu nhỏ, trời đã chạng vạng, hắn xuyên qua mấy con phố, cuối cùng đi tới trước một vườn rau phía sau nhà đá. Nơi đó có một cô bé đang ngồi, cô bé cứ ngồi xổm ở đó, hai tay chống cằm, đang nhìn về phía trước, như đang đợi điều gì

Tiểu nữ hài chính là Tiểu Nhiễm

Diệp Quan đi tới, Tiểu Nhiễm nhận ra, nàng quay đầu, khi nhìn thấy Diệp Quan, nàng vội vàng đứng dậy đi đến trước mặt Diệp Quan, nắm lấy tay Diệp Quan, run giọng nói:

- Ca ca... Tang Mi tỷ tỷ đâu? Tang Mi tỷ tỷ đâu?

Diệp Quan không nói gì

Hiển nhiên Tiểu Nhiễm đã ý thức được điều gì, nước mắt trong mắt nàng lập tức trào ra

Diệp Quan nhẹ nhàng vuốt vuốt đầu nhỏ của nàng, nói khẽ:

- Nàng vĩnh viễn ở cùng với chúng ta

Tiểu Nhiễm nhào vào trong ngực Diệp Quan, ôm chặt hắn, nước mắt như vỡ đê

Diệp Quan kéo Tiểu Nhiễm đi đến trước mảnh đất trồng rau kia, hắn nói khẽ:

- Đây là đồ ăn nàng trồng sao?

Tiểu Nhiễm gật đầu, hốc mắt đỏ bừng:

- Lúc nàng đi có nói một câu...

Diệp Quan nhìn về phía Tiểu Nhiễm:

- Nói gì?

Tiểu Nhiễm nhỏ giọng nói:

- Nàng ấy nói 'Đáng tiếc, không thể nhìn thấy chúng nó mọc ra'

Nghe được câu này, tay Diệp Quan khẽ run lên

Nước mắt trong mắt Tiểu Nhiễm cũng không ngừng tuôn ra. Lúc trước khi Tang Mi nói những lời này, thật ra nàng cũng cảm thấy bất an

Diệp Quan nhìn mảnh đất trồng rau kia, ánh mắt cũng dần dần trở nên mơ hồ...

Sau một hồi, Diệp Quan thu hồi ánh mắt, hắn nhẹ nhàng vuốt ve ngọc bội trước ngực, sau đó lôi kéo Tiểu Nhiễm đi ra ngoài

Tiểu Nhiễm ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Quan:

- Ca ca... Chúng ta đi đâu thế?

Diệp Quan mỉm cười nói:

- Đi làm chuyện nàng chưa hoàn thành

Tiểu Nhiễm chớp chớp mắt, dường như hiểu, dường như lại không hiểu

Diệp Quan dẫn theo Tiểu Nhiễm đi tới một mảnh tinh không, cách đó không xa, một nam tử xuất hiện trước mặt bọn họ

Người tới chính là Đông Hoang Chủ, mà bên cạnh Đông Hoang Chủ là Quân U

Đông Hoang Chủ nhìn Diệp Quan, cười nói:

- Nói chuyện?

Diệp Quan gật đầu:

- Được

Đông Hoang Chủ nhìn Diệp Quan, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề:

- Quy tắc là gì?

Diệp Quan nói:

- Ngươi muốn luận đạo với ta sao?

Đông Hoang Chủ gật đầu:

- Vốn là muốn nói chyện với vị Tang Mi cô nương kia... Đương nhiên, trò chuyện với ngươi cũng không khác gì trò chuyện với nàng

Diệp Quan lắc đầu:

- Thật ra, không có gì để nói chuyện. Chúng ta là những người khác nhau, đi theo những con đường khác nhau. Cho dù nói chuyện thế nào, cuối cùng vẫn cần dùng thực lực để phân thắng bại

Đông Hoang Chủ cười nói:

- Diệp công tử, ngươi có biết vì sao mỗi lần giao thủ với chủ nhân Đại Đạo Bút, ngươi đều ở thế hạ phong không?

Diệp Quan nhíu mày

Đông Hoang Chủ nhìn hắn:

- Bởi vì y biết đối thủ của y là hạng người gì, mà ngươi lại không biết rốt cuộc đối thủ của ngươi là ai... Ngươi cho rằng đối thủ của ngươi là chủ nhân của Đại Đạo Bút sao? Không, từ trước đến nay đối thủ chân chính của ngươi đều không phải y

Diệp Quan nói:

- Vô Thượng Ý Chí

Đông Hoang Chủ cười nói:

- Là có người nói với ngươi đúng không? Vậy ngươi có biết Vô Thượng Ý Chí là gì không?

Diệp Quan nhìn Đông Hoang Chủ, không nói gì

Đông Hoang Chủ lắc đầu:

- Nhìn ra được, ngươi cũng không biết, nhận thức của ngươi đối với thế giới này còn rất nông cạn... Đương nhiên, ta không có bất kỳ ý tứ khinh bỉ nào

Bình Luận (0)
Comment