Cuối cùng, sau mấy phen câu thông với nữ tử, bọn họ vẫn mua một ít Truyền Tống Phù từ chỗ nữ tử, gom góp mười lăm vạn viên Tổ Linh Tinh, nhưng tính tổng thể, bọn họ tiết kiệm được bảy ngàn viên Tổ Linh Tinh
Cứ như vậy, bốn người bắt đầu lên đường
Mà trên đường đi, Diệp Quan đột nhiên xoay người nhìn về phía nữ tử kia:
- Cô nương, phần trăm hoa hồng ngươi được hưởng là bao nhiêu?
Nữ tử hơi ngẩn ra, sau đó ngọt ngào cười:
- Ta bán mười vạn viên Tổ Linh Tinh, ta liền được năm ngàn viên Tổ Linh Tinh tiền hoa hồng. Nếu một ngày ta có thể bán được hai trăm vạn Tổ Linh Tinh, ta có thể tăng thêm 7% hoa hồng. Nếu bán được năm trăm vạn viên Tổ Linh Tinh, ta có thể trực tiếp tăng thêm 10% hoa hồng... bán nhiều hưởng nhiều!
Diệp Quan hiếu kỳ nói:
- Vậy một ngày ngươi có thể bán được bao nhiêu?
Nữ tử mỉm cười nói:
- Điều này không chắc chắn, có lúc có thể bán rất nhiều, có lúc bán rất ít, phải xem vận khí
Diệp Quan gật đầu, không nói gì nữa, hắn và ba người đi về phía Thần Lăng cấm địa
Trên đường đi, Mạc Tinh Hà cười nói:
- Đại ca, Tiên Bảo Các lợi hại không?
Diệp Quan gật đầu cười
Mạc Tinh Hà lại nói:
- Thật ra, Tiên Bảo Các rất tốt
Diệp Quan nhìn về phía Mạc Tinh Hà, Mạc Tinh Hà nói:
- Bọn họ suy nghĩ rất chu đáo! Hơn nữa, rất có uy tín, bởi vậy, mọi người cho dù tiêu tiền cũng cam tâm tình nguyện
Diệp Quan gật đầu
Mạc Tinh Hà dường như nghĩ đến điều gì, đột nhiên nhìn về phía Tiêu Nguyên Khải bên cạnh:
- Tiêu huynh, không phải ngươi nói ngươi và Diệp Quan là huynh đệ sao? Sao ta cảm thấy ngươi rất nghèo?
Tiêu Nguyên Khải mỉm cười:
- Ta và Diệp huynh là quân tử chi giao, hắn có tiền là chuyện của hắn, không liên quan gì đến ta... Hơn nữa, bởi vì hắn nuôi thả, có lẽ hắn còn nghèo hơn ta
Diệp Quan: "..."
Mạc Tinh Hà nói:
- Các ngươi nói xem, sau khi Diệp Quan kế thừa gia nghiệp, hắn có nhiều tiền như vậy, sẽ tiêu như thế nào?
Tiêu Nguyên Khải nói tiếp:
- Diệp huynh nói, sau khi hắn kế thừa gia nghiệp, sẽ tiếp tế cho các huynh đệ ngày xưa... Đương nhiên, ta sẽ từ chối, ta không phải loại người như vậy
Diệp Quan: "..."
Mạc Tinh Hà liếc nhìn Tiêu Nguyên Khải, bĩu môi. Đương nhiên gã không tin tên này thật sự có quan hệ gì với Diệp Quan, tên này còn nghèo hơn so với lúc gã chưa bị cướp
Chỉ chốc lát, bốn người đi tới trước một màn sáng, xuyên qua màn sáng, bọn họ đi tới trên một cánh đồng hoang vu, vô cùng hoang vu. Mà ở sâu trong cánh đồng hoang vu kia, mơ hồ có thể thấy được một số kiến trúc tàn phá
Mà bọn họ cũng cảm nhận được một chút năng lượng trận pháp đặc thù. Dao động năng lượng của những trận pháp kia tràn ngập trong thiên địa, tuy thương tổn không lớn nhưng lại ảnh hưởng tới bọn họ. Cũng may mấy người đều mua Ngự Trận Phù, sau khi thôi động Ngự Trận Phù, lực ảnh hưởng của những trận pháp kia lập tức suy yếu đi rất nhiều
Diệp Quan liếc nhìn bốn phía, hắn phát hiện Thần Lăng cấm địa này rất náo nhiệt, người ra ra vào vào bốn phía cũng không ít, hơn nữa tu vi cũng không yếu
Mạc Tinh Hà nói:
- Nơi này chỉ là lối vào, đi vào bên trong, chỗ sâu một chút, người sẽ tương đối ít
Diệp Quan nói:
- Rốt cuộc di tích này là cái gì?
Mạc Tinh Hà lắc đầu:
- Chúng ta không biết, người duy nhất biết, có lẽ chính là Ngũ Đại Chí Cao, bởi vì bọn họ đang liên thủ khai quật nơi này
Diệp Quan nói:
- Ngũ đại chí cao văn minh đang khai quật nơi này?
Mạc Tinh Hà gật đầu:
- Đúng vậy, nhưng bọn họ cũng không phong tỏa nơi này, mà lựa chọn mở ra, người của tất cả văn minh đều có thể tiến vào thăm dò. Nghe nói, đây là ý của Tiên Bảo Các
Diệp Quan ngẩng đầu nhìn lên, trong thiên địa của thế giới này tràn ngập một số năng lượng đặc thù, có thể ngăn cách thần thức. Đương nhiên, không có cách nào ngăn cản thần thức của hắn, ánh mắt của hắn xuyên thấu tầng tầng thời không, thấy được chỗ sâu nhất của thế giới này. Ở cuối tầm mắt hắn, nơi đó có một tòa Huyết Bia cao tới vạn trượng, Huyết Bia kia giống như được ngưng tụ từ máu tươi, cao tới trăm trượng, phía trên có một số văn tự cổ xưa
Diệp Quan thu hồi ánh mắt, quyết định đi xem một chút, vì vậy nói:
- Chúng ta đi thôi!
Mấy người đi về phía xa. Dọc theo đường đi, Diệp Quan thấy được rất nhiều phế tích. Những phế tích kia không biết đã trải qua bao nhiêu năm tháng, đã mất đi diện mạo vốn có, hoang tàn không chịu nổi
Trên đường đi, mấy người cũng không có thu hoạch gì, bởi vì những nơi bên ngoài đã bị người ta lục soát sạch sẽ
Bọn họ muốn có thu hoạch, cũng chỉ có thể đi chỗ sâu nhất, đi những nơi chưa bao giờ bị người đặt chân qua
Diệp Quan quyết định đi tới chỗ Huyết Bia lúc trước nhìn xem, bởi vì sau Huyết Bia kia, thần thức của hắn không có cách nào tiến lên nữa