Sau khi rời khỏi đại điện, sắc mặt của Diệp Quan rất bình tĩnh, nhưng sắc mặt của đám người Thác Cổ Nguyên lại trắng bệch như tờ giấy, tràn đầy khẩn trương
Bởi vì bọn họ rất rõ ràng ý thức được tình cảnh hiện tại của đám người mình, bọn họ đạt được nhiều văn minh tổ khí như vậy...
Một khi làm không cẩn thận, đại phúc sẽ biến thành đại họa
Thác Cổ Nguyên đột nhiên nói:
- Mọi người bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh, không thể để người khác nhìn ra chúng ta đã lấy được bảo bối... Nhất định phải giả vờ như không có việc gì, nào Tiêu huynh, cười một cái...
Tiêu Nguyên Khải: "..."
Vẻ mặt của Mạc Tinh Hà cũng trở nên nghiêm trọng, gã liếc nhìn hai người:
- Hai vị, hôm nay e là sẽ xảy ra đại sự... Không phải các ngươi là huynh đệ sinh tử với Diệp Quan sao? Có thể liên hệ một chút, để hắn tới đây bảo vệ chúng ta hay không?
Diệp Quan: "..."
Thác Cổ Nguyên và Tiêu Nguyên Khải đều không nói gì, hai người bọn họ lúc này căng thẳng đến mức không nghe thấy lời Mạc Tinh Hà nói. Sắc mặt của hai người rất khó coi, đầu óc vì căng thẳng quá độ mà trở nên trống rỗng. Tuy rằng có được văn minh tổ khí, nhưng sau khi hưng phấn kích động qua đi, bọn họ lại sợ hãi không thôi, bởi vì bọn họ rất rõ ràng ý thức được những văn minh tổ khí này có thể mang đến tai họa gì cho bọn họ...
Ngay từ đầu, dự định của bọn họ chỉ là kiếm chút tiền nhỏ... Nhưng Diệp Quan lại dẫn bọn họ tìm được văn minh tổ khí, hơn nữa, còn là nhiều như vậy...
Cũng chính vì vậy, khi Diệp Quan lấy đi món thần vật chí cao kia, bọn họ hoàn toàn không có chút suy nghĩ nào. Bởi vì cho dù đưa cho bọn họ, bọn họ cũng không dám nhận. Bởi vì bọn họ hiểu rất rõ, thứ này không phải thứ bọn họ có thể có được
Thác Cổ Nguyên đột nhiên tát một cái thật mạnh lên mặt Tiêu Nguyên Khải
Ba!
Tiếng bạt tai vang lên lanh lảnh!
Tiêu Nguyên Khải: ???
Mấy người Diệp Quan cũng ngạc nhiên nhìn Thác Cổ Nguyên
Thác Cổ Nguyên nhìn vẻ mặt ngơ ngác của Tiêu Nguyên Khải, run rẩy nói:
- Tiêu huynh, chúng... chúng ta phải ổn định... Đừng căng thẳng, đừng sợ, nếu không, quá không có tiền đồ
Tiêu Nguyên Khải nhìn chằm chằm Thác Cổ Nguyên, vẻ mặt nghi hoặc:
- Vậy ngươi đánh ta làm gì?
Thác Cổ Nguyên nói:
- Ta căng thẳng...
Tiêu Nguyên Khải: "..."
Thật ra huynh muội Mạc Tinh Hà cũng căng thẳng, nhưng bọn họ biết Diệp Quan đã Phá Quyển, bởi vậy ít nhiều cũng có chút tự tin, cho nên mới không sợ hãi như Thác Cổ Nguyên và Tiêu Nguyên Khải
Diệp Quan nhìn thoáng qua hai người đang căng thẳng, đang định nói chuyện, đúng lúc này, mấy cỗ khí tức đột nhiên vọt tới từ nơi xa
Mấy người ngẩng đầu nhìn lại, người đến chính là đám người nam tử tóc trắng kia
- Không ai được đi!
Nam tử tóc trắng kia lúc này lên tiếng, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm đám người Diệp Quan
Lúc này, người Khổ Môn và Bổn Vô Môn cũng xuất hiện trong sân. Đầu tiên, bọn họ nhìn về phía đại điện ở phía xa. Khi đại môn của đại điện được mở ra, bọn họ đầu tiên là ngẩn ra, sau đó không hẹn mà cùng nhìn về phía đám người Diệp Quan
Lúc trước khi món thần khí chí cao kia xuất hiện, bọn họ cảm nhận được khí tức, mà luồng khí tức kia là từ tòa đại điện cách đó không xa phát ra, nhưng luồng khí tức kia nhanh chóng biến mất không thấy gì nữa, hiện tại trong đại điện trống rỗng, cửa lớn cũng mở rộng, mà đám người Diệp Quan lại ở ngay nơi này...
Đây đã là chuyện hết sức rõ ràng
Lăng Lệ nhìn chằm chằm đám người Diệp Quan, trực tiếp chất vấn:
- Các ngươi đã lấy được gì từ bên trong?
Tuy Thác Cổ Nguyên kiêng kỵ đám người Lăng Lệ trước mắt, nhưng y vẫn đứng dậy, ôm quyền nói:
- Chư vị, lúc trước khi tiến vào, mọi người đã nói trước, sau khi tiến vào mọi người chia sẻ nơi đây...
- Câm miệng!
Lăng Lệ không chút khách khí ngắt lời Thác Cổ Nguyên, gã nhìn chòng chọc vào Thác Cổ Nguyên:
- Món thần khí chí cao kia ở trên người ngươi?
Thác Cổ Nguyên không nói gì, y biết rõ ở trên người Diệp Quan, nhưng y cũng không nói, thậm chí cũng không nhìn Diệp Quan. Vào thời điểm này, đương nhiên không thể bán đứng bằng hữu, có việc gì mọi người cũng phải cùng nhau gánh
Nhìn thấy Thác Cổ Nguyên không nói lời nào cùng với vẻ mặt của bọn họ, trong lòng Lăng Lệ đã có xác định, híp hai mắt lại:
- Các ngươi sao xứng có được món thần vật kia? Ta cho ngươi một cơ hội, tự mình giao món thần vật đó ra
Thác Cổ Nguyên nắm chặt hai tay, không nói gì. Y biết, chỉ cần mình nói ra món thần khí chí cao kia ở trên người Diệp Quan, y sẽ có thể nhân cơ hội thoát thân. Mà hiện tại y có ba món văn minh tổ khí, sau khi trở lại Thác Cổ tộc của mình, trăm phần trăm có thể dẫn theo tộc nhân chi mạch của mình vào chủ mạch Thác Cổ tộc, thậm chí là dẫn dắt nhánh tộc nhân này quật khởi...
Đi như thế nào cũng là tiền đồ sáng lạn!