Giờ phút này, Mạc Tinh Thần đang giương cung cài tên, nhắm ngay bọn hắn, khí tức sao trời cường đại không ngừng tuôn ra từ trên người nàng, khuấy động thời không bốn phía
Mà mấy người Thác Cổ Nguyên nhìn thấy đám người Lăng Lệ rút lui, cũng không đuổi theo, nhao nhao lùi về bên cạnh Diệp Quan, lộ vẻ mặt đề phòng
Tuy rằng bọn họ áp chế đối phương, nhưng vẻ mặt của Thác Cổ Nguyên và Tiêu Nguyên Khải đều vô cùng ngưng trọng. Ra ngoài lăn lộn, không chỉ nói về thực lực cá nhân, mà còn nói đến thế lực gia tộc phía sau mình. Mà những người trước mắt này, lai lịch hiển nhiên không tầm thường
Cũng không phải bọn họ nhút nhát, mà là thực lực không cho phép bọn họ không cố kỵ gì
Thác Cổ Nguyên cảm thấy việc này không nên làm lớn, hơn nữa, càng ngày càng nhiều người chạy đến nơi này, nhất định phải nhanh chóng thoát thân, vì vậy y đi ra, ôm quyền:
- Mấy vị, thần khí chí cao có linh, thần vật như vậy tuyệt đối sẽ không dễ dàng lựa chọn một người, mà nếu nó đã lựa chọn huynh đệ của ta, vậy ý nghĩa của việc đó là gì, các vị nên suy nghĩ kỹ một chút
Cách đó không xa, nam tử tóc trắng kia nghe được lời Thác Cổ Nguyên nói, chân mày cau lại
Mà Lăng Lệ kia tức giận nói:
- Ngươi để nó đi ra ngoài lần nữa chọn lại, như vậy mới công bằng!
- Chọn cái đầu mẹ ngươi!
Mạc Tinh Hà ở một bên nhịn không được giận dữ nói:
- Ngươi có giỏi thì gọi mẹ ngươi ra, để chúng ta chọn lại một lần?
Vốn có đại ca ở đây, gã không muốn trở thành tâm điểm chú ý, nhưng mẹ nó, gã đã chịu đựng kẻ này rất lâu rồi
Mọi người: "..."
Lăng Lệ nhìn chằm chằm Mạc Tinh Hà:
- Ngươi là Quần Tinh văn minh đúng không?
Uy hiếp không chút che giấu
Mạc Tinh Hà cười nhạo:
- Uy hiếp ta? Thật khôi hài, ở bên ngoài đánh không lại, vì vậy bắt đầu dời hậu trường? Ngươi chỉ có chút tiền đồ ấy thôi sao?
Sắc mặt của Lăng Lệ cực kỳ khó coi:
- Ngươi đi ra, lão tử đơn đấu với ngươi
- Đơn đấu thì đơn đấu!
Mạc Tinh Hà đi ra ngoài
- Quần Tinh văn minh?
Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên truyền đến từ chân trời, ngay sau đó, một đám người phá không mà đến
Cầm đầu là một nam tử mặc trường bào, phía sau nam tử còn có mười mấy người đi theo, ánh mắt của nam tử rơi vào trên người Mạc Tinh Hà, cười nói:
- Ta nhớ Quần Tinh văn minh rất khiêm tốn! Sao... Hiện tại ngươi tìm được chỗ dựa gì sao? Bắt đầu trở nên kiêu căng rồi
Sau lưng nam tử mặc trường bào, một thiếu niên cười nói:
- Nghe nói Quần Tinh văn minh đến nay vẫn còn đang vay tiền tu luyện, điều này có thật không? Ha ha...
Giữa sân vang lên tiếng cười
Sắc mặt của Mạc Tinh Hà lúc trắng lúc xanh
Nam tử mặc trường bào đột nhiên nhìn về phía Ngưỡng Tăng và Vô Vân cách đó không xa, nam tử ôm quyền chắp tay:
- Ngưỡng Tăng huynh, Vô Vân huynh, ngưỡng mộ đã lâu
Hai người nhìn nam tử, cũng gật đầu chào hỏi. Nhưng hiển nhiên, hai người đều không biết nam tử mặc trường bào
Nam tử trường bào quay đầu nhìn về phía nam tử tóc trắng cách đó không xa, cười nói:
- Nam Chiêu huynh, ngươi cũng thật khiêm tốn, đây không phải phong cách của Nam tộc các ngươi
Nam tộc!
Nghe được lời nam tử trường bào nói, sắc mặt của mấy người Thác Cổ Nguyên và Tiêu Nguyên Khải đều vì đó mà thay đổi
Gia tộc Thần Linh siêu cấp!
Thật ra gia tộc Thần Linh siêu cấp cũng không nhiều, chỉ có bảy gia tộc. Mặc dù bọn họ không đạt tới cấp bậc Chí Cao, nhưng từ Chí Cao trở xuống, bọn họ tuyệt đối là tồn tại vô địch, mỗi một văn minh đều có nội tình cực kỳ thâm hậu
trái tim của Thác Cổ Nguyên và Tiêu Nguyên Khải lập tức chìm xuống đáy cốc. Loại gia tộc cấp bậc này, đấu với bọn hắn căn bản không có khả năng thắng. Bởi vì cho dù giết những người trước mắt này, gia tộc người ta nhất định sẽ trả thù, mà hai người bọn họ nhất định là không chịu nổi loại gia tộc trả thù này
Tuy Thác Cổ tộc cũng là gia tộc Thần Linh siêu cấp, nhưng vấn đề là Thác Cổ Nguyên y không phải chủ mạch Thác Cổ tộc
Về phần Tiêu Nguyên Khải, đừng nói gia tộc của y, toàn bộ Bắc Vực bọn hắn đều chỉ là văn minh cấp Thần Linh bình thường...
Mạc Tinh Hà trấn định hơn hai người rất nhiều, Quần Tinh văn minh đã suýt nữa đạt tới văn minh chí cao. Tuy sau đó vì tiền mà thất bại, nhưng ngạo khí trong xương cốt vẫn còn
Nam tử tóc trắng tên Nam Chiêu gật đầu với nam tử mặc trường bào, sau đó nhìn về phía đám người Diệp Quan cách đó không xa:
- Giao đồ vật các ngươi lấy được bên trong ra, có thể đi, đây là cơ hội cuối cùng
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Vô Vân và Ngưỡng Tăng cách đó không xa, thấy Diệp Quan nhìn mình, Vô Vân mỉm cười nói:
- Ngươi yên tâm, ta cảm thấy hứng thú với bảo vật trên người chư vị. Tuy rằng ta sẽ không cướp đoạt, như lời vị huynh đệ này của ngươi nói, thần vật chí cao có linh, nếu nó đã lựa chọn ngươi, vậy đương nhiên đó chính là của ngươi