Không phải chỉ là Thần Đạo văn minh thôi sao?
Cùng lắm thì chết thôi!
Nghĩ đến đây, gã trực tiếp đứng dậy, ngẩng đầu nhìn về phía Thần Đạo Kỳ, ánh mắt tràn ngập quyết tâm:
- Huynh muội chúng ta biết Thần Đạo văn minh rất mạnh, chúng ta cũng biết, nếu như vứt bỏ bằng hữu, quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, có lẽ sẽ có một đường sinh cơ. Nhưng ta nói cho ngươi biết, Quần Tinh văn minh chúng ta vĩnh viễn không vứt bỏ bằng hữu, cũng tuyệt không tham sống sợ chết! Hôm nay, ai động đến đại ca ta, huynh muội chúng ta sẽ liều mạng với người đó!
Lời vừa nói ra, những cường giả vây xem ở giữa sân lập tức lộ ra vẻ mặt kính nể
Mặc dù bọn hắn cảm thấy Quần Tinh văn minh vốn không phải đối thủ của Thần Đạo văn minh, nhưng không thể không nói, hai người của Quần Tinh văn minh này rất nghĩa khí, cũng rất có huyết tính
Mà khi nghe Mạc Tinh Hà nói, mặt Thác Cổ Nguyên và Tiêu Nguyên Khải lập tức nóng rát. Sâu trong đáy lòng hai người đều dâng lên cảm xúc xấu hổ. Hai người nhìn nhau, vẻ xấu hổ trong mắt biến thành kiên định
Khi Thác Cổ Nguyên nhìn thấy sự kiên định trong mắt Tiêu Nguyên Khải, y lập tức thở phào nhẹ nhõm. Phải biết rằng, Tiêu huynh là huynh đệ sinh tử của Diệp Quan, trong thời khắc này, là huynh đệ sinh tử, chẳng lẽ Diệp Quan sẽ ngồi yên mặc kệ sao?
Diệp Quan!
Đó là thiếu các chủ của Tiên Bảo Các!
Là huynh đệ sinh tử của Diệp Quan, Tiêu Nguyên Khải chắc chắn có phương thức liên hệ với hắn, mà chỉ cần Diệp Quan hiện thân, một câu nói chắc chắn có thể giải quyết chuyện trước mắt. Dù sao, Diệp Quan là thiếu các chủ, mà Thần Đạo Kỳ chỉ là đệ tử hạch tâm của chủ mạch, không phải thiếu chủ Thần Đạo văn minh
Ý nghĩ này, đối với Mạc Tinh Hà đã tuyệt vọng mà nói không thể nghi ngờ là một cọng rơm cứu mạng, trong mắt y bốc cháy lên hi vọng
Mà khi Tiêu Nguyên Khải nhìn thấy vẻ kiên định và hy vọng trong mắt Thác Cổ Nguyên, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm. Y vốn còn có chút hoài nghi quan hệ giữa Thác Cổ Nguyên và Diệp Quan, nhưng hiện tại xem ra, người này hẳn thật sự là huynh đệ của Diệp Quan, nếu không sẽ không có vẻ mặt như vậy
Theo y thấy, nếu Diệp Quan và Thác Cổ Nguyên là huynh đệ sinh tử, vậy khẳng định là có phương thức liên hệ với Diệp Quan. Chỉ cần Diệp Quan hiện thân, không phải chỉ cần một câu nói là có thể giải quyết được mọi chuyện sao?
Nghĩ đến đây, trong mắt y cũng lộ ra hi vọng
Hai người đều nhìn thấy hy vọng trong mắt nhau, vì vậy không hẹn mà cùng đi ra
Thác Cổ Nguyên và Tiêu Nguyên Khải đi tới bên cạnh Diệp Quan, hai người không nói gì, nhưng thái độ đã biểu lộ hết thảy
Ở phía chân trời, Thác Cổ Lâm nhìn chằm chằm Thác Cổ Nguyên đi ra, lúc này nói:
- Y không phải tộc nhân Thác Cổ tộc chúng ta
Tuy rằng gã kiêng kỵ Diệp Quan, không dám tiếp tục ra tay, nhưng gã càng kiêng kỵ Thần Đạo văn minh hơn. Bởi vậy, nhìn thấy Thác Cổ Nguyên giờ phút này lại còn dám đứng bên cạnh Diệp Quan, gã không thể không đứng ra nói lời thanh minh, tỏ vẻ Thác Cổ Nguyên và Thác Cổ tộc không có bất kỳ quan hệ gì
Giờ phút này, huyết tính của Thác Cổ Nguyên cũng dâng lên, y không chút sợ hãi nhìn Thác Cổ Lâm:
- Trên người ta lưu lại máu của Thác Cổ tộc, đây không phải chuyện mà một câu của người nào cũng có thể thay đổi, mà Thác Cổ Lâm ngươi cũng không đại biểu được cho Thác Cổ tộc...
Thác Cổ Lâm trực tiếp ngắt lời Thác Cổ Nguyên:
- Ca ta là thiếu chủ Thác Cổ tộc, ngươi nói xem ta có thể đại biểu cho Thác Cổ không...
Thác Cổ Nguyên cũng trực tiếp ngắt lời Thác Cổ Lâm:
- Thác Cổ tộc không dung tha cho chi mạch ta, vậy chi mạch ta đây sẽ thoát ly Thác Cổ tộc, mở một tờ gia phả mới!
Mở một tờ gia phả mới!
Mẹ nó!
Người giữa sân nghe được lời của Thác Cổ Nguyên, vẻ mặt đều trở nên cổ quái, mẹ nó, ngươi thật dũng cảm
- Làm càn!
Thác Cổ Lâm tức giận nhìn Thác Cổ Nguyên:
- Ngươi đã bị tước đoạt họ Thác Cổ, sau này không được dùng họ Thác Cổ nữa
Thác Cổ Nguyên cũng cả giận nói:
- Họ là tổ tông ban tặng, cũng không phải ngươi ban tặng, ngươi dựa vào cái gì mà cướp đoạt? Dương huynh, ta nói có đạo lý chứ?
Lúc này Diệp Quan cũng lấy lại tinh thần, nghe được lời Thác Cổ Nguyên nói, lập tức gật đầu biểu thị ủng hộ:
- Có lý
Sắc mặt Thác Cổ Lâm có chút khó coi, gã nhìn thoáng qua Diệp Quan, cuối cùng vẫn không dám nổi giận động thủ, chỉ có thể hung hăng nguyền rủa Thác Cổ Nguyên
Lúc này, Thác Cổ Nguyên đã hoàn toàn không đếm xỉa đến nữa, cả đời sống cẩn thận từng li từng tí, cẩn thận mọi nơi. Đến lúc này, y cũng không muốn chịu những điều này, lập tức nói:
- Ta đại biểu cho Tân Thác Cổ tộc biểu thị, Tân Thác Cổ tộc chúng ta vĩnh viễn không vứt bỏ bằng hữu!
Mọi người: "..."