Lúc này, bọn họ cũng rất bất ngờ, bởi vì thực lực của Thần Đạo Kỳ không phải yếu. Thần Đạo Kỳ đã phá vỡ thần trong lòng của mình, hơn nữa còn tự coi mình là thần... Nhưng lúc này, gã lại quỳ xuống mà không có chút sức lực phản kháng nào
Chẳng lẽ Diệp Quan là Phá Quyển Giả?
Nghĩ đến đây, hai người đều chấn kinh
Phá Quyển Giả trẻ tuổi như vậy?
Xuất hiện từ khi nào?
Sao bọn họ không biết chút tin tức nào!
Quỷ dị!
Việc này thật quỷ dị
Bên phía Diệp Quan, lúc này Thác Cổ Nguyên và Tiêu Nguyên Khải cũng rất khiếp sợ... Bọn họ khó có thể tin nhìn Diệp Quan, thực lực của Dương huynh... quá mức như vậy sao?
Muốn quỳ thì cứ quỳ!
Đây là 'Ngôn Xuất Pháp Tùy' trong truyền thuyết!
Nói ra, chính là pháp!
Từ khi nào Thủy Vũ Trụ lại xuất hiện thiên tài cấp bậc này? Vì sao trước đó một chút tin tức cũng không có?
Bên cạnh Thần Đạo Kỳ, Nam Chiêu nhìn thấy cảnh này, cuối cùng cũng bắt đầu sợ hãi. Lúc này, gã đột nhiên ý thức được, có lẽ thiếu niên trước mặt là người gã không thể trêu vào, nhưng cũng may có Thần Đạo văn minh ở phía trước chống đỡ...
Diệp Quan chậm rãi đi đến trước mặt Thần Đạo Kỳ, từ trên cao nhìn xuống Thần Đạo Kỳ:
- Động một chút là muốn diệt văn minh của người ta, ngươi có năng lực!
Thần Đạo Kỳ nhìn chằm chằm vào Diệp Quan, ánh mắt tràn đầy khuất nhục và tức giận:
- Rốt cuộc ngươi là ai?
Ngoại trừ khuất nhục và tức giận còn có một chút kiêng kỵ, bởi vì ngay trong nháy mắt vừa rồi, gã ngay cả một chút sức phản kháng cũng không có. Chứng tỏ thực lực của người trước mắt này vượt xa gã
Diệp Quan mở lòng bàn tay ra, thanh kiếm trong bức họa xuất hiện trong tay hắn, nói với Thần Đạo Kỳ:
- Ngươi nghĩ ta giấu bức họa này là sợ người khác biết sao? Không, ta sợ người khác sẽ chết, giống như tên ngu xuẩn ngươi vậy
Mọi người: "..."
Diệp Quan ngẩng đầu liếc nhìn bốn phía:
- Ta thoạt nhìn không giống cao thủ sao?
Mọi người: "..."
Diệp Quan khẽ lắc đầu:
- Cục cấp thấp, thật không thú vị, ta có chút nhớ chủ nhân của Đại Đạo Bút, không có y, ta đột nhiên cảm thấy thật nhàm chán
Chủ nhân Đại Đạo Bút: "..."
Tháp Nhỏ: "..."
Diệp Quan có chút mất hứng, hắn quay đầu nhìn về phía đám người Thác Cổ Nguyên:
- Chúng ta đi thôi
Mấy người Thác Cổ Nguyên vô thức gật đầu...
Bọn họ đã bị thực lực của Diệp Quan làm cho triệt để khiếp sợ
Mấy người Diệp Quan đi về phía xa, mà lần này, không còn bất kỳ người nào dám ngăn cản, lần lượt nhường đường
Đúng lúc này, Thần Đạo Kỳ đột nhiên nói:
- Ngươi cho rằng chuyện này đã kết thúc sao?
Người Thần Đạo văn minh còn chưa bao giờ bị người nhục nhã như thế, việc này đương nhiên không thể bỏ qua
- Ồ?
Diệp Quan dừng bước, quay đầu nhìn về phía Thần Đạo Kỳ:
- Có phải ngươi cảm thấy ta không dám giết ngươi?
- Ngươi cứ thử xem!
Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên truyền đến từ chân trời, trực tiếp đánh nứt thời không. Ngay sau đó, một lão giả mặc áo bào đen chậm rãi đi ra
Cường giả Thần Đạo văn minh!
Tình thế thăng cấp!
Nhìn thấy một màn này, một số người vây xem xung quanh không chút do dự, xoay người bỏ chạy
Thần tiên đánh nhau, phàm nhân gặp nạn, thực lực không đủ, bớt ăn dưa xem kịch
Diệp Quan cũng không nhìn lão giả áo đen kia, trực tiếp nhìn về phía Thần Đạo Kỳ:
- Chết
Oanh!
Một đạo thần pháp đột nhiên nổ tung trong đầu Thần Đạo Kỳ, gã lập tức hóa thành một đám sương máu
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía lão giả mặc áo bào đen:
- Ta thử
Mọi người: "..."
Lão giả áo bào đen nhìn chằm chằm Diệp Quan, không nói lời thừa thãi, đột nhiên lão đánh một quyền về phía Diệp Quan, quyền này đánh ra, thời không trong sân sôi trào lên, những người xung quanh còn chưa kịp chạy trốn, một số người có thực lực yếu kém trong đó trực tiếp bị một quyền này đánh nát tại chỗ...
Những người còn lại thấy thế, lập tức hoảng hốt, điên cuồng lùi lại
Lão giả áo bào đen trước mắt này là cường giả Tạo Thần cảnh đỉnh phong!
Diệp Quan nhìn chằm chằm lão giả áo đen:
- Chết
Tròng mắt lão giả áo đen bỗng co rụt lại, bởi vì lão phát hiện, một đạo thần pháp khủng bố đột nhiên dâng lên từ trong thức hải của lão, mà đối mặt với đạo 'Thần pháp' này, lão vậy mà không có chút sức chống cự nào
Ầm ầm!
Nhục thân và thần hồn của lão giả mặc áo bào đen trực tiếp nổ tung!
Miểu sát!
Mẹ nó!
Nhìn thấy một màn này, miệng Tiêu Nguyên Khải và Thác Cổ Nguyên há thật to, đủ để nhét một quả trứng gà...
Lại là miểu sát!
Cách đó không xa, Nam Chiêu lúc này đã sợ hãi. Gã thật sự sợ hãi, con mẹ nó quái vật này từ đâu chạy đến vậy?
Vô Vân nhìn chằm chằm Diệp Quan, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng:
- Phá Quyển Giả!
Nếu như nói trước đó bọn hắn còn có chút hoài nghi, vậy giờ phút này y đã xác định trăm phần trăm, nam tử trước mắt này chính là Phá Quyển Giả!
Hơn nữa, còn không phải Phá Quyển Giả bình thường