- Nam tử vừa rồi chính là Bách Tộc Cộng Chủ, cảnh giới của y cũng là Phá Quyển cửu thành, thể võ song tu... chúng ta đã tìm được một số tư liệu liên quan đến kỷ nguyên Bách Tộc
Diệp Quan trầm giọng nói:
- Người này thật mạnh
Tần Quan cười nói:
- Đó là người mạnh nhất kỷ nguyên đó
Diệp Quan nói:
- Ta còn có chênh lệch với bọn hắn...
Cỗ khí tức vừa rồi rất mạnh, cho dù cách vô tận năm tháng, hắn cũng có thể cảm nhận được sự khủng bố trong đó, nếu như trực diện đối phương, vậy tuyệt đối càng đáng sợ hơn.
Tần Quan đột nhiên nói:
- Ở thời đại kỷ nguyên này, Phá Quyển cửu thành có sáu vị, còn lại Phá Quyển bát thành càng là nhiều vô số kể. Nhưng cho dù là văn minh vũ trụ khủng bố đến mức độ này, cuối cùng cũng không thể đăng thiên thành công, đồng thời cuối cùng cũng bị tiêu diệt, biến mất trong dòng sông lịch sử
Thiên Lộ!
Diệp Quan đột nhiên nói:
- Mẫu thân, chủ nhân Đại Đạo Bút cũng là người của Vô Thượng Ý Chí?
Tần Quan gật đầu:
- Ừm, theo tình hình trước mắt, chỉ có y là hiểu rõ Vô Thượng Ý Chí nhất
Diệp Quan nói ngay:
- Giết y trước!
Đối với chủ nhân Đại Đạo Bút, hắn thật sự có một loại căm hận khắc cốt minh tâm, đối với Vô Thượng Ý Chí, hắn không có nhiều ý nghĩ như vậy, nhưng chủ nhân Đại Đạo Bút này nhất định phải chết trước.
Tần Quan cười nói:
- Giết không chết y, trừ phi là cô cô váy trắng của ngươi ra tay
Sắc mặt của Diệp Quan trầm xuống.
Tần Quan tiếp tục nói:
- Người này khá đặc thù, mục đích cũng rất mơ hồ, sau khi ngươi tới Hệ Ngân Hà, có thể tâm sự với y một chút
Trong mắt Diệp Quan lóe lên một tia lạnh lẽo:
- Đó là chắc chắn phải đi
Nói xong, hắn lắc đầu, không nghĩ tới Đại Đạo Cẩu nữa. Mẹ nó, vừa nghĩ tới người này, Phong Ma huyết mạch của hắn không nhịn được muốn sôi trào.
Diệp Quan ngẩng đầu nhìn về phía màn sáng cuối cùng:
- Nương, đây là?
Tần Quan nhìn về phía màn sáng kia, trong mắt lộ ra một tia ngưng trọng:
- Di tích Tiền Cổ
Diệp Quan nói:
- Nhìn xem
Tần Quan lại lắc đầu:
- Không thấy được
Diệp Quan có chút nghi hoặc.
Tần Quan nhìn màn ánh sáng kia:
- Đoạn năm tháng này, bị người dùng thần thông vô thượng cưỡng ép phong ấn, cơ bản không thể đo lường
Diệp Quan có chút khiếp sợ:
- Không đo lường được?
Tần Quan gật đầu:
- Đây là một thời đại khó lường, mọi thứ đều không thể biết được. Chúng ta muốn tìm một số tin tức liên quan tới thời đại này, nhưng không tìm được gì. Trong di tích Tiền Cổ chỉ có một tấm bia đá, trên đó viết: thời đại Tiền Cổ, ngoài ra, không có gì khác. Mà người của chúng ta vẫn muốn thông qua 'Đại Diễn Dịch Pháp' để suy diễn đoạn năm tháng đó, nhưng mấy năm gần đây vẫn luôn thất bại. Có điều, sau khi ngươi tới, chúng ta có thể thử lại một lần nữa
Diệp Quan nhìn về phía Tần Quan:
- Thanh Huyền Kiếm của con?
Tần Quan mỉm cười nói:
- Đúng vậy
Diệp Quan lập tức lấy Thanh Huyền Kiếm ra đưa cho Tần Quan, Tần Quan lại nói:
- Con tự mình đi, có dám hay không?
Diệp Quan có chút kinh ngạc:
- Con tự mình đi?
Tần Quan cười nói:
- Đúng vậy
Diệp Quan cũng nở nụ cười:
- Được, con cũng khá tò mò về thời đại Tiền Cổ không biết này
Tần Quan dặn dò:
- Nhớ kỹ, nếu cưỡng ép xâm nhập vào thời đại Tiền Cổ, nhất định sẽ kinh động đến cường giả đỉnh cấp của thời đại đó. Ngươi chỉ cần liếc mắt nhìn thời đại đó rồi quay về, không được ở lại thời đại đó, càng không được quấy rầy thời đại đã trở thành 'quá khứ'. Bởi vì nhân quả mà thời đại ấy sinh ra quá lớn, hơn nữa phía trên lại có Vô Thượng Ý Chí, vì vậy, tuyệt đối không được làm bất cứ chuyện gì để thay đổi vũ trụ kia. Nhìn một chút là được rồi, điều chúng ta cần biết là thời đại đó có cường giả Phá Quyển chín thành trở lên không, dùng chuyện này để thôi diễn thực lực của Vô Thượng Ý Chí...
Nói đến đây, nàng dừng một chút, lại nói:
- Nương nói nghiêm cẩn một chút, sau khi ngươi tiến vào trong đó, không nên can thiệp chuyện của bất kỳ một kỷ nguyên nào. Hiện tại ngươi không có khí vận của cô cô ngươi gia trì, bởi vậy, ngươi không cách nào làm được mọi loại nhân quả không gia thân, nếu như dính nhân quả, hậu quả sẽ cực kỳ nghiêm trọng, ngươi hiểu không?
Diệp Quan gật đầu:
- Mẹ, con hiểu
Tần Quan nói:
- Con thì hiểu cái gì, ngươi trợ giúp mà mẹ tìm cho con... đến rồi
- Ha ha!
Lúc này, một tiếng cười đê tiện đột nhiên truyền đến từ một bên.
Diệp Quan: "..."
Diệp Quan quay đầu nhìn lại, thấy một nam tử đang bước nhanh đến, tóc dài xõa vai, tay trái cầm theo chai rượu, tay phải kẹp điếu xì gà, thật đúng là tiêu sái không bị trói buộc.
Người tới chính là Vô Biên Chủ!
Diệp Quan có chút kinh ngạc.
Vô Biên Chủ cười ha ha:
- Tiểu tử, lại gặp mặt
Diệp Quan nói:
- Tiền bối, là ngươi!