Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 4223 - Chương 4223: Viết Loại Đứng Đắn, Ai Xem?

Chương 4223: Viết loại đứng đắn, ai xem? Chương 4223: Viết loại đứng đắn, ai xem?

Nghe được tiếng loa trên xe đẩy nhỏ truyền đến, người bày quán nhao nhao nhìn về phía nữ tử đẩy xe, vẻ mặt cổ quái.

Bọn họ biết, sách vị nữ tử tuyệt mỹ này bán cũng không phải sách nghiêm túc gì, đó là vô cùng không đứng đắn...

- Chân tỷ!

Đúng lúc này, nữ tử bày sạp coi bói kia đột nhiên đứng dậy chạy tới trước mặt nữ tử tuyệt mỹ kia. Nàng đẩy xe giúp nữ tử tuyệt mỹ, cười đùa nói:

- Ngươi đã đến

Nữ tử tuyệt mỹ chính là Từ Chân, nàng dịu dàng cười:

- Ừ.

Nữ tử coi bói kia giúp đỡ Từ Chân đẩy xe đẩy nhỏ qua một bên, sau đó nàng tới gần Từ Chân, lặng lẽ nói:

- Chân tỷ, chương mới nhất, tiêu chuẩn lớn hay không?

Từ Chân gật đầu, nghiêm mặt nói:

- Lớn

Ánh mắt nữ tử coi bói kia lập tức tỏa sáng:

- Được được, hiện tại những tác giả kia viết sách đều che che lấp lấp, từ cổ trở xuống cũng không dám viết, thật sự là không có chút ý nghĩa nào, là sợ chúng ta không có tiền xem sao? Viết loại đứng đắn như vậy, ai xem!

Từ Chân hé miệng cười:

- Tiêu chuẩn lần này sẽ bảo đảm ngươi hài lòng

Nói xong, nàng lặng lẽ từ trong tường kép xe đẩy nhỏ rút ra một quyển sách đưa cho nữ tử coi bói, nữ tử coi bói vội vàng tiếp nhận sách, nàng mở ra xem, cũng không biết nhìn thấy gì, mặt lập tức đỏ lên, như mây lửa. Nàng tới gần Từ Chân, nhỏ giọng nói:

- Chân tỷ, lại còn có tranh minh hoạ, đây là ngươi vẽ sao?

Từ Chân cũng tới gần nàng, nhỏ giọng nói:

- Thích không?

Nữ tử coi bói gật mạnh đầu:

- Tranh minh hoạ giống như thật, quá kích thích

Nói xong, nàng lật quyển sách kia ra, chỉ vào một bức họa trong đó:

- Chân tỷ... Cái tư thế này, thật sự là quá xấu hổ

Từ Chân vỗ nhẹ tay nữ tử coi bói:

- Trở về xem, nơi này nhiều người

Nữ tử coi bói liên tục gật đầu:

- Được rồi, sau khi tan tầm lại xem

Nói xong, nàng cẩn thận từng li từng tí đặt quyển sách kia vào trong ngực.

Nữ tử coi bói khoảng mười bảy mười tám tuổi, mặc một bộ đạo bào, dáng người rất tốt, búi tóc đạo sĩ, thoạt nhìn rất đứng đắn.

Gian hàng của nàng gần sát xe đẩy nhỏ của Từ Chân, nàng ngồi xuống sát Từ Chân, sau đó nói:

- Chân tỷ, có muốn ta tính mệnh cho ngươi không? Ta không thu tiền của ngươi

Từ Chân mỉm cười lắc đầu.

Nữ tử coi bói chân thành nói:

- Ta tính rất chuẩn... Ta nói cho ngươi, lần trước ta đi Phạm Tịnh Sơn du lịch, gặp được một đạo nhân lôi thôi. Ta thấy y đáng thương, hình như đã lâu không ăn cơm, cho y chút đồ ăn. Sau đó y cho ta một quyển Đại Đạo Mệnh Thuật, bảo ta học cho tốt, nói ta là 'Mệnh Đạo Thiên Sư' trời sinh, tương lai tất sẽ trở thành thần côn một phương. À không phải, là thiên sư mệnh đạo một phương... Tuy không biết 'Mệnh Đạo Thiên Sư' là cái gì, nhưng nghe có cảm giác rất lợi hại

Từ Chân chỉ cười cười, không nói gì.

Nữ tử coi bói đã quen với thói quen của nàng, biết bình thường nàng không thích nói chuyện, vì thế lại nói:

- Ngay từ đầu ta vốn không tin, nhưng sau đó thấy nhàm chán, ta đã học một chút. Sau khi học được một ngày, ta đã thử tính toán xem phụ thân vì tiểu tam mà vứt bỏ mẫu thân ta. Ta tính ông ta chết lúc nào, trời ạ, ông ấy lại sống đến 84 tuổi mới chết, đây quả thực là không có thiên lý! Vì vậy... Ta đã nghĩ, ta có thể điều chỉnh mệnh cách của ông ấy một chút không? Ta điều chỉnh, điều chỉnh mệnh cách thành 48... cmn...

Nói xong, nàng quay đầu rất khiếp sợ nhìn Từ Chân:

- Hôm trước là sinh nhật 48 của ông ta, ngày đó, ông ta trực tiếp bị xe đụng chết, sọ não cũng vỡ không còn

Từ Chân cũng không kinh ngạc, chỉ gật đầu:

- Ừm

Nữ tử coi bói nói khẽ:

- Lúc ông ta chưa chết, ta muốn ông ta chết, nhưng sau khi ông ta chết, ta đột nhiên cảm thấy trong lòng trống rỗng... Vì vậy, ta muốn thử xem, xem có thể triệu hồi mệnh cách của ông ấy trở về hay không...

Từ Chân quay đầu nhìn về phía nữ tử coi bói:

- Đem về rồi sao?

Nữ tử coi bói cau mày:

- Ta triệu hồi trở về, nhưng ông ấy không sống lại, vì thế ta đi hỏi sư phụ ta. Sư phụ ta nói nghịch cải sinh tử, thế gian này chỉ có hai người có thể làm được, một người là một nữ tử mặc váy trắng, còn một người là... bản thân sư phụ

Từ Chân gật đầu, không nói gì.

Nữ tử coi bói lại nói:

- Ta hỏi sư phụ ta, là sư phụ lợi hại, hay là vị nữ tử mặc váy trắng kia lợi hại, sư phụ ta nói năm năm...

Nói xong, nàng lắc đầu:

- Trực giác nói cho ta biết, sư phụ ta có chút sợ nữ tử váy trắng kia, bởi vì sau khi sư phụ ta nói xong, liền rụt đầu chạy vào trong đại điện, còn lẩm bẩm đọc gì đó, chỉ đùa một chút, chỉ đùa một chút...

Từ Chân khẽ gật đầu:

- Ừm.

Nữ tử coi bói nhỏ giọng thở dài:

- Chân tỷ, trong khoảng thời gian này, ta rất buồn rầu, loại người như cha ta, trước kia bạo lực gia đình, lấy hết tiền trong nhà, mặc kệ chúng ta chết sống, theo đạo lý mà nói, ông ta chết ta nên vui vẻ, nhưng vì sao ta cảm thấy có chút mất mát?

Bình Luận (0)
Comment