Nếu là trước kia, đừng nói bọn họ, ngay cả chủ văn minh của bọn họ cũng không có tư cách ngồi chung một chỗ với vị trưởng lão này. Nhưng hiện tại, bọn họ lại ngồi chung một chỗ với đối phương...
Mà bọn họ không ngờ vị trưởng lão này lại bình dị gần gũi như vậy, dễ ở chung như vậy, khiến bọn họ tự tại hơn rất nhiều.
Vân Vô vẫn luôn thong dong, dù sao y vốn là người của Bản Vô Tông, chỉ ngồi một chỗ mà thôi, còn chưa đến mức khiến y lo lắng không yên.
Còn về phần Ngưỡng Tăng... y hoàn toàn không nghĩ tới những chuyện lung tung rối loạn này, ngươi bảo ta ngồi thì ngồi, ngươi không cho ta ngồi, ta ngồi trên mặt đất cũng được.
Ánh mắt của không ít người bốn phía đều ở bàn chính bên này, muốn đến kết giao mấy người Tiêu Nguyên Khải, nhưng bởi vì có Chu Lễ, bởi vậy, tất cả mọi người đều không dám làm như vậy.
Tiêu Nguyên Khải ngồi bên cạnh Chu Lễ đột nhiên tới gần Chu Lễ, nói:
- Chu lão, hôm nay đại ca có đến không?
Chu Lễ cười nói:
- Chuyện này ta cũng không rõ, nhưng các ngươi ở đây, hắn hẳn là sẽ tới
Tiêu Nguyên Khải gật đầu, có chút mong đợi, cũng có chút khẩn trương. Sở dĩ căng thẳng là vì lúc trước không biết thân phận của Diệp Quan, y luôn khoác lác mình là huynh đệ của Diệp Quan...
Hiện tại hồi tưởng lại, y chợt cảm thấy gương mặt này nóng rát.
Mà đúng lúc này, một nam tử đột nhiên ngồi vào bàn chính, hành động của nam tử không thể nghi ngờ gì lập tức trở thành tiêu điểm của toàn trường.
Ai?
Dám ngồi vào bàn chính.
Mọi người nhao nhao nhìn về phía nam tử, khi nhìn thấy nam tử, một số người lập tức thất thanh kinh hãi nói:
- Diệp Quan...
Nam tử ngồi xuống, chính là Diệp Quan.
Diệp Quan!
Toàn bộ yến hội lập tức dẫn tới một hồi xôn xao, nhưng rất nhanh lại trở nên an tĩnh lại.
Chu Lễ bên cạnh đột nhiên đứng dậy thi lễ với Diệp Quan:
- Các vị trò chuyện, thuộc hạ lui xuống
Nói xong, lão xoay người rời đi.
Đương nhiên lão không thể ngồi chung bàn với Diệp Quan, lão cũng không thật sự rời đi, mà là cung kính đứng bên cạnh Diệp Quan. Bởi vị lão biết, nếu lão làm như vậy sẽ mang đến ảnh hưởng không tốt cho Diệp Quan. Có một số việc, có thể tự mình khúm núm như thế nào cũng được, nhưng trước mặt mọi người, phải chú ý đến ảnh hưởng, phải giữ gìn hình tượng của người bề trên.
Diệp Quan nhìn về phía mấy người, cười nói:
- Mấy vị, lại gặp mặt
Vân Vô đang cười nói:
- Diệp huynh, không ngờ ngươi sẽ đến
Diệp Quan nói:
- Các ngươi đều ở nơi này, cho nên tới gặp các ngươi
Vân Vô đột nhiên nói:
- Diệp huynh, ngươi có biết không, hiện tại bên ngoài đều đang đặt cược ngươi và thiếu chủ Quan Huyền Vực, tất cả mọi người đều muốn biết hai người các ngươi ai lợi hại hơn... Ngươi có quen biết vị thiếu chủ Quan Huyền Vực này không?
Nghe thấy lời Vân Vô, tất cả mọi người đều tập trung lắng nghe.
Hiện tại Diệp Quan không thể nghi ngờ là người nổi bật nhất Thủy Vũ Trụ, nhưng còn một vị khác, tuy chưa xuất hiện, nhưng danh tiếng cũng rất thịnh, đó chính là thiếu chủ Quan Huyền Vực, vị này vô cùng thần bí...
Vậy hai vị này ai mạnh hơn?
Thiếu chủ Quan Huyền Vực!
Diệp Quan cười cười:
- Ta biết, còn từng giao thủ
Còn từng giao thủ!
Lời vừa nói ra, đám người giữa sân lập tức hứng thú, nhao nhao giỏng tai lên...
Vân Vô cũng có chút khiếp sợ:
- Không ngờ các ngươi đã từng giao thủ? Vậy hai người các ngươi, ai mạnh hơn?
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó thấp giọng thở dài:
- Thật không dám giấu giếm, thiếu chủ Quan Huyền Vực kia thật sự quá mạnh mẽ, là người yêu nghiệt nhất, kinh khủng nhất ta từng gặp trong đời, ta ở dưới tay của hắn, ngay cả ba chiêu cũng không đỡ nổi...
Ào ào!
Giữa sân xôn xao một mảnh.
Ngay cả ba chiêu cũng không đỡ nổi?
Cái quỷ gì?
Tất cả mọi người ở đây đều cho rằng mình nghe lầm, phải biết rằng, thực lực Diệp Quan bày ra lúc trước kinh khủng đến mức nào?
Đều là siêu cấp yêu nghiệt văn minh chí cao, Thần Đạo Trần ở trước mặt vị thiếu chủ Tiên Bảo Các này, ngay cả sức hoàn thủ cũng không có.
Nhân vật nghịch thiên như vậy, vậy mà ở trước mặt vị thiếu chủ Quan Huyền Vực kia không chống đỡ nổi ba chiêu?
Vậy Thiếu chủ Quan Huyền Vực có ba đầu sáu tay hay sao?
Vân Vô lộ vẻ mặt nghiêm trọng nói:
- Diệp huynh, ngươi thật sự... ngay cả ba chiêu cũng không chống đỡ nổi?
Ngưỡng Tăng cũng nghiêm trọng nhìn Diệp Quan.
Diệp Quan nghiêm mặt nói:
- Đúng vậy, đối phương thật sự quá lợi hại, sợ là mấy kỷ nguyên cũng không ra được nhân vật như vậy... Ài, sinh ra cùng một thời đại với hắn, quả thực bất hạnh
Nghe được lời Diệp Quan nói, mọi người trong sân quay mặt nhìn nhau... Thiếu chủ Quan Huyền Vực này nghịch thiên như vậy sao?
Khi nghe được lời của Diệp Quan, Vân Vô cùng với Ngưỡng Tăng, sắc mặt cũng trở nên nghiêm trọng trước nay chưa từng có. Bọn họ đã từng thấy Diệp Quan ra tay. Lúc ấy Diệp Quan đánh Thần Đạo Trần, nhưng không xuất toàn lực.