Hai người nhìn chằm chằm tấm bia đá phía trước, đó là ghi chép do tổ tiên Thần Đạo Thiên của Thần Đạo văn minh sáng lập ra, mà mục đích lần này của bọn họ là muốn phá kỷ lục này.
Thần Đạo Trần, Quân U và Mạc Tinh Thần theo sát phía sau bọn họ. Lúc này Thần Đạo Trần và Quân U cũng đã rất vất vả, sắc mặt của bọn họ trắng bệch như tờ giấy, hai chân nặng tựa ngàn cân.
Quân U quay đầu nhìn thoáng qua Diệp Quan còn rất xa. Nàng hít sâu một hơi, ý chí chiến đấu lại một lần nữa hiện lên trong mắt, sau đó tiếp tục tiến lên.
Thần Đạo Trần cũng là như thế...
Mỗi khi muốn từ bỏ, gã lại liếc nhìn Diệp Quan, chỉ cần nhìn thấy Diệp Quan, ý chí chiến đấu của gã sẽ lại cháy lên.
Bên ngoài, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn lên người Diệp Quan.
Rất nhiều người đều có chút nghi hoặc, bởi vì Diệp Quan đi quá chậm, hiện tại hắn cách đám người Thệ Vô kia hơn hai vạn trượng.
Chỉ có đám người Thần Đạo Khuyết biết, lúc này Diệp Quan đã tương dung với đủ loại đại đạo trên Thiên Lộ.
Mấy người đều khiếp sợ không gì sánh nổi.
Lại qua một hồi lâu, lúc này, đám người Thệ Vô cách bia đá còn có ba ngàn trượng, bọn họ gắt gao nhìn chằm chằm tấm bia đá kia, trong mắt đã không còn ý chí chiến đấu lúc trước, chỉ có... tuyệt vọng.
Bọn họ đứng ở vị trí hiện tại, đã rất lâu rồi không bước ra một bước.
Càng lên cao, loại đại đạo và pháp tắc kia càng khủng bố, chúng trói buộc chân của bọn họ, cũng trói buộc đại đạo của bọn họ.
Phía dưới.
- Diệp ca
Lúc này, Tiêu Nguyên Khải đột nhiên mở miệng, suy yếu nói:
- Hai người chúng ta không kiên trì nổi nữa
Nói xong, y và Thác Cổ Nguyên trực tiếp ngồi xuống đất. Khi bọn họ từ bỏ, toàn thân bọn họ buông lỏng, sau đó trượt xuống...
Đừng nói tới con đường đại đạo, bất cứ chuyện gì, kiên trì cũng rất khó, nhưng nếu ngươi muốn từ bỏ, đó là chuyện rất đơn giản.
Diệp Quan tiếp tục đi lên, tốc độ của hắn vẫn như vậy, không nhanh cũng không chậm. Rất nhiều người ngay từ đầu còn tưởng hắn cố làm ra vẻ, nhưng dần dần, mọi người phát hiện ra không phải như vậy. Bởi vì về sau phàm là chỗ hắn đi qua, đủ loại đại đạo ở khu vực đó đều sẽ có phản ứng, chúng nó nhộn nhạo như sóng nước, quay quanh người Diệp Quan.
Bên ngoài, Thần Đạo Khuyết nhìn chằm chằm vào Diệp Quan:
- Vì sao những đại đạo và pháp tắc này không bài xích hắn?
Nói xong, Thần Đạo Khuyết lại nhìn về phía Tần Quan.
Hai người A Bồ cũng nhìn về phía Tần Quan, bọn họ cũng rất nghi ngờ về điều này.
Tần Quan mỉm cười nói:
- Có lẽ là... quá ưu tú?
Mấy người: "..."
Mà giờ khắc này, Quân U và Thần Đạo Trần cũng chú ý tới sự không tầm thường của Diệp Quan. Bọn họ nhìn chằm chằm vào Diệp Quan đang cách bọn họ càng ngày càng gần, trong lòng càng ngày càng bất an, còn có không cam lòng...
Bởi vì trực giác nói cho bọn hắn biết, rất có thể Diệp Quan sẽ vượt qua bọn họ.
Hai người cắn răng một cái, lại xoay người cố gắng đi lên phía trên.
Không chỉ có hai người bọn họ, Thệ Vô và Trọng Kim ở phía xa lúc này tuy rằng nửa bước khó đi, nhưng bọn họ vẫn không từ bỏ. Bọn họ nhìn chằm chằm vào tấm bia đá đã không xa kia, chỉ cần vượt qua tấm bia đá này, bọn họ sẽ có thể phá kỷ lục...
Quan trọng nhất là người đi xa nhất có khả năng là Thiên Mệnh Giả của kỷ nguyên này, độc hưởng tất cả đại đạo khí vận, trở thành người mạnh nhất...
Đây là đại đạo chi tranh!
Ai cũng không muốn từ bỏ.
Ai cũng muốn đi tới cuối cùng.
Mạc Tinh Thần vẫn đang đi, bây giờ nàng đã vượt qua Thần Đạo Trần và Quân U...
Đây không thể nghi ngờ là chuyện khiến tất cả mọi người khiếp sợ.
Quân U bọn họ không biết, nhưng Thần Đạo Trần là siêu cấp thiên tài của Thần Đạo văn minh!
Mạc Tinh Thần này lại có thể vượt qua gã?
Một đám trưởng lão Quần Tinh văn minh lúc này có thể nói là hưng phấn không thôi. Hi vọng lớn nhất của bọn họ vốn là Mạc Tinh Hà, nhưng thật không ngờ, Mạc Tinh Thần thoạt nhìn không đáng tin cậy lại đi xa như vậy, hơn nữa còn vượt qua Thần Đạo Trần của Thần Đạo văn minh...
Thật sự là niềm vui ngoài ý muốn.
Nhưng đúng lúc này, Mạc Tinh Thần đột nhiên ngồi xuống tại chỗ, lau mồ hôi trên khuôn mặt nhỏ nhắn:
- Không đi nữa, mệt chết ta rồi, ta muốn đi ngủ...
Nói xong, nàng trực tiếp ngã đầu ngủ.
Con mẹ nó?
Tất cả mọi người đều ngơ ngác.
Tiểu nữ hài này thế mà ngủ như vậy?
Mà khiến cho người ta khó có thể lý giải nhất là đủ loại đại đạo và pháp tắc trên Thiên Lộ kia cũng không đuổi nàng xuống... Mà là tùy ý để nàng nằm ngáy o o ở nơi đó.
Quần Tinh văn minh, một đám trưởng lão quay mặt nhìn nhau...
Có trưởng lão muốn đánh thức Mạc Tinh Thần, bảo nàng tiếp tục đi lên, làm rạng rỡ tổ tông, nhưng lại bị tộc trưởng Mạc Lăng ngăn cản.