CHƯƠNG 566
TAM KIẾM GIẾT TỚI!
Vào giờ phút này, Bát Oản đang cầm một miếng thịt gặm, ánh mắt của nàng nhìn chằm chằm vào Diệp Quan phía xa xa.
Lúc này, ở bên trong hư không, Diệp Quan chậm rãi thu ba thanh phi kiếm trước mặt vào, hắn quay người nhìn về phía Gia Cát Hạo Nguyệt cách đó không xa.
Gia Cát Hạo Nguyệt nhìn chằm chằm Diệp Quan: "Ngươi chính là Diệp Quan!"
Diệp Quan!
Nghe được Gia Cát Hạo Nguyệt, giữa sân, một đám cường giả thần linh dồn dập nhìn về phía Diệp Quan!
Đối với Diệp Quan, bọn hắn tự nhiên là quen thuộc, vị này, chính là chính chủ!
Cũng là hậu nhân của Nhân Gian Kiếm Chủ!
Nhân Gian Kiếm Chủ!
Nghĩ đến người này, cho dù là thần linh Chân Vũ Trụ, trong lòng cũng sẽ nổi lên một tia kính ý!
Bất luận vũ trụ gì, bất luận thời đại gì, cường giả đều là được người tôn trọng!
Đương nhiên, tôn trọng thì tôn trọng, nhưng nếu có cơ hội, bọn hắn vẫn là sẽ không chút do dự diệt đi Chân Vũ Trụ!
Tôn trọng thì tôn trọng!
Đối thủ vẫn là đối thủ!
Diệp Quan chậm rãi đi về hướng Gia Cát Hạo Nguyệt, Gia Cát Hạo Nguyệt nhìn chằm chằm Diệp Quan, thần sắc bình tĩnh.
Đúng lúc này, Diệp Quan đột nhiên tan biến ở tại chỗ!
Xùy!
Giữa sân, thời không đột nhiên nổ tung ra, một đạo kiếm quang trong nháy mắt giết tới trước mặt Gia Cát Hạo Nguyệt!
Gia Cát Hạo Nguyệt híp hai mắt lại, mở lòng bàn tay ra, trong chốc lát, ba đạo thần quang dâng trào mà ra từ trong lòng bàn tay của y!
Ầm ầm!
Đột nhiên, một mảnh kiếm quang cùng với thần quang bộc phát ra, mà Gia Cát Hạo Nguyệt trong nháy mắt bị đẩy lui đến mấy trăm trượng có hơn!
Mà khi y dừng lại, một thanh phi kiếm lửa đỏ đột nhiên giết tới trước mặt y!
Địa Hỏa phi kiếm!
Gia Cát Hạo Nguyệt híp hai mắt lại, trong lòng lại không có bất luận khinh thị cùng với chủ quan gì, y hướng về phía trước bước ra một bước, tay phải mở ra, năm đạo thần quang dâng trào mà ra, hội tụ cùng một chỗ, đánh về phía thanh Địa Hỏa phi kiếm này.
Nhưng mà, phi kiếm của Diệp Quan lần này là ba mươi kiếm giới hạn!
Ầm ầm!
Ở trong ánh mắt của tất cả mọi người, năm đạo thần quang kia vỡ nát ầm ầm, ngay sau đó, một cỗ lực lượng cường đại trực tiếp đẩy lui Gia Cát Hạo Nguyệt đến mấy trăm trượng có hơn, không chỉ như thế, thời không bên trong ngàn trượng xung quanh càng là vỡ nát ầm ầm tại thời khắc này!
Cực kỳ doạ người!
Mà Gia Cát Hạo Nguyệt vừa dừng lại một cái, tiếng kiếm reo vang vọng, lại là một thanh phi kiếm giết tới!
Địa lôi!
Ba mươi kiếm!
Một kiếm này giết tới, Gia Cát Hạo Nguyệt bỗng nhiên co rụt đồng tử lại, hai tay của y đột nhiên nhấn về phía trước, trong nháy mắt, mảnh thời không ở trước mặt y kia trực tiếp run lên kịch liệt, sau đó áp súc thành một vách tường thời không, hơn nữa ở bốn phía liên tục không ngừng có lực lượng thời không mạnh mẽ vọt tới củng cố.
Kiếm đến!
Ầm ầm!
Ở trong ánh mắt của tất cả mọi người, vách tường thời không kia vỡ nát ầm ầm, lực lượng cường đại trong nháy mắt đẩy lui Gia Cát Hạo Nguyệt đến mấy trăm trượng có hơn, cùng lúc đó, lực lượng cường đại một kiếm này ẩn chứa càng là trong nháy mắt chấn vỡ không gian xung quanh một lần nữa!
Mà Gia Cát Hạo Nguyệt còn chưa dừng lại, lại là một thanh kiếm giết tới!
Thần Tiêu!
Thanh phi kiếm thứ ba của Tào Bạch!
Nhìn thấy kiếm thứ ba này đánh tới, Gia Cát Hạo Nguyệt bỗng nhiên co rụt đồng tử lại, y đột nhiên đọc thầm chú ngữ cổ lão, trong chốc lát, từng đạo thần quang không ngừng dâng trào mà ra từ trong cơ thể y, cùng lúc đó, thời không bốn phía nứt ra, từng cỗ lực lượng vĩ độ mạnh mẽ hóa thành từng lưỡi đao chém về phía Diệp Quan xa xa!
Y biết, không thể phòng ngự đơn thuần, nhất định phải phòng thủ phản công!
Bởi vì kiếm của vị Kiếm Tu nhân loại trước mắt này thật sự là quá nhanh!
Một mực bị động phòng ngự, chỉ có thể không ngừng bị đánh!
Mà khi thanh Thần Tiêu kiếm này của Diệp Quan giết tới——
Ầm ầm!
Trong nháy mắt, vô số thần quang kia vỡ nát ầm ầm, Gia Cát Hạo Nguyệt bị đánh bay ra ngoài trong nháy mắt.
Mà cách đó không xa, Diệp Quan đột nhiên bắt kiếm quyết, một thanh kiếm khí liên tục chém qua.
Ầm ầm!
Những lưỡi đao chém về phía hắn đều bị chém vỡ!
Ở nơi xa, Gia Cát Hạo Nguyệt đang muốn xuất thủ, nhưng vào lúc này, ba thanh kiếm đột nhiên đồng thời giết tới!
Áp chế toàn diện!
Giống như lúc trước y áp chế Tào Bạch!
Nhìn thấy ba thanh kiếm này đánh tới, Gia Cát Hạo Nguyệt bỗng nhiên co rụt đồng tử lại, vào giờ khắc này, y không còn dám có bất kỳ ẩn giấu nào, hai tay đột nhiên nắm chặt, trong cơ thể đột nhiên lao ra một đạo thần quang, đạo thần quang này trực tiếp hóa thành một cỗ pháp thân ngàn trượng, tiếp theo, cỗ pháp thân ngàn trượng này chắp tay trước ngực, một vệt thần quang bao phủ Gia Cát Hạo Nguyệt trước mặt trong nháy mắt.
Tam kiếm giết tới!