CHƯƠNG 584
NHẤT TÂM TỨ DỤNG!
Ầm ầm!
Một tiếng nổ vang đinh tai nhức óc tựa như sấm mùa xuân vang dội từ giữa thiên địa, thiên địa rung động
Hai người đồng thời nhanh chóng lùi lại!
Diệp Quan một lần nữa lui gần ngàn trượng, mà Hoành Sơn Võ chẳng qua chỉ lui khoảng trăm trượng
Mà lúc này, mấy thanh phi kiếm đột nhiên chém bay mà qua từ giữa sân
Ở nơi xa, Hoành Sơn Võ dang tay bước tới, như một vị thần
Phanh phanh phanh phanh!
Trong chớp mắt, mấy thanh phi kiếm trực tiếp bị đẩy lùi, mà Hoành Sơn Võ không thương tổn chút nào
Thân thể vô địch!
Lúc này, Hoành Sơn Võ đột nhiên nhìn về phía Diệp Quan nơi xa, trợn to mắt, gã đột nhiên tung người nhảy lên, giống như một con hổ vồ mồi, mặt mũi tràn đầy lệ khí, vào lúc gã xông đến trước mặt Diệp Quan, gã đột nhiên đập một quyền về phía Diệp Quan: "Nhất Dĩ Quán Chi!"
Lù khù vác cái lu chạy; tâm ngẩm mà đấm chết voi!
Làm thể tu, gã không có nhiều loè loẹt như vậy, cả đời chỉ tu quyền!
Mà một quyền này, gã đã tu trăm vạn lần!
Một quyền này ra, phiến thời không khu vực chỗ Diệp Quan trực tiếp bắt đầu vặn vẹo, cho dù là mọi người bên ngoài mấy ngàn trượng cũng cảm nhận được cỗ quyền thế thao thiên doạ người này, mọi người không khỏi liên tục lùi lại, tạm lánh phong mang của một quyền này
Đối mặt một quyền này đánh đến, Diệp Quan lại không lùi mà tiến tới, hướng về phía trước bước ra một bước, đâm ra một kiếm
Bốn mươi kiếm!
Mà lần này, bên trong một kiếm này còn có hai loại lực lượng!
Kiếm ý!
Kiếm hồn!
Một kiếm này ra, thiên địa sợ run rẩy!
Ầm ầm!
Lực lượng của hai người vừa mới tiếp xúc, một đạo kiếm quang cùng một đạo quyền thế chính là đột nhiên bộc phát ra, trong chớp mắt, hai người đồng thời liên tục lùi lại, mà thời không bốn phía trực tiếp sôi trào lên tại thời khắc này!
Mà trong lúc nhanh chóng lùi lại, Diệp Quan lại giống như quỷ mị đột nhiên tan biến ở tại chỗ, ở nơi xa, Hoành Sơn Võ trợn hai mắt lên, đang muốn xuất thủ, lúc này, một kiếm đột nhiên đâm thẳng vào hai mắt gã!
Hoành Sơn Võ vội vàng nhắm nghiền hai mắt!
Xùy!
Một đạo kiếm quang xẹt qua từ giữa trán Hoành Sơn Võ, ánh lửa văng khắp nơi!
Lực lượng cường đại chấn cho Hoành Sơn Võ liên tục lùi lại, mà lúc này, vô số kiếm khí bay tới từ bốn phía, sau đó giống như cuồng phong bạo vũ chém về phía Hoành Sơn Võ
Hoành Sơn Võ đột nhiên giơ hai tay che đỉnh đầu, mặc cho vô số phi kiếm kia chém về phía thân thể của gã, mà vào giờ khắc này, thân thể của gã liền như giống như tường đồng vách sắt, mặc cho vô số kiếm khí kia chém như thế nào, cũng không thể tổn thương một chút!
Vô địch thân thể, đã là đứng ở thế bất bại!
Mà đúng lúc này, Hoành Sơn Võ dường như phát giác được cái gì, đột nhiên mở hai mắt ra, mới vừa mở ra hai mắt, một thanh kiếm phá không giết tới
Bốn mươi mốt kiếm!
Vào lúc Diệp Quan xuất liên tục bốn mươi mốt kiếm, lực lượng kiếm thuế biến về chất một lần nữa!
Bốn mươi kiếm, là một tầng trở ngại, mỗi khi tăng lên một tầng, đều là khó như lên trời, nhưng nếu như có thể làm được, lực lượng kia lại cũng vô cùng khủng bố!
Không chỉ như thế, vào giờ khắc này, còn có ba thanh phi kiếm đồng thời giết tới
Mà ba thanh phi kiếm này, cũng là bốn mươi mốt kiếm!
Nhất tâm tứ dụng!
Mà mục tiêu của bốn thanh kiếm, đều là giữa trán Hoành Sơn Võ!
Vào giờ khắc này, Hoành Sơn Võ cảm nhận được nguy hiểm, gã đột nhiên gầm thét, chân phải đột nhiên giẫm một cái: "Bất Động Thần Uy!"
Trong nháy mắt, trong cơ thể Hoành Sơn Võ đột nhiên tràn ngập ra một cỗ ánh vàng phù văn thần bí, cỗ ánh vàng phù văn này cấp tốc bao trùm gã
Mà lúc này, bốn kiếm giết tới
Ầm!
Không gian xung quanh Hoành Sơn Võ run lên kịch liệt, trong nháy mắt, Hoành Sơn Võ liên tục lùi lại, mà giữa trán gã, cỗ ánh vàng phù văn kia vỡ nát ầm ầm, cùng lúc đó, giữa trán gã cũng là nứt ra, máu tươi bắn tung tóe!
Hoành Sơn Võ bỗng nhiên co rụt đồng tử lại, hai tay nắm chặt, vừa định đốt hồn, lúc này, một thanh kiếm đột nhiên xuyên qua từ giữa trán nứt ra của gã!
Xùy!
Thân thể của Hoành Sơn Võ cứng ở tại chỗ, mà hai tay của gã vẫn là đang gắt gao nắm thật chặt!
Bại!
Giữa sân, yên tĩnh giống như chết!
Mọi người nhìn về phía Diệp Quan, tại khóe miệng của Diệp Quan, có một vệt máu tươi chậm rãi tràn ra
Đồng thời xuất bốn kiếm, tiêu hao rất nhiều, trọng yếu nhất chính là, lực phòng ngự của Hoành Sơn Võ thực sự quá mạnh, hắn mặc dù phá phòng ngự của đối phương, nhưng cũng bị phản chấn thương!
Diệp Quan lau máu tươi trên khóe miệng, sau đó nhìn về phía đám thần linh kia: "Cho mời người kế tiếp chịu chết!"
Đám thần linh: "…"
Vẻ mặt của Diệp Quan đột nhiên dữ tợn: "Trực tiếp để cho hạng nhất của các ngươi đi ra, lão tử muốn đánh kẻ mạnh nhất kia, ta cầu được giết! Con mẹ nó mau tới giết ta!"
Mọi người: "…"