CHƯƠNG 648
ĐỀU LÀ THẦN LINH
Mặc dù đã sớm có đoán trước, nhưng vào giờ phút này nhìn thấy hai người đối thoại, Diệp Quan vẫn còn có chút không biết làm sao
Bát Oản thật sự chính là thần linh!
Nàng không phải là nhân loại!
Mà là thần linh!
Diệp Quan lắc đầu cười một tiếng, nói trong lòng: "Tiền bối, ngươi đã sớm biết?"
Nữ tử thần bí nói: "Đúng!"
Diệp Quan cười nói: "Tiền bối hẳn cũng là thần linh?"
Nữ tử thần bí sau khi yên lặng một lát, nói: "Đúng!"
Cũng là thần linh!
Diệp Quan nở nụ cười, các ngươi đang chơi ta sao?
Bát Oản là thần linh!
Nữ tử thần bí tiền bối cũng là thần linh!
Diệp Quan đột nhiên lại hỏi: "Tháp Gia, ngươi sẽ không phải cũng là thần linh đó chứ?"
Tháp nhỏ nói: "Kỳ thật, ngươi cũng là thần linh!"
Vẻ mặt của Diệp Quan đen lại trong nháy mắt
Lúc này, Bát Oản đột nhiên quay đầu nhìn về phía Diệp Quan, nàng nhìn Diệp Quan, nhoẻn miệng cười: "Ta nhớ ra một ít chuyện dĩ vãng!"
Diệp Quan thu hồi suy nghĩ, hắn chủ động giữ chặt tay Bát Oản, cười nói: "Thì tính sao?"
Bát Oản nhìn Diệp Quan, không nói gì
Diệp Quan đang muốn nói chuyện, Bát Oản đột nhiên nói: "Nàng tên là Nhan Từ Kính, ta tên là Nhan Từ Thụ, chúng ta là chị em ruột."
Chị em ruột!
Thân thể của Diệp Quan cứng đờ, biểu lộ ngưng kết
Quan hệ giữa các ngươi thân thiết như thế sao?
Bát Oản lại nói: "Ta còn có một cái tên khác, gọi là…Chân Vô Ngã!"
Chân Vô Ngã!
Thân thể của Diệp Quan khẽ run lên
Vị Chân Vô Ngã mở ra một đạo ở bên ngoài ba ngàn Đại Đạo kia!
Bàn tay Diệp Quan nắm tay Bát Oản, chậm rãi nới lỏng ra
Bát Oản nhìn Diệp Quan, nụ cười trên mặt vẫn như cũ, mà khi Diệp Quan chậm rãi buông tay nàng ra, trên mặt nàng đột nhiên có nước mắt
Mà lúc này, Diệp Quan đột nhiên lại cầm tay nàng, hắn nhẹ nhàng lau nước mắt trên mặt cho Bát Oản, nói khẽ: "Ta biết lai lịch của ngươi không đơn giản, cũng đoán được ngươi có thể là thần linh, chỉ là không có đoán được, ngươi là Chân Vô Ngã. . ."
Chân Vô Ngã!
Tuyệt đối là một vị nhân vật truyền kỳ!
Chẳng qua, không chỉ Diệp Quan, hẳn là tất cả mọi người cũng không nghĩ tới, Chân Vô Ngã cũng là thần linh Chân Vũ Trụ!
Bát Oản nắm tay Diệp Quan, nói khẽ: "Nếu như không khôi phục trí nhớ, vậy thì tốt biết bao nhiêu!"
Diệp Quan nói trong lòng: "Tiền bối, đây là bẫy ngươi đặt ra sao?"
Thanh âm rất lạnh
Nữ tử thần bí nói: "Ta là bảo ngươi đi lấy bản Bất Bại Quyền Kinh kia, không bảo ngươi đi thông đồng với người ta, càng không có cho ngươi ngủ với người ta…sự tình phát triển đến bây giờ, ta cũng rất bất ngờ, ngươi nói xem, ngươi làm sao lại ngủ với người ta, làm sao bây giờ?"
Diệp Quan không phản bác được
Vấn đề ngủ này, hắn kỳ thật cũng hết sức bị động!
Bát Oản đột nhiên nói: "Trờ về Quan Huyền vũ trụ đi!"
Diệp Quan nhìn về phía Bát Oản: "Ngươi thì sao?"
Bát Oản trừng to nhìn, không nói lời nào
Diệp Quan trầm giọng nói: "Cùng nhau trở lại Quan Huyền vũ trụ với ta!"
Bát Oản đang muốn nói chuyện, lúc này, Chấp Kiếm Giả ở một bên đột nhiên xuất kiếm, một thanh kiếm trực tiếp chém về phía Diệp Quan!
Tốc độ cực nhanh, Diệp Quan căn bản là không có cách ngăn cản!
Nhưng ngay vào lúc thanh kiếm kia cách trán Diệp Quan còn có một tấc, một bàn tay nắm thân kiếm
Tay của Bát Oản!
Chấp Kiếm Giả nhìn về phía Bát Oản, không nói gì
Bát Oản thuận tay cầm thanh kiếm lên, nàng cười cười: "Từ Kính, ngươi vẫn là cái tính khí kia, một lời không hợp liền ưa thích đánh!"
Nói xong, nàng búng tay, kiếm bay trở về đến trước mặt Chấp Kiếm Giả
Chấp Kiếm Giả nhìn Bát Oản: "Ngươi muốn để cho hắn trở về?"
Thanh âm rất lạnh
Bát Oản gật đầu
Ánh mắt của Chấp Kiếm Giả trong nháy mắt liền lạnh xuống: "Ngươi có biết hắn là địch nhân của chúng ta không?"
Bát Oản yên lặng
Chấp Kiếm Giả gắt gao nhìn chằm chằm Bát Oản: "Ngươi có biết không?"
Bát Oản khẽ cười nói: "Từ Kính, qua nhiều năm như vậy không có gặp mặt, vừa thấy mặt liền muốn đối chọi gay gắt như thế sao?"
Chấp Kiếm Giả mặt không biểu tình, không nói gì, nhưng trên người phát tán một cỗ khí tức cường đại táo bạo, hết sức rõ ràng, nàng hết sức phẫn nộ!
Bát Oản nhìn về phía Diệp Quan: "Người trong cơ thể ngươi kia, nàng hiện tại đánh không lại Từ Kính, cho nên, đợi chút nữa ta đưa ngươi. . ."
Diệp Quan lại là lắc đầu, trực tiếp cắt ngang Bát Oản: "Ngươi thì sao?"
Bát Oản nói khẽ: "Ta là người Chân Vũ Trụ!"
Diệp Quan nhìn chằm chằm Bát Oản: "Cho nên, hôm nay sau khi phân biệt, lần sau gặp mặt, chúng ta liền là địch nhân sao?"
Bát Oản yên lặng
Thanh âm của Diệp Quan dịu lại: "Bát Oản, theo ta đi!"
Nhìn thấy quan hệ của hai người, lông mày của vị Chấp Kiếm Giả kia lập tức nhíu lại, ngay từ đầu, nàng còn không có suy nghĩ về một số phương diện, bởi vì nàng cảm thấy đó căn bản là chuyện không thể nào
Nhưng bây giờ thấy hai người tay cầm tay, anh anh em em, nàng phát hiện ra chỗ không đúng